Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 112

Cập nhật lúc: 2025-02-17 00:05:03
Lượt xem: 20

Có thể được phái ra để tuyên chỉ, cuộc sống của Tạ công công ở trong cung tuyệt đối không kém, ly lưu ly mà hắn từng thấy người ngoài vực tiến cống là vô giá, nhưng nó vẫn có tạp chất.

Bảo vật như vậy, cho dù có là thành thượng cũng chỉ là để thưởng thức, làm sao xa xỉ đến mức dùng để đựng nước?

Vị quan bên cạnh kia ngay cả sờ cũng không dám sờ, sợ không cẩn thận bị rơi, mấy chục năm bổng lộc, ngân lượng của hắn cũng không bồi thường nổi.

Thế gia quý tộc của triều Thiên Khải có bao nhiêu mê luyến lưu ly, Triệu gia sớm đã nhìn thấy thông qua Chu Nguyên, cơ hồ đến cảnh giới si mê.

Triệu Hi nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói: "Nếu Tạ công công và Đỗ đại nhân thích, lát nữa khi đi ta liên tặng cho hai vị một bộ."

Một bộ?

Triệu Hi: "Bảy cái."

Mẹ ơi!

Trời ơi!

Bảy cái ly lưu ly? Tạ công công kinh hỉ đến mức gần như ngất đi, cho dù là hiện nay, những món bảo vật này của thánh thượng cũng không có quá mười mấy món, hắn có thể có được bảy cái.

Bảy cái ly lưu ly, sợ là có thể mua được một mảnh đất rộng lớn ở kinh thành.

A không, hiện tại kinh thành không yên ổn không thể mua ở kinh thành, hắn mua chút đất ở quê của hắn cũng không tệ.

Chỉ một câu nói như vậy, hai người này liền nhìn người Triệu gia thuận mắt hơn nhiều.

Triệu Hi cười hỏi: "Công công, quý nhân trong kinh thành đều thích lưu ly sao?"

Tạ công công cầm ly thủy tỉnh kia yêu thích không buông tay,Đương nhiên rồi! nhà ai có được lưu ly đều lấy làm kiêu ngạo! Đừng nói là quý nhân trong kinh thích, ngay cả những Hung Nô kia cũng thích."

Ồ, cung không đủ cầu nha.

Vương Tuyết Cầm rất quan tâm tình hình hiện giờ, sợ lại muốn tiếp tục đánh, vội hỏi: "Tạ công công, bên ngoài có ổn không?"

Tạ công công vui vẻ uống nước trái cây, nước chanh rất ngon miệng, hắn lắc đầu nói: "Ổn sao? Mùa đông Hung Nô cướp bóc ở phía nam, đốt g.i.ế.c đánh cướp năm sáu thành trì biên giới, còn có xu thế tiếp tục xuôi về phía nam, kinh thành tràn ngập nguy cơ."

Sư phụ hắn là đại thái giám chuyên môn phụ trách sao chép tấu chương ở Ngự thư phòng, trong tấu chương có ý dời về phía nam.

Đạo lý lớn thái giám bọn họ không hiểu nổi, dù sao tình huống hiện tại không ổn, hắn vẫn nên sớm chuẩn bị tích góp nhiều chút tiền bạc, vê sau về quê dưỡng lão cũng được.

Lúc hai người rời đi, người Triệu gia không nói hai lời, thật đúng là tặng mỗi người một bộ ly thủy tinh, lúc ra cửa hai người giống như ăn trộm sợ bị người ta biết, Tạ công công càng tuyên bố trở về nhất định phải nói tốt vài câu thay Triệu quận thủ.

Hoàng đế phái thái giám này đến đây là muốn nhìn xem tướng quân mới nổi này có tâm phản hay không, nhưng dù có hay không thì hiện tại đều ngoài tầm với của hắn, đương nhiên thái giám này có thể tạm thời dời lực chú ý của Hoàng đế tới địa phương khác cũng tốt.

Quận Đào Nguyên không phải là nơi giàu có và đông đúc như Giang Nam, lại cất giữ nhiều lưu ly như vậy, hai người này cũng không có hứng ở lại chơi, Tạ công công dứt khoát cho người đến quê nhà của hắn trước - quận Thượng Hà, Hưng Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/112.html.]

Quận Thượng Hà nằm ở ngoài quận Đào Nguyên, là một trong số ít quận chưa bị nghịch quân gây tai họa.

Từ khi có được chức danh chính thức, những thế gia chửi thầm cũng dần yên ắng trở lại, dù sao chỉ cần không thương tổn đến lợi ích của bọn họ quá nhiều, bọn họ đều thành thật nghe theo Triệu gia an bài.

Các loại xưởng trong quận được xây dựng như măng mọc sau mưa, đặc biệt là xưởng Xi măng, các thương nhân nhận thầu sửa đường hừng hực khí thế xây dựng đường xi măng, những thương nhân này cũng cực kỳ thông minh, tham khảo biện pháp của Triệu Húc rồi bảo người ta nhận thầu đồng thời sửa đường, cũng an bài công nhân của mình phân công sửa đường.

