Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 143
Cập nhật lúc: 2025-02-18 12:56:28
Lượt xem: 19
Có người đọc một lượt trăm cái tên trên bảng vàng, đọc đến tên mình nhảy dựng lên.
"Ta... tên ta đứng thứ một trăm lẻ hai?" Một thư sinh nhìn thấy tên và quê quán của mình, lúc này khóc đến mềm nhũn trên mặt đất.
Càng lên cao chênh lệch về điểm lại càng nhỏ, thua kém một điểm thì vị trí đã khác xa ngàn dặm! Điều này làm người ta cảm thấy không đau lòng sao được?
Tất cả thư sinh đều nhộn nhịp đến xem, sau khi nhìn bảng xếp hạng lắc đầu.
"Xem ra toàn thư viện chúng ta đều thi rớt rồi."
Đồng môn bên cạnh bỗng nhiên không biết nhìn thấy cái gì, mắt trợn to như chuông đồng, giọng nói lắp bắp: "Cái này, cái này... ta bị hoa mắt sao ?"
Thư sinh kia dụi dụi mắt nhìn lại, phát hiện mình thật sự không nhìn lầm.
Hắn ôm chặt hai đồng môn đứng bên cạnh, hô to: "Mau nhìn người xếp thứ 98, đó là Triệu phu tử của chúng ta đó."
Đồng môn: ???
Cẩn thận đối chiếu lại vị trí thứ 98 trong bảng, lại phát hiện thật sự là Triệu phu tử của bọn họ, đám học sinh tìm kiếm Triệu phu tử đứng trong đám người, có một học sinh hô: "Triệu phu tử không đến xem bảng."
Nhất thời có học sinh chen ra khỏi đám người đang chen chúc, chạy như điên về phía thư viện, Triệu phu tử ngồi ở trên bàn sách, trên mặt đeo kính lưu ly, vừa đọc sách vừa rung đùi đắc ý.
Chỉ thấy một học sinh thở hồng hộc chạy vào, nói không thành câu: "Thi, thi đậu rồi."
Triệu phu tử nghe vậy mừng rỡ, buông quyển sách trong tay xuống vội vàng truy vấn: "Thư viện chúng ta ai thi đậu? Cũng thật làm ta nở mày nở mặt."
Học sinh vẻ mặt thống khổ: "Phu tử ngài thi đậu rồi."
Triệu phu tử: "..."
Hắn thi một lần đã đậu sao?
Bảng xếp hạng còn đang tiếp tục công bố, mỗi khi công bố tên một người đỗ thì lại có nhiều người xung quanh chúc mừng, hiện trường náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới.
Cho đến khi công bố đến nhóm 10 người đầu tiên, trong 10 người có một người là nữ tử, sáu người là công tử thế gia học thức rất cao, ba người còn lại là đệ tử nhà nghèo.
Nữ tử kia cũng là thiên kim đại tiểu thư của thế gia, thế gia cùng nhà nghèo tính ra là bảy so với ba.
"Lương tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại, lại trong mười người điểm cao nhất! Chúc mừng! Từ xưa tới nay chưa từng có nữ tử làm quan, Lương tỷ tỷ chính là lưu danh sử sách, trở thành người đầu tiên."
Nữ tử được chúc mừng tuổi mới đôi mươi, nghe vậy cong môi mỉm cười, thập phần khiêm tốn nói: "Tỷ muội có tài đông đảo, ta cũng chỉ bình thường thôi."
Bên cạnh có thư sinh mở đầu đề tài thảo luận: "Đào huynh thật sự mang lại mặt mũi cho đệ tử nhà nghèo chúng ta, đoạt giải nhất, đứng đầu bảng, càng là người duy nhất đạt điểm kinh sử tối đa."
Thật muốn xem bài thi của vị Đào huynh này, đạt điểm cao nhất khoa kinh sử, ngay cả địa lý sông núi, kiến thức nông canh, tính toán cũng không thành vấn đề.
"Ta biết người này, trước đó hắn luôn ẩn cư ở trong núi, tự mình trồng trọt làm ruộng, người địa phương đều đồn rằng hắn có tư chất trời phú, còn nghe nói huyện lệnh địa phương từng mời hắn rời núi nhưng bị cự tuyệt, ta cũng không nghĩ tới hắn vậy mà sẽ tham gia thi cử, quả nhiên chỉ có tiên nhân mới có thể dẫn dắt được người đại tài bậc này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/143.html.]
Triệu Hi cũng rất muốn gặp vị Đào tiên sinh này, lúc trước Trần tú tài sao chép phần văn chương trong thư viện, sau khi xem đến tên người viết mới biết người này gọi là Đào Tư Lễ, tự xưng là một người nhàn rỗi.
Tất cả mọi người ngay cả Lý Hiếu Tri đều nói người này quả thực có tài năng xuất chúng, Triệu Hi có chút chờ mong rốt cuộc đây là nhân vật như thế nào.
Đương nhiên những người khác có thể thi đậu cũng đều là nhân tài, đều sẽ không bình thường.
"Vị công tử này, ta thấy ngươi mặt sáng như ngọc, ăn nói bất phàm, không biết có thê thất hay không?" Trong đám đông, một người giàu có tuổi tác trung niên túm lấy một thư sinh nhà nghèo tuổi còn trẻ, ngữ khí dồn dập.
Thư sinh kia bối rối: "Còn, còn chưa."
"Thật là hữu duyên, tiểu nữ nhà ta cũng chưa gả, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút."
Dứt lời rồi nhiệt tình lôi kéo thư sinh kia đi tâm sự.
Có người dẫn đầu, những người tuổi tác đã trung niên, gia thế giàu có ở trong vùng mà trong nhà có nữ nhi chưa gả, lia mắt giống như chiếc radar, điên cuồng bắt giữ những thư sinh kia, những thư sinh trẻ tuổi tướng mạo lại đoan chính nhã nhặn chính là mục tiêu của bọn họ.
"Ha ha Sở Hiền chất, chúc mừng chúc mừng, khi nào ngươi đến nhà câu hôn? Cái gì? Ta không đồng ý hôn sự của các ngươi? Ta nói mấy lời này lúc nào?"