Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 108
Cập nhật lúc: 2025-02-17 00:02:58
Lượt xem: 19
Thương nhân một người so với một người lại càng thông minh, trong lòng bọn họ đều tự hiểu rõ, từ xưa tới nay nếu muốn phát triển sao có thể có một cái nhìn hạn hẹp được? Nếu muốn phát triển thì tất nhiên phải có tầm nhìn xa trông rộng rồi! Huống chỉ là tiên nhân từ trên trời xuống, luôn có cái nhìn hơn người là điều hiển nhiên.
Bây giờ bọn họ kinh doanh đều dựa trên những chính sách mới của quận Đào Nguyên, đến lúc muốn mở rộng kinh doanh sang các vùng khác, nói không chừng các tiên nhân đã đi trước một bước, khiến những vùng lân cận đều nằm dưới thế lực của các ngài rồi?
Hơn nữa đây còn là tiên nhân, nếu người bên ngoài có nổi lên tâm tư không chính đáng gì, thì cũng sẽ phải kiêng kị các tiên nhân mấy phần, bọn họ đều đã được nghe cha con Hoàng gia kể về phép Lôi Điện Pháp Vương của mấy tiên nhân rồi, tất cả thần vật trong tiên cảnh đều là dùng điện sai khiến, chỉ cần một trận sấm sét là có thể lấy tính mạng người! Ai còn dám xang bậy?
Mấy thương nhân vội đáp ứng: "Đây là tất nhiên... Tiêu tướng quân nói rất đúng."
Do cho con Hoàng Khánh Quốc đã dẫn đầu ký tên, nên trong lúc nhất thời mọi người đều vô cùng vui vẻ mà hợp tác với nhau.
Triệu Húc nhìn văn bản đầy chữ kia, trong lòng nghĩ thầm, đây chẳng lẽ chính là sự ra đời của xí nghiệp nhà nước phiên bản cổ đại đầu tiên sao?
Tất cả mọi người đều đang vô cùng chờ mong, con đường xuyên qua quận Đào Nguyên này có thể đem lại nhiều lợi ích hơn.
Sau ngày hôm đó, rất nhiều xưởng xi măng đã được xây dựng ở các huyện thành trong quận, các thương nhân đều đang tìm kiếm những nhân công có sức lao động khỏe, coi như ngoài việc cày ruộng thì cũng có thêm thu nhập cho gia đình.
Những thương nhân kia tu sửa đường đi một người so với một người lại càng nhiệt tình hơn, dân chúng thấy vậy cũng bội phục tiên nhân không thôi, cũng không biết tiên nhân dùng cách gì mà có thể khiến cho những thương nhân yêu tiên như mạng này, cam tâm tình nguyện bỏ tiền túi tu sửa đường.
Nhưng chuyện sửa đường này cũng là chuyện tốt, dân chúng đều vô cùng vui mừng.
Triệu Húc để lại một nhóm binh sĩ trung thành để canh giữ, tướng sĩ dẫn đầu vẫn là hán tử có giá trị thiện cảm cực cao mà hắn kiểm tra được ở biệt thự, sau đó liền chuẩn bị cùng Tiêu Thính Vân với Triệu Ngôn dẫn những người còn lại vê quê nhà, trước khi đi còn gọi video cho người nhà để thông báo.
Chuyện chiêu binh chiêu mã này vẫn không được ngừng lại, những thế lực lớn mạnh kia chiêu mười vạn quân, còn quận Đào Nguyên bọn họ hẳn cũng không cần yêu cầu quá cao đi, chỉ... chiêu bảy tám vạn quân được không?
Những binh lính này đều phải ăn cơm, nếu muốn nuôi sống họ thì cũng tốn không ít tiên bạc.
Đành phải không ngừng kiếm tiền thôi!
Đám người Triệu Húc đã sắp trở về, bên phía Triệu Hi cũng bận không ngừng nghỉ.
Bản đồ địa thế núi non của quận Đào Nguyên mà Tống Nhất Thanh vẽ lúc trước đã được in hơn trăm bản, ngoài ra Triệu Hi còn in rất nhiều bản đồ phân bố tài nguyên của Thục địa trong thư phòng của ông nội.
Trước kia bất luận là luyện sắt hay làm muối đều chỉ có thể bí mật làm, cũng không dám phô trương quá mức, hiện tại thì khác.
Nhà bọn họ bây giờ căn bản không cần để ý đến sắc mặt huyện lệnh Đào Nguyên, muốn làm gì thì làm.
Sau khi Triệu Hi lấy bản đồ phân bố tài nguyên của Thục địa ra, lại một lần nữa cảm tạ ông nội, còn học theo nhị ca đến vái trước bài vị của ông nội.
"Tống tiên sinh, ngươi lập tức sắp xếp thủ hạ của mình đi tìm tài nguyên, trên bản đồ đều đã được đánh dấu sẵn hết rồi, có thể tìm thêm được tài nguyên mà trên bản đồ không đánh." Triệu Hi đưa bản in của bản đồ phân bố tài nguyên ở Thục địa cho Tống Nhất Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/108.html.]
