Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 103
Cập nhật lúc: 2025-02-15 14:48:27
Lượt xem: 22
Trương Thọ đứng bên cạnh Triệu Húc phản bác: "Đi theo tiên nhân là có thể ăn no."
Trương Thọ không hiểu những thứ loanh quanh lòng vòng kia, chỉ là một năm qua từ khi đi theo các tiên nhân từ không đến có, cuộc sống càng ngày càng có sức sống no đủ.
Đây có thể chính là sự khác biệt giữa tiên nhân và những Hoàng đế kia, nếu không tại sao họ có thể thành tiên được?
Những tù binh ngoan cố kia làm sao có thể tin, còn dùng lời của Triệu Húc vừa nói để chặn Trương Thọ, Triệu Húc cũng không muốn giải thích nhiều, hắn lấy từ trong túi áo khoác của mình mấy tờ giấy rồi nhìn lại, bên trên là chữ viết xinh đẹp của em gái Triệu Hi.
Triệu Húc cười cười hỏi: "Hôm nay mở tiệc chiêu đãi hào thân thế gia trong quận, đã chuẩn bị ổn thỏa hết chưa?"
Thuộc hạ gật đầu: "Ổn thỏa hết rồi."
Triệu Húc trưng dụng quận phủ cũ của đẻ mở tiệc chiêu đãi mấy huyện lệnh ở gần đó, vô số thế gia hào thân, còn có cả Tiêu Thính Vân.
Triệu Ngôn căn bản không có hứng thú với những yến hội kiểu này, cũng không định đến đó.
Triệu Húc nhìn từng hàng thức ăn bốc hơi nóng ở trong đại sảnh, đau lòng cực kỳ.
Tiền làm yến hội này để mua quân lương thì tốt biết bao, vậy mà lại phải dùng để chiêu đãi những thế gia quyền thế kia.
Đây là yến hội Triệu Húc đã đặt mua tiết kiệm lại, chỉ có thể dùng hai chữ keo kiệt để hình dung.
Bởi vì Triệu Húc đã dẫn binh đến giải quyết nguy cơ của quận Đào Nguyên, huyện Đào Diệp thuộc quận Đào Nguyên đã dần dan khôi phục lại sự náo nhiệt ngày xưa, dân chúng dần dần đã dám ra ngoài chợ làm việc, mà những thế gia quyền thế vẫn mãi ở nhà không dám đi đâu nay cũng đã dám ra ngoài, nghe nói còn có công tử ăn chơi trác táng có hứng thú nghe khúc xem kịch.
Cho nên Triệu Húc tướng quân muốn mở tiệc chiêu đãi bọn họ, những thế gia hào thân này như thế nào cũng phải nể mặt vị tướng quân tiên nhân này chút không phải sao? Đặc biệt là khi nghe nói Lương gia cũng sẽ đến nên ai cũng đi tới, trong tay mỗi người còn mang theo chút quà tặng.
Chờ đến khi nhìn thấy thức ăn ở trên bàn kia, những thế gia hào thân này hai má co quắp lại, bữa tiệc này còn không đáng giá bằng quà mà bọn họ mang đến tặng nữa.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng cũng không ai dám nói ra, mọi người đều lần lượt ngồi xuống.
Trước khi đến bọn họ đã suy đoán trước mục đích của yến hội lần này mà Triệu Húc tướng quân tổ chức, chẳng lẽ là muốn bọn họ bỏ tiền ra mua lương thực sao?
Đẩy chén cạn chén, qua ba tuần rượu.
Quân sư Quách Phàm cầm chén rượu trong tay, đột nhiên mở miệng thở dài: "Quận thủ và đô đốc đã khổ cực phòng thủ quận Đào Nguyên mấy ngày, nếu bọn họ trên trời có linh thiêng nhất định sẽ vui mừng khôn xiết."
Mọi người vội vàng nâng chén tiếc thương vong linh của Quận thủ và Đô đốc, đột nhiên Quách Phàm lại lên tiếng hỏi thăm: "Chuyến này quân ta hoàn thành xong hết nhiệm vụ cũng là lúc phải rời đi, chỉ là không biết triều đình sẽ phái vị quận thủ nào đến bàn giao cùng với quân ta?"
Yến tiệc đột nhiên tĩnh lặng, mọi người ngồi ở đây đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm tư xoay chuyển, lời này của Quách quân sư cũng không chỉ đơn giản như vậy, còn nói cái gì mà đến lúc phải rời đi, đổi người khác có ai tin?
Huyện lệnh Đào Nguyên lập tức nâng chén đứng dậy, vội nói: "Triệu Húc tướng quân và Tiêu tướng quân vì sao phải đi? Các tướng đuổi đi phản quân là công lao lớn, hạ quan tất nhiên muốn thay tướng quân xin lệnh phong quan để tướng quân quản hạt quận Đào Nguyên!"
