Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 142

Cập nhật lúc: 2025-02-18 12:56:06
Lượt xem: 17

Tiêu Thính Vân nghe vậy ngừng việc đang làm, nhìn Triệu Húc bình tĩnh nói: "Ngươi không nói ta còn quên, vậy giờ gọi luôn."

Triệu Húc: "Hả?"

Được, ngươi gọi đi.

Dựa theo hiểu biết của hắn với muội muội, khẳng định Triệu Hi còn đang ngủ nướng.

Nàng rời giường còn luôn cảm thấy bực bội, giờ này gọi qua chờ bị nàng mắng đi.

Triệu Húc cảm thấy có chút vui sướng khi thấy người gặp họa.

Quận Ba Thủy đã nằm trong phạm vi quản chế nên tín hiệu của Đại Bảo đã bao trùm khu vực này, đầu máy bên kia không bao lâu kết nối, khuôn mặt Triệu Hi trắng nõn xuất hiện ở trong ống kính, tựa hồ vừa mới rửa mặt xong, hai má còn dính một chút bọt nước, hiện lên khuôn mặt hồng hào khỏe mạnh.

Trieu Hi khong nghi toi nguoi dau tien goi video điện thoại cho nàng lại là Tiêu Thính Vân, hắn quả nhiên rất thông minh, đoán chừng đã dùng quen điện thoại di động rồi?

Hầu kết Tiêu Thính Vân nhẹ nhàng chuyển động lên xuống, giọng nói trầm thấp u ám: "Có khỏe không?"

Triệu Hi cười rộ lên: "Khá tốt, hôm nay thành tích thi được công bố, ta dậy sớm chuẩn bị đi quán Chiêu Hiền, xem nhân tài tương lai của chúng ta .

Không đợi được Tiêu Thính Vân bị mắng, Triệu Húc có chút thất vọng.

Triệu Hi lại vội hỏi nói: "Các ngươi thì thế nào? Chuyến này có thuận lợi không ?"

Triệu Húc thò đầu một lần kể đơn giản hết những chuyện xảy ra trong chuyến đi này, Triệu Hi nghe được chuyến đi lần này của bọn họ còn thuận lợi hơn so với lần trước, rất ít thương vong, mấu chốt là trong quận Ba Thủy có không ít các huyện thành đều tự đầu hàng, trái tim trước đó còn treo lơ lửng trong lồng n.g.ự.c rốt cuộc cũng yên tâm hơn.

Mặc dù nàng cảm thấy vấn đề này không lớn, nhưng chiến trường đao kiếm không có mắt, luôn sợ sẽ xuất hiện biến số.

Triệu Hi cười đến mắt sáng như trăng non: "Vậy là tốt rồi, đừng quên trước đó đã hứa sẽ mang thủy sản của quận Ba Thủy về cho ta."

Triệu Hi vừa dứt lời, đầu kia mơ hồ truyền đến giọng nói của Lý Hiếu Tri: "Hi Hi tiên nhân, đến giờ rồi, chúng ta phải xuất phát thôi."

Triệu Hi: "Tới ngay."

Triệu Hi quay đầu lại, vẫy tay cười với hai người bọn họ rồi cúp điện thoại.

Tiêu Thính Vân nhìn màn hình biến ảo về lại giao diện chủ ban đầu, đôi mắt nhanh chóng hiện lên một tia lưu luyến, hắn cầm di động đứng dậy đi ra ngoài.

Triệu Húc nhìn máy phát điện mini lắc lư trên tay, lại nhìn bóng lưng Tiêu Thính Vân gọi một tiếng: "Không sạc điện? Ngươi đi đâu vậy?"

Tiêu Thính Vân: "Câu thủy sản."

Triệu Húc: …

Ngón tay thon dài của Tiêu Thính Vân trượt trên màn hình điện thoại di động, thuần thục mở vào kho ảnh, bên trong là mấy tấm ảnh được chụp trước đó.

Cuối thu năm ngoái sinh nhật nàng, mọi người cùng nhau chụp ảnh chung, Triệu Hi đã cách không truyền cho hắn trước khi đi.

Trong ảnh, Triệu Hi ngồi ở chính giữa cười tươi như hoa, trước mặt nàng là một cái bánh ngọt lớn.

Cho nên điện thoại di động của hắn mới hết pin như vậy.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/142.html.]

Thông báo về cuộc thi đầu tiên được công bố.

Sau khi thu hoạch vụ thu đã lập tức công bố.

Tất cả thí sinh tham gia thi đều được công bố thành tích, không chỉ công bố ở bên ngoài hội quán Chiêu Hiền, mà còn in một kỳ báo đặc biệt nói về cuộc thi này.

Đăng toàn bộ thành tích của tất cả thí lên, kể cả những người lúc trước gian lận cũng phải đăng báo, tạo ra hai tình thế trái ngược, có người từ đây làm rạng rỡ tổ tông, có người tiếng xấu lan xa bởi vì gian lận.