"Hi Hi tiên nhân, có thể thỉnh Triệu Húc tướng quân tạm hoãn kêu gọi nhập ngũ hay không, hoặc là ngài tạm dừng xây xưởng trước?" Đại thần tài chính Lưu Nghĩa của quận Đào Nguyên thật sự không thể chịu đựng được nữa, cũng nói chuyện với đám người Triệu Hi.

Tuy nói Triệu Húc được phong làm quận thủ, nhưng tiểu tử này vẫn thích người khác gọi hắn là tướng quân hơn, dù sao cũng không phải ở bên ngoài, gọi như nào cũng không sao.

Lưu Nghĩa là một trong ba thư sinh lúc trước, cũng là thư sinh duy nhất giải được đề bài gà thỏ cùng lồng, rất có thiên phú ở phương diện tài chính.

Lưu Nghĩa tìm Triệu Hi nhiều lần, lần này rốt cuộc tìm được Triệu Hi ở bên ngoài xưởng mới.

Vẻ mặt Triệu Hi nghi hoặc, Lưu Nghĩa dậm chân nói: "Ngài không biết những khoản chỉ tiêu này lớn cỡ nào, vốn nuôi binh rất khó, Triệu Húc tiên nhân còn coi những binh lính kia của hắn thành bảo bối mà lo lắng, chi phí càng thêm khổng lồ!"

Cứ ba ngày hai bữa là có người tới tìm hắn xin thêm ngân sách, Lưu Nghĩa đều c.h.ế.t lặng, tiền trong túi sắp thấy đáy rồi được không?

Triệu Hi: "Xưởng này của ta không kiếm ra tiên sao?"

Lưu Nghĩa chắp hai tay sau hông đi tới đi lui bên ngoài xưởng mới, đánh giá, cảm nhận được nhiệt khí bên trong: "Xưởng này là xưởng làm đồ sứ hay lò gạch?"

Triệu Hi cười ý vị thâm trường: "Cái này? Đây chính là xưởng lưu ly." Lưu ly?

Lưu Nghĩa thiếu chút nữa ngã ngồi xuống đất, ánh mắt kinh ngạc: "Lưu ly? Tiên nhân chẳng lẽ muốn..."

Triệu Hi nở nụ cười, may mà đoạn thời gian trước Tạ công công đến tuyên chỉ không ngừng khoe khoang giá trị của lưu ly lớn như thế nào, làm trên dưới nhà nàng đều không nhịn được động tâm.

Nếu người giàu của triều Thiên Khải đều thích lưu ly, vậy các nàng sản xuất lượng lớn đi, đồ chơi này để ở hiện đại, một cái ly thủy tỉnh năm đồng tiền là đắt.

Hiện tại không giống với lúc vừa đến triêu Thiên Khải, sức lao động trong tay có mấy chục vạn, lại có danh tiếng, trong tay còn có binh! Làm xưởng lưu ly là không thành vấn đề.

Người ở đây thích lưu ly phải không? Lưu ly ở đây có thể so với ngọc khí phải không? Bọn họ liền làm nhiêu một chút rồi bán đi toàn bộ.

Bán đến kinh thành của triều Thiên Khải, bán đến nơi giàu có và đông đúc giống như Giang Nam, nếu như có thể kiếm tiền từ trong tay người Hung Nô thì càng tốt.

Trong khoảng thời gian này, Triệu Hi mang theo thợ thủ công lật xem, nghiên cứu về tài liệu chế tạo thủy tinh, những lão thợ thủ công kia cũng cảm thấy nếu như sách thần viết là sự thật, việc tạo ra cũng không khó, Triệu Hi nghĩ tới phí tổn cùng lợi nhuận, tuyệt đối không lỗ được!

Muốn kiếm tiền, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thứ này lợi nhuận kếch xù nhất!

Triệu Húc chiêu binh mãi mã khắp nơi, chỉ riêng lượng binh trong tay hiện tại liền ước chừng có hai vạn, trước không nói ăn ở, quân phục thống nhất, chỉ riêng tiền bạc mỗi tháng của mỗi người liền cần ba lượng bạc, tất cả mọi người cộng lại thì chí ít nhất cũng là sáu vạn lượng!

Triệu Hi cười rộ lên: "Đúng, là bán lưu ly!"

Nghe Tạ công công nói, chỉ là một chén lưu ly bình thường ở triều Thiên Khải cũng có thể bán được mấy vạn lượng bạc trắng, cái tỉnh xảo nhất trong cung của Thánh Thượng sợ là có thể bán hơn mười vạn lượng một món.

Lưu Nghĩa nhìn chằm chằm xưởng, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng sau đó run giọng hỏi: "Có khả năng sản xuất lượng lớn?"

Loading...