Đây mới là mục đích thật sự của bữa tiệc này sao? Không ít người có mặt ở đây đều như tỉnh mộng, những đại lão gia có thể nói được một hai câu trên triều đình kia một người lại một người nâng chén đều nói muốn thay tiên nhân xin ban lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/103.html.]
Về phần lão Hoàng đế có nguyện ý phong hay không, đó là chuyện của lão Hoàng đế, bọn họ không xen vào.
Có điều mọi người ở đây đều hiểu rõ, mấy năm này có binh quyền thì là lão đại, bất luận là phong hay không phong sợ là quận Đào Nguyên đều phải nghe theo lệnh các tiên nhân.
Triệu Húc uống một ngụm rượu, chỉ cảm thấy rượu này không phải rượu chưng cất, độ rượu quá thấp, uống không ngon gì cả.
Xin phong quan, đây chỉ là món khai vị của bữa tiệc hôm nay mà thôi.
Triệu Húc hắng giọng rồi đột nhiên mở miệng: "Cảm ơn mọi người đã ưu ái, ta vô cùng cảm động.
Tục ngữ có câu tân quan nhậm chức ba mồi lửa, chỗ ta cũng có một chút chính sách hoàn toàn mới muốn thông báo cho mọi người một tiếng."
"Chế độ thuế của triều Thiên Khải là dựa theo đầu người đếm số lượng, ta cảm thấy cách này không tốt lắm, theo lý thuyết thì nên là đất nhiều thì nộp nhiều, đất ít thì nộp ít, không dựa theo đầu người mà nộp thuế dựa trên mẫu ruộng."
Yến hội lặng ngắt như tờ, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc cực độ nhìn Triệu Húc.
Tiểu tướng quân này điên rồi sao?
Ở đây ai không phải là thế gia hào thân chứ, nhà ai mà không có ngàn mẫu ruộng tốt? nếu như là dựa theo ruộng đất để nộp thuế, vậy bọn họ phải nộp đến điên mất! như vậy phải nộp nhiều hơn bình thường bao nhiêu tiền chứ?
Ai cũng cho rằng Triệu Húc tướng quân là người tốt, ít nhất sẽ không làm khó đám địa chủ bọn họ, ai ngờ được hắn vừa đến đã làm tro này?
Có địa chủ hốt hoảng đứng lên nói: "Triệu tướng quân, việc này không thể, tuyệt đối không thể."
Tiêu Thính Vân thì vẫn đang ở một bên yên lặng uống rượu dùng bữa, đột nhiên lấy từ trong n.g.ự.c ra một khẩu súng: "đoàn" một tiếng vỗ lên bàn, thần sắc bình thản nói: "Vừa rồi ngươi nói cái gì, ta cùng Triệu Húc tướng quân đều không nghe rõ."
Mọi người ở đây đều bị giật mình, sợ tới mức thiếu chút nữa là ngã xui lơ trên mặt đất, vẫn may có người hầu nhà mình đỡ lấy mới ngồi vững vàng được.
Mọi người hoảng sợ nhìn vật nhỏ đặt trước bàn Tiêu Thính Vân, bọn họ đã nghe nói qua thần vật này, nghe nói là ngày đó Lý Thiên rõ ràng đang mặc trọng giáp đứng ở trên tường thành, vị Tiêu Thính Vân tướng quân đã dùng vật này cách mấy chục thước mà b.ắ.n chết!
Đây chính là vũ khí còn đáng sợ hơn đao thương, nghe nói là thần vật tiên nhân mang từ trên thiên đình xuống, có thể g.i.ế.c người vô hình.
Triệu Húc ngồi ở chính giữa nhịn cười, đây là chính sách mới mà Triệu Hi và nhóm thư sinh quân sư mới vừa phác thảo, kỳ thật còn có rất nhiều thứ chưa hoàn thiện, trong đó có quy định này liên quan đến mẫu ruộng của dân chúng quận Đào Nguyên, là chuyện lớn.
Hội tụ tinh hoa trời đất.
Dựa theo lời này, cách tốt nhất chính là 'Đánh nhà giàu chia ruộng đất, xử lý địa chủ để chia ruộng đất, có điều cách này quả thật có chút liều lĩnh, hơn nữa tuyệt đối sẽ châm ngòi khiến tất cả thế gia quyền quý địa chủ trên dưới của quận Đào Nguyên liều c.h.ế.t chống cự.
Binh lực hiện giờ của bọn họ còn chưa đủ để khống chế tất cả, chỉ có thể lùi lại chọn phương án thứ hai.
Hội tụ tinh hoa trời đất tất nhiên sẽ có mặt không tốt, nhưng cũng may là vẫn còn có chỗ lợi.
Ít nhất có thể giảm được một ít thuế má của dân chúng bình thường, có điều nếu để cho những địa chủ thế gia này nộp quá nhiều thuế má, tất nhiên họ sẽ thu tiên thuê nhà cao lên, vậy nên... phải hạn chế tiền thuê nhà tăng quá cao.