Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 123
Cập nhật lúc: 2025-02-18 11:06:59
Lượt xem: 15
Cuối hè là kỳ thi lần đầu tiên, lấy thành tích thi làm tiêu chuẩn trúng tuyển, còn không xét đến xuất thân.
Nói cách khác, con cháu thế gia bọn họ sẽ phải chạy cùng một đường đua với đám học sinh nghèo khổ, thậm chí là cả những tên chân đất!
Bọn họ bẩm sinh cao quý, sao có thể để cho những người đó ngang hàng với họ? Hơn nữa... chính sách mới này nếu thật sự được thi hành, về sau những người này sợ là không chỉ ngồi ngang hàng, còn có thể cưỡi lên đầu bọn họ.
Tiên gia da thống lĩnh toàn bộ quận Đào Nguyên, bọn họ không tin tiên nhân sẽ chỉ co rút ở quận Đào Nguyên bé nhỏ này, về sau địa vị những người đó có thể sẽ rất cao.
Người được tuyển lần này, nghe nói là sẽ được đảm nhiệm các chức quan trong quận, nếu đổi thành triều Thiên Khải, còn không phải là vào triều làm quan sao?
Phản đối dữ dội nhất trong quận là Chung Đức Hoa của Chung gia.
Chung lão gia tử giận dữ: "Tuyệt đối không được, chính sách mới này mà thi hành, sao chúng ta còn có chỗ đặt chân?"
Chung gia không ở huyện Đào Nguyên, mà là ở huyện Đào Tiên.
Ở nơi này Chung gia cũng được coi là thế gia đại tộc, trước kia trong gia tộc còn có vài người làm quan lớn trong triêu, thế nhưng những năm gần đây gia tộc có chút xuống dốc, con chau toan la dam an choi trac tang, nhung có gia tộc che chở, con cháu trong nhà vẫn được sống rất thoải mái.
Lúc trước tiên nhân thống lĩnh toàn bộ quận Đào Nguyên, bắt bọn họ phải chấp nhận chính sách thương mại mới, bọn họ nghĩ lương thực sẽ có sản lượng cao nên thôi.
Bây giờ lại ra chuyện này? Như vậy sao được?
"Tiên nhân cái búa, đám người Triệu Húc chỉ là một đám nghịch quân phản tặc!" Lão già Chung Đức Hoa mắng trong cơn thịnh nộ.
Chung Đức Hoa không chỉ mắng, còn lập tức hành động, triệu tập gia đình trong nhà đi gây sự, tuyên bố chừng nào chính sách này còn chưa hủy bỏ hắn còn sẽ tiếp tục gây chuyện, hắn còn muốn viết thư tới kinh thành, để triều đình phái quân đội đến nghiêm trị đám ác tặc này.
Huyện Đào Tiên có không ít thư sinh nghèo, đều đang mừng rỡ như điên trước chính sách mới của tiên nhân, thế mà lại có quá nhiều thế gia phản đối, không ít thư sinh đăng ký thi ở nha môn, gia đỉnh của Chung lão đầu vọt vào nha môn, lại xung đột với những thư sinh nhiệt huyết kia, hơn nữa còn có không ít tiểu dân chúng không biết chữ tham dự.
Những tiểu dân chúng kia quả thật không có học thức để mà ghi danh, nhưng bọn họ có tư cách! Con cái của họ tương lai cũng sẽ đủ điều kiện! Ai mà không muốn được làm quan lớn? Vậy mà những đại lão gia thế gia này không muốn cho bọn họ, còn muốn phản kháng chính sách của tiên nhân? Vậy nên bọn họ cũng theo đám thư sinh đi đánh nhau.
Thế nhưng nghe nói gia đinh nhà hắn đã đánh c.h.ế.t vài vị thư sinh, đổ rất nhiều máu, nếu không có sai dịch trong nha môn ngăn cản, đã có nhiều người c.h.ế.t hơn nữa.
Sau vụ việc này, các thư sinh trong huyện Đào Tiên không dám đi đăng ký thi.
Trong thị trấn đã có không ít thế gia âm thầm liên hệ với Chung Đức Hoa, hình như chuẩn bị tạo thành một tấm lưới bức ép tiên nhân hủy bỏ chính sách mới!
Huyện Đào Tiên có binh lính dưới tay Triệu Húc đóng giữ, tin tức này nhanh chóng truyên tới tai hắn, toàn bộ thế gia ở quận Đào Nguyên đều âm thầm rục rịch, cảm thấy Chung lão gia tử không làm sai.
Với chính sách như vậy, thế gia bọn họ còn có địa vị gì?
Cho dù là tiên nhân từ trên trời xuống, cũng phải tuân thủ quy củ của đám Thổ hoàng đế bọn họ, đúng không? Nhập gia tùy tục, không phải sao? Đừng nói là tiên nhân, cho dù là một con rồng, đến nơi này cũng phải ngoan ngoãn cuộn tròn lại mà nằm.
