Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 124

Cập nhật lúc: 2025-02-18 11:07:33
Lượt xem: 22

Thế gia trong quận vô cùng hoảng sợ, các nhà lúc trước có liên hệ với lão già Chung Đức Hoa đều sợ tới mức vội vàng đốt sạch thư từ, hận không thể dán trên trán mình dòng chữ "Ta không có liên quan gì với Chung Đức Hoa."

Lần g.i.ế.c gà dọa khỉ này cực kỳ có hiệu quả, không ít thế gia đang rục rịch lập tức đứng hình.

Thế gia cũng sợ chết.

Quyền lên tiếng trong quận không nằm trong tay thế gia, mà là... trong tay người có binh.

Trong tay Triệu Húc có hơn hai vạn, gần ba vạn binh, đứng trước đao thương móng sắt, xem xem có thế gia nào dám trở thành Chung gia thứ hai.

Triệu Húc rất mong có nhà tiếp tục gây sự, để hắn còn đánh thổ hào chia ruộng đất, sung công toàn bộ ruộng đất phát cho nông dân không có đất, thế nhưng đáng tiếc bọn họ đều lập tức ngoan ngoãn, ai cũng không dám ngẩng đầu.

Đương nhiên, Triệu Hi cũng cảm thấy không nên cư xử quá vô tình.

Nàng cười hiền lành, nói với người đại diện thế gia đến thương lượng: "Kỳ thật chuyện này dễ xử lý mà, các ngươi chuyển nhà đi."

Rời khỏi quận Đào Nguyên, bọn họ đương nhiên không cần quản nữa.

Đại biểu thế gia nghe vậy, trợn mắt há mồm, muốn bọn họ dời đi? Bọn họ đời đời đều ở quận Đào Nguyên, phần mộ tổ tiên cũng ở nơi này.

Hơn nữa hiện tại bên ngoài quá loạn, các loại thiên tai hoành hành còn có phản quân tùy thời đến cướp bóc, sao thoải mái được bằng ở quận Đào Nguyên? Nếu không phải bắt buộc, hoặc là gặp nguy hiểm c.h.ế.t người, ai lại muốn đi?

Triệu Hi thấy hắn khiếp sợ, giọng nói càng dịu dàng hơn: "Kỳ thật ta cảm thấy con cháu thế gia kiến thức uyên bác hơn những kẻ nghèo khổ kia rất nhiều, sẽ không đến nỗi thua.

Sau này trong quận sẽ mở học đường, kiến thức dạy ở trường đa số là nội dung thi sau này, các vị có thể báo danh nhập học từ bây giờ."

Đại biểu thế gia: "..."

Nói cách khác, việc chọn người dựa theo thành tích thi là đã quyết định, không thể hủy bỏ.

Môi lão già kia giật giật, hồi lâu mới thốt ra được một câu: "Chúng ta sẽ bảo đệ tử trong nhà báo danh vào học." Nếu không thể phản kháng, vậy cũng chỉ có thể hưởng thụ.

Thế gia bọn họ có nhiều tài nguyên học tập hơn so với thí sinh nhà nghèo, cho dù là so năng lực cũng chưa chắc sẽ kém hơn! Đi học thì đi học!

Triệu Hi rất hài lòng khi thấy được một vị phụ huynh học sinh tương lai.

Thế gia trong quận thỏa hiệp, từ khi Chung Đức Hoa bị g.i.ế.c gà dọa khỉ, không có thế gia nào dám làm ầm ï nữa.

Bọn họ nghe nói tiên nhân có một thần vật tên là ô tô, có thể đi mấy trăm dặm mỗi ngày.

Sáng nay gây sự, buổi trưa có thể nhìn thấy tiên nhân cưỡi thần thú tới tìm bọn họ, bọn họ sợ rồi.

Đối với thư sinh cùng dân chúng bị lão già Chung Đức Hoa hại chết, bọn họ đều bồi thường tiền, an táng cẩn thận.

Tin tức này nhanh chóng truyền khắp quận Đào Nguyên, trên dưới đều vui mừng, thủ đoạn của tiên nhân quả thật là lợi hại.

Những thư sinh còn đang quan sát kia cũng tranh nhau tới nha môn để ghi danh.

Sau khi ghi danh thành công, bọn họ còn đến hiệu sách mua sách vở trong phạm vi đề thi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/124.html.]

Đám thương nhân bán sách cũng rất có bản lĩnh, biết chuyện này đang là đại sự trong quận, sẽ có không ít thư sinh phải mua sách.

Bọn họ tiến hành bán sách theo bộ, một bộ sách ôn thi giảm giá 20%.

Như vậy cả thư sinh và người bán đều vui vẻ.

Trước cửa tiệm sách có một nữ tử che mặt đội nón lá, nói là muốn mua sách ôn thi, chủ hiệu sách cười hỏi: "Cô nương mua thay huynh đệ trong nhà"

Nàng lắc đầu: "Ta mua cho chính mình."

