Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 117
Cập nhật lúc: 2025-02-18 09:56:45
Lượt xem: 19
Dần dần, dân chúng huyện Đào Dương ít sợ hãi hơn, lại sinh ra một tia cảm kích với các tiên nhân chưa từng gặp mặt kia.
Trồng bông?
Nếu tiên nhân muốn cho bọn họ trồng bông, vậy nhất định phải trồng.
Tiên nhân có thể cứu tế cho bọn họ, đương nhiên sẽ không thể để cho bọn họ chất đói được.
Cứu tế và xây nhà đồng thời tiến hành, xa xa có người chạy tới, túm lấy tay áo Hạ Thường Lâm vội vàng nói: "Hạ đại ca, tìm được rồi, chúng ta tìm được rồi!" Ha Thuong Lam boi roi mot cai khong kip hiểu gì: "Tìm cái gì?"
Thiếu niên kia chỉ vỗ đùi: "Còn có thể tìm cái gì? Dầu mỏ! Dầu mỏ! Mấy ngày hôm trước Địa Long xoay người, như là bị chấn động phun ra, chúng ta tìm được rồi."
Bị chấn động?
Bất kể là như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần chuyện kia là sự thật.
Hạ Thường Lâm âm thầm vui mừng, lập tức bảo thiếu niên kia dẫn hắn tới nơi phát hiện.
Nơi đó sớm đã có đồng bọn của hắn chờ, bên chân đặt vài cái thùng gỗ bị nhiễm đen, bên cạnh còn có dân chúng tò mò thò đầu ra.
Hạ Thường Lâm đi tới liền ngửi thấy một mùi khó có thể miêu tả, một bên có đội viên nói: "Nghe nói có thể dùng thử thứ này để châm lửa, chúng ta châm chút lửa thử xem?"
Hạ Thường Lâm lắc đầu: "Ta nghe tiên nhân nói nguyên dịch dầu mỏ này rất khó đốt, không cần thử."
Có dân chúng kinh hãi hỏi: "Đây là nước gì, đúng là màu đen? Chẳng lẽ là nước tà?"
Màu đen nhìn thấy liền không may mắn, mọi người đều chỉ uống nước trong, nước đen như này sợ là không thể uống được .
Hạ Thường Lâm lấy bản đồ ra so sánh một phen, bản đồ của tiên nhân có độ lệch không nhỏ, nhưng cũng may cuối cùng cũng tìm được.
Hạ Thường Lâm nhìn thứ nước màu đen bên trong, lộ ra nụ cười: "Đại gia đại nương, ngày lành của các ngươi sắp đến rồi."
Hắn nghe nói, các tiên nhân cấp bách tìm dầu mỏ, nơi này về sau nhất định sẽ đẩy mạnh khai thác.
Lúc này Hạ Thường Lâm vớt một thùng lớn rồi niêm phong, phái người chuyển về thành mới huyện Đào Nguyên giao cho tiên nhân, để tiên nhân nhìn xem đây rốt cuộc có phải là dầu mỏ đang tìm hay không.
Mà huyện Đào Dương sau khi tu sửa ra một gian nhà trệt, hoàn toàn tin tưởng tiên nhân từ bi hạ phàm giải cứu dân chúng cực khổ ở quận Đào Nguyên bọn họ.
Những hán tử lúc trước đánh c.h.ế.t không muốn trồng bông cũng thập phần sảng khoái, quỳ xuống đất dập đầu thật mạnh, sau đó cho mình vài cái bạt tai, đánh mặt đỏ bừng lên một mảnh, mặt hướng về phía thành mới rồi nói: "Tiên nhân thứ tội, lúc trước là chúng ta ngu muội, không biết tiên nhân dùng tâm muốn giúp dân chúng, từ nay về sau chúng ta sẽ nghe theo lời tiên nhân."
Dân chúng huyện Đào Dương cũng giống như dân chúng khác, bọn họ cũng mặc kệ ai làm quan lão gia, chỉ biết quan lão gia giúp bọn họ sống những ngày tốt lành, có cơm ăn có áo mặc, còn có một gian phòng tránh gió tránh rét chính là Thanh Thiên Đại lão gia.
Việc trồng bông triệt để mở rộng toàn huyện, từ khi không có một người nào ngăn cản, yên tâm học theo thành mới phát triển việc trông bông, không những muốn trồng bông, còn muốn có nhiều loại hơn một chút!
Thùng dâu được Hạ Thường Lâm vận chuyển tới, đám người Triệu Chí Dân đều đã từng thấy qua dầu mỏ, nhìn thùng dầu đó vô cùng hài lòng, đây chính là dầu mỏ.
Triệu Hi ở bên cạnh nghỉ hoặc nói: "Dầu này có thể đổ vào trong xe sao? Hình như không thể?" Nàng chưa tới 18 tuổi, chưa từng dùng xe trong nhà, không hiểu nhiều lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/117.html.]