Tin tức truyền về, Triệu Húc nổi giận: "Đám rác rưởi này, còn dám đánh người?"
Không biết bọn họ hiện tại đang thiếu nhân tài thiếu lao động sao? Mất một người, bọn họ đều phải đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/123.html.]
Lý Hiếu Tri thở dài, nói: "Khi đưa chính sách này ra, chúng ta cũng đều biết có thể sẽ thế này." Đám người thế gia kia sao có thể dễ dàng cho phép dân nghèo đứng ngang hàng với bọn họ?
Thế nhưng giờ nên làm thế nào? Tất nhiên là không thể hủy bỏ chính sách mới rồi, nếu không uy tín của tiên nhân sẽ mất sạch.
Lưu Nghĩa mở miệng nói: "Hay là ta đàm phán? Thế gia trong quận rất nhiều, không nên xé rách mặt với bọn họ."
Triệu Hi hừ lạnh một tiếng: "Chúng ta mà đàm phán với thế gia, cho dù không hủy bỏ kỳ thi, bọn họ cũng sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng khác, như thế thì còn công bằng gì nữa? Như vậy những lời ta viết trên báo sẽ trở thành trò cười!"
Tiêu Thính Vân vốn đang ngồi trên sô pha im lặng nghe bọn họ thảo luận, bỗng nhiên mở miệng: "Anh Húc, phòng sưu tầm còn mở ra được hay không?"
Mọi người ngẩn ra, đồng loạt nhìn Tiêu Thính Vân.
Hắn là muốn...
Mắt Triệu Húc sáng ngời: "Giết gà dọa khỉ?"
Tiêu Thính Vân vuốt cằm, trong mắt hiện lên ý cười, đương nhiên là g.i.ế.c gà dọa khỉ.
Hiện tại thân phận Triệu Húc không tâm thường, hắn đã là quận thủ do triều đình sắc phong, nếu hắn ra khỏi thành, tất nhiên sẽ có người biết, mà Tiêu Thính Vân thì tốt hơn nhiều.
Triệu Húc võ đùi: "Được, cứ làm như vậy đi."
Ngay hôm đó, Tiêu Thính Vân lấy một khẩu s.ú.n.g hỏa mai, dẫn hai trăm quân sĩ chạy tới huyện Đào Tiên, đường xá trong quận mặc dù còn chưa làm xong, nhưng đa số vẫn rất dễ đi, cho nên đêm đó hắn đã đến huyện Đào Tiên, đi thẳng đến nhà Chung gia, hai trăm quân sĩ cầm đao bao vây Chung gia, chật như nêm cối.
Tiêu Thính Vân mặc bộ trang phục màu đen, chậm rãi bước vào Chung phủ, nhìn Chung Đức Hoa đang cuống quýt mặc quần áo, cười lạnh lão: "Thì ra Chung lão gia còn ngủ được."
Người Chung gia nhìn quân sĩ trang bị đầy đủ, đeo đao ở bên hông, đã sợ đến mức tè ra quần, có người còn ngã ngồi tại chỗ.
Những quân sĩ này rõ ràng đều được huấn luyện chuyên nghiệp, không phải là gia đinh!
Chung lão gia tử nhìn Tiêu Thính Vân đầy sợ hãi, cả quận ai không biết, ngoại trừ Triệu Húc ra, vị Tiêu tướng quân này là đáng sợ nhất, tên Lý Thiên kia chính là do hắn giết! Đây chính là vị sát thần.
Chung Đức Hoa không ngừng lắc đầu: "Ngươi không thể động vào ta, nhà ta là thế gia của quận Đào Nguyên, còn có người làm quan trong triều..."
Tiêu Thính Vân cười lạnh: "Trong triều? Triều Thiên Khải hiện tại lo cho chính thân mình còn không nổi."
Triều Thiên Khải liên tiếp đánh với giặc Hung Nô lại nhiều lần thất bại, mất rất nhiều thành trì, dân chúng trở thành dê hai chân trong mắt người Hung Nô, phụ nữ trở thành công cụ tiết dục, rất nhiều dân chúng bị ép chạy về phía nam.
Mà trong nước còn liên tục có nông dân khởi nghĩa, nhiều nơi đã sớm tự mình độc lập.
Một quân sĩ đứng sau Tiêu Thính Vân châm biếm nói: "Cho dù ngươi là họ hàng của hoàng đế lão tử cũng vô dụng!"
Tiêu Thính Vân cũng lười nói nhảm với Chung Đức Hoa, giơ bàn tay thon dài lên ra hiệu, nhất thời tiếng gào khóc vang khắp Chung gia.
Ngày hôm sau, dân chúng huyện Đào Tiên nghe nói đêm qua Tiêu tướng quân nghe lệnh tiên nhân xử lý vụ Chung gia, chẳng gây chút động tĩnh nào đã xử lý xong rồi.
Ruộng đất của Chung gia bị sung công toàn bộ, dự tính sẽ được phân phát cho những tá điền vốn không có đất.