Thư sinh đến mua sách xung quanh nghe vậy kinh hãi không thôi, không khỏi đánh giá nữ tử kia, nhỏ giọng bàn luận với nhau.

Nữ tử nghe được tiếng thảo luận, đưa tiền ôm chồng sách xoay người muốn đi, chỉ thản nhiên để lại một câu: "Trong Lệnh Chiêu Hiền có nói, không giới hạn nam nữ, ta phù hợp điều kiện nên cũng có thể đi thi, các ngươi có rảnh thảo luận, không bằng trở về ôn tập đi thôi."

Nghe nói có hai vị tiên nhân là nữ tử, trong đó vị tiên tử trẻ tuổi tên là Triệu Hi, là người đưa ra không ít chính sách trong quận.

Nếu Triệu Hi tiên nhân đã làm gương tốt, các nàng vì sao không noi theo?

Từ đó, kỳ thi của quận Đào Nguyên đã thành kết cục đã định, không ai có thể ngăn cản!

Sau khi lấy được tư cách thi, các thí sinh bắt tay vào chuẩn bị, trước lúc đi thi thông qua tin tức thu thập được đã thấy phạm vi thi thực sự bao quát rộng lớn, đợi đến lúc bọn họ lật xem sách tham khảo mới biết được phạm vi thi rộng đến nhường nào, ngoại trừ những kinh sử nghe nhiều tứ thư ngũ kinh nên thuộc ra, còn phải thi tính toán, kinh tế thương học, địa lý, ... còn quá nhiều sách cần phải học.

Hình thức đề thi lại càng vô cùng kỳ quặc, đa dạng các loại từ đề đưa ra lựa chọn, đề điền câu trả lời vào chỗ trống, đề đưa ra phân tích sau khi đọc một đoạn văn ngắn, cuối cùng còn phải viết bài văn hơn ngàn chữ.

Trong đề số học còn có đề lớn, không phải chỉ viết ra đáp án, còn phải viết ra cả quá trình giải đề.

Phạm vi cuộc thi này làm cho không ít thư sinh trước đó khí thế hăng hái nay bị dọa cho choáng váng, đừng nói những thư sinh kia mà ngay cả các phu tử có đạo đức, học vấn cực cao ở trong huyện cũng bị làm khó, yêu cầu này thoạt nhìn so với việc tiến cử đầu năm của triều Thiên Khải còn thấy khắc nghiệt hơn rất nhiều.

Đây quả thực chính là muốn các phương diện đều phải có tài.

Không ít phu tử suốt đêm nghiên cứu sách vở, lắc đầu nói: "Có thể thi đậu thực sự rất hiếm có, đều là bậc anh tài."

Triệu phu tử duỗi lưng đã ngồi lâu đến cứng ngắc, lại không khỏi vuốt chòm râu trắng bóng, lẩm bẩm cười nói: "Thực ra cũng đúng, người có thể vào triều làm quan tự nhiên phải ngàn dặm chọn một."

Bên ngoài trường tư thục truyền đến tiếng gõ cửa, Triệu phu tử cho người bên ngoài tiến vào, chỉ thấy mấy học sinh của hắn hai vành mắt thâm quầng, cầm sách đi vào, trước tiên nhìn thấy ân sư hành lễ, Triệu phu tử cũng đứng dậy đáp lễ.

Những học sinh này tích góp những vấn đề không hiểu, chỉ đợi đến sáng sớm ngày hôm sau bèn đến hỏi ân sư, lần đầu đi thi không có nhiều thời gian, chỉ có ba tháng chuẩn bị nên bọn họ chỉ có thể chăm chỉ ngày đêm học tập.

Lão phu tử giải đáp cho từng học sinh một, có học sinh cười nói: "Phu tử, hay ngài cũng đi nha môn ghi danh xem sao?"

Bên cạnh có học sinh ồn ào, cũng khuyên Triệu phu tử đi ghi danh.

Triệu phu tử nhướng mày, thổi râu trừng mắt nói: "Ta tuổi này còn thi cái gì?"

"Phu tử, lời này của ngài không đúng rồi, chỉ cần chúng ta có hộ tịch ở huyện Đào Nguyên sẽ không bị cấm thi, làm sao lại không thể ghi danh? Tuổi tác tính là cái gì? Ta thấy ở nha môn còn có không ít nữ tử báo danh đâu."

Học sinh đứng bên ồn ào: "Đúng vậy phu tử, sau này có thể có đề thi mà viện tư thục chúng ta khả năng không làm được, người chỉ dạy chúng ta nhưng lại chưa từng đến trường thi thi thử thì làm sao có thể dạy được?"

Triệu phu tử vuốt chòm râu hoa râm có chút bị thuyết phục, cảm thấy đám học sinh này nói cũng có lý, đến tuổi này hắn cũng không hy vọng có thể thi đậu, nhưng mà có thể đến trường thi thi thử một lần, tương lai sau này cũng có thể giảng giải một chút cho học sinh, như vậy mới có sức thuyết phục.

Loading...