Triệu Húc phì cười: "Hi Hi, ngươi đúng là người không có bằng lái, ô tô dùng xăng.
Nhưng có dầu mỏ nguyên dịch, có thể sắp xếp thợ thủ công học tập nguyên lý, thử xem có thể làm ra xăng cùng dầu diesel hay không."
Nói tới đây, Triệu Húc lại xoay người đến trước di ảnh của ông nội vái: "Cảm ơn ông nội, cảm ơn vì người yêu thích trữ sách."
Nếu không có thư phòng bách bảo này, sẽ không thể lập tức tới thư phòng tìm tư liệu học tập, cả nhà bọn hắn đều tới cổ đại, cũng không nhất định có thể sống yên.
Nếu có xăng, xe trong gara ngâm đều có thể sử dụng được.
Đương nhiên dù không có xăng, trong gara cũng có vài chiếc xe là ô tô năng lượng mới, còn có thể nạp điện cho ô tô, tuy rằng xe ô tô nhỏ nạp điện không thể nhanh bằng xe chạy bằng xăng, nhưng tốt xấu cũng là xe bốn bánh, dù sao cũng không phải là xe đạp.
Ánh mắt Triệu Húc có chút xấu xa, cười ý tứ kéo dài: "Cho dù không làm ra xăng dầu, dầu này vẫn là thứ tốt.
Lửa của dầu không thể dùng nước dập tắt."
Vừa nhìn thấy Triệu Húc cười như vậy, người Triệu gia liền biết hắn đang có chủ ý gì.
Từ sau khi ra chiến trường, Triệu Húc càng cuồng nhiệt với chuyện luyện binh làm vũ khí, không chỉ điên cuồng luyện binh, còn luôn thúc giục chế tạo vũ khí.
Yêu cầu của s.ú.n.g hỏa mai thật sự quá cao, phỏng chừng không làm được.
Nhưng có vài vũ khí có thể làm từ dầu mỏ, dùng dầu mỏ chế ra vũ khí ném về phía địch nhân, liên có thế nghênh ngang ở triều Thiên Khải này!
Hơn nữa dầu mỏ bảo bối này còn có cách dùng khác, ngoại trừ xe cộ mà bọn họ biết rõ là dùng dầu, dầu mỏ còn là nguyên liệu làm nhựa đường, về sau làm chút nhựa đường cũng không tệ, thứ này bị bọn họ xem là vàng đen cũng không có gì là quá đáng.
Dù sao, đây là bảo bối tốt dùng được trong rất nhiều thứ, sắp xếp khai thác hợp lý là được rồi.
"Đúng rồi, có một chuyện ta muốn trưng cầu ý kiến của mọi người." Triệu Hi đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền mở miệng nói, nhất thời thu hút sự chú ý của cả nhà.
"Gian phòng phía đông viện đều đã được mở khóa, bây giờ chúng ta mở ra tây viện, hay là mở khóa gara?"
Toàn bộ biệt thự do đông viện, tây viện cùng hầm gara tạo thành, đông viện chủ yếu là phòng ngủ cùng với khu chức năng thiết yếu của chủ nhà, mà tây viện lại chính là nơi vui chơi, phân chia cực kỳ tỉ mỉ, nào là rạp chiếu phim gia đình, phòng bi-a, bể bơi, bãi đỗ máy bay đều ở tây viện.
Triệu Chí Dân nói: "Trước tiên điều cần thiết chính là sống tốt ở triều Thiên Khải, những thứ khác tạm thời mặc kệ. Cái gì bể bơi, phòng trò chơi, ... những thứ này cần mở khóa sao? Các khu chức năng của Tây viện mở khóa ít nhất phải cần một vạn điểm tích lũy trở nên, khó trách người ta đều nói vui chơi rất tốn tiền.
Cả nhà bắt đầu bỏ phiếu, đều chọn gầm gara, Đại Bảo khấu trừ điểm tích lũy sau đó thuận lợi mở khóa.
Gầm gara của ông nội, Triệu Hi chưa bao giờ đi qua, chỉ biết là trước một ngày khi xuyên qua, gia đình họ chuyển nhà, nhà họ luyến tiếc chiếc xe tải nhỏ làm bạn nhiều năm nên cha nàng và anh trai lái nó để vào.
Người một nhà chuẩn bị cùng nhau đến gara xem, vừa vặn nhìn thấy Tiêu Thính Vân từ phòng ngủ đi ra.
Phòng ngủ của hắn cũng ở lầu hai, các đồ thiết bị trong phòng đều có thể sử dụng, chỉ có phòng thay quần áo là không có bộ nào.
Hắn giống như là vừa mới tắm xong, thay một bộ trường sam sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái đi ra, tóc dài đen như mực buông ở đầu vai.
Trong nhà vệ sinh có máy sấy tóc, lúc trước hắn đã thấy Triệu Hi dùng qua, chỉ là hắn không thích dùng vật đó để làm khô tóc, vì vậy cứ tùy ý buông ra như vậy.