Tuy triều Thiên Khải chỉ là hư cấu, nhưng địa thế cũng không khác biệt nhiều với Hoa Hạ.
Quận Đào Nguyên là một địa phương tốt, có đất đai phì nhiêu, lại dễ thủ khó công, hơn nữa các loại khoáng sản cũng vô cùng phong phú.
Tống Nhất Thanh hai tay tiếp nhận, ánh mắt nhanh chóng đảo qua tấm bản đồ làm bằng giấy trúc, hô hấp dồn dập không khống chế được.
Tống Nhất Thanh vẫn luôn biết tiên nhân có rất nhiều bản đồ, có bản đồ địa thế núi non, có bản đồ các châu quận, còn có cả bản đồ phân bố tài nguyên, đây đều là những thứ mà trước giờ chưa từng có ai thấy qua.
Tống Nhất Thanh đối chiếu với bản đồ của mình, liên tục thán phục: "Nơi đây tuy vô cùng cằn cỗi, nhưng lại có trữ lượng than đá rất lớn? Than đá này chính là... yên thạch?"
Triệu Hi không hiểu từ này lắm, chỉ nói: "Vật này có màu đen và sẽ được đốt trên nó, đến lúc đó việc rèn sắt sẽ càng tiện và nhanh hơn."
Để đốt? Đó chính là yên thạch.
Triều Thiên Khải đã bắt đầu sử dụng yên thạch này một thời gian rồi, nhưng không được dùng trên diện rộng, bởi vì vật này nằm ở sâu dưới lòng đất, nên không thể biết có thể đào được ở đâu.
Tống Nhất Thanh tiếp tục xem bản đồ, quặng sắt mỏ đồng những thứ này đều không cần phải giải thích, ánh mắt của hắn hơi dừng lại, lại kinh ngạc: "Dầu mỏ?"
Dầu mỏ của quận Đào Nguyên chắc chắn không nhiều, nhưng hiện tại cũng đủ cho bọn họ dùng.
Triệu Hi nói: "Chính là thứ nước màu đen có thể đốt ra lửa." Còn được gọi là vàng đen.
"Thứ Tiên nhân nói hẳn là hắc du thủy." Tống Nhất Thanh nghe được có chút khó hiểu, hắn không rõ Hi Hi tiên nhân sao lại có hứng thú với mấy vật chỉ biết thiêu đốt này như vậy, than đá còn chưa đủ, giờ lại muốn đi tìm dầu mỏ để nhóm lửa.
Triệu Hi hiện tại đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết tác dụng của dầu mỏ, đây chính là bí mật rất quan trọng, nếu nói cho bọn hắn biết thì chẳng phải sẽ có người dòm ngó sao.
Trên bản đồ còn đánh dấu hơn trăm loại tài nguyên khoáng vật khác, khiến Tống Nhất Thanh kinh hãi không thôi.
Đây còn không phải tiên nhân thì là cái gì? Nếu như không có Tiên gia mách bảo, thì làm gì có ai có thể đoán được hóa ra ở dưới lòng đất lại có nhiều đồ tốt đến vậy? Thật thần kỳ!
Tống Nhất Thanh cố gắng ghi nhớ hình dáng của mấy loại khoáng sản mà Triệu Hi phác thảo ra, đồng ý sẽ phân phó cho thuộc hạ đi tìm kiếm khoáng sản.
Dựa theo đạo lý mà nói, có được tài nguyên khoáng sản khổng lồ như vậy thì đáng lẽ phải giàu từ lâu rồi, làm sao có thể nghèo được?
Dù sao cũng không phải mỗi mảnh đất đều thích hợp để trồng trọt, đây hẳn là tuy đất nhà ngươi bên này không thích hợp trồng trọt, nhưng nhà ngươi lại có tài nguyên khoáng sản có thể giúp ngươi làm giàu, như vậy thì còn lo lắng gì nữa?
Cũng giống như thôn Hắc Thạch, hiện tại cuộc sống ở thôn Hắc Thạch đã tốt hơn rất nhiều so với trước kia, tuy ở thôn Hắc Thạch bọn họ có quặng sắt, nhưng ruộng đất gần như không thể trồng trọt, hiện tại thì đã tốt hơn chút, bọn họ họ có thể dùng quặng sắt để đổi lấy lương thực, mặc dù không đổi được thịt nhưng ai cũng đều được ăn no, so với trước kia đã ổn hơn nhiều lắm.
Hiện nay quận Đào Nguyên gần như đã trở thành phạm vi cai quản của Triệu gia bọn họ, mấy ngày trước huyện lệnh Đào Nguyên còn mang theo lễ vật hấp tấp đến bái phỏng nhà bọn họ, tỏ ý muốn nghe theo chỉ dẫn sắp đặt nhà bọn họ.