Một vài thí sinh quê nhà ở nơi khác, dứt khoát ở lại huyện Đào Nguyên đến khi công bố kết quả, một vài người thì vội về thu hoạch vụ thu xong lại nhanh chóng quay lại.

Dù sao hiện tại đều là đường xi măng rất dễ đi, giảm được rất nhiều hao tổn trên đường.

Ban đầu hội quán Chiêu Hiền là hội quán được dựng lên để phụ trách việc thi lần này, về sau mọi việc liên quan đến thi cử cũng đều do nơi đây xử lý.

Giờ phút này bên trong hội quán Chiêu Hiền người người ra vào tấp nập, không chỉ có các thư sinh đến tham khảo, còn có người nhà thư sinh cùng tới, một bên còn có dân chúng đến xem náo nhiệt, cùng với những người bán quán nước nhỏ, không khí cực kỳ náo nhiệt.

Xe ngựa của bọn Triệu Hi đến từ thành mới, tất cả mọi người đều tránh qua một bên nhường đường.

Có thư sinh lòng bàn tay bàn chân đầy mồ hôi, run rẩy đi tới trước cửa một quán nước nhỏ, thanh âm run rẩy nói: "Đại nương lấy cho một chén nước lạnh vị đào."

Thư sinh kia uống một hơi hết nửa chén nước lạnh, vậy mà lại bị đau bụng chỉ có thể chạy đi tìm nhà xí."

Trong hội quán Chiêu Hiền, danh sách công bố kết quả thi lần cuối cùng được đưa cho bọn Triệu Hi tiến hành xác nhận lại, sau khi xác nhận không có sai sót sẽ mang dán ra bên ngoài.

Triệu Hi nhìn danh sách, khẽ thở dài: "Rốt cuộc đại đa số vẫn là đệ tử thế gia nắm vững tri thức hơn."

Trên danh sách vẫn là đệ tử thế gia thi đỗ rất nhiều, nhà nghèo nhiều lắm chỉ chiếm một phần ba danh sách, mà nữ tử có thể thi trúng lại càng hiếm.

Trần Hành cười nói: "Trước giờ đều như vậy, dù sao thì ít ra tất cả mọi người đều có cơ hội."

Học sinh nhà nghèo và đệ tử thế gia để có thể tiếp cận được với lượng tri thức không giống nhau, trong nhà thế gia cất giấu nhiều thư tịch mà dân nghèo cả đời đều không thể chạm vào, cho nên việc chép sách lại thịnh hành ở nhà nghèo, cũng bởi vì đệ tử nhà nghèo muốn mượn việc chép sách này để mà có thể đọc thêm một chút.

Cho nên, Trần Hành vô cùng hiểu rõ việc các tiên nhân khởi xướng việc giáo dục để khai mở dân trí là hành động vĩ đại chấn động tới nhường nào.

Triệu Hi gật đầu nói: "Từ từ rồi sẽ ổn." Làm một lần cũng không thể thành công luôn được.

Xác định không có sai sót, vị quan cầm bảng xếp hạng đi ra, đón nhận ánh mắt chờ mong của mọi người, hắn hắng giọng nói: "Hôm nay ta công bố, dưới đây là tên một trăm người trúng tuyển, buổi chiều sau giờ ngọ tới hội quán Chiêu Hiền tham gia phỏng vấn.

Nếu thí sinh nào có nghi vấn về thành tích có thể xin phúc tra bài thi

Những quy tắc này mọi người đều thuộc lòng, sau khi so qua đáp án, một số thí sinh nắm chắc sẽ thi đậu sớm đã lén luyện tập đối sách trước khi phải phỏng vấn.

Mấy vị quan liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu dán phiếu điểm.

"Ha ha ha cười c.h.ế.t ta rồi, Nghiêm công tử kia không phải đại tài tử nổi danh toàn huyện sao? Xem thành tích này? Thì ra thanh danh tài tử trước kia đều là bịa đặt? Hay là những bài thơ trước kia của hắn có người viết thay."

"Vị Lý Nghĩa công tử kia thế nhưng cũng xếp hạng thấp như thế? Lúc trước ta còn tưởng hắn thực sự có tài, nếu ta là hắn cũng sẽ không ghi danh, khó trách hôm nay hắn căn bản còn không đến xem bảng."

Bên cạnh có thư sinh cười nói: "Nhiều người nhìn vào như vậy, dám không báo danh sao? Không báo danh vậy chẳng phải là đang sợ hãi hay sao? .

Sau khi bảng xếp hạng được công bố, lại thấy trên bảng tên có không ít các công tử hào môn trong quận, cuộc thi lần này thật đúng là dựa theo tài năng.

Bảng thành tích này sắp xếp điểm bài thi từ cao đến thấp, tổng điểm là sáu trăm.

Mấy người ở cuối cùng lại chỉ được mười điểm, mọi người đều sợ ngây người.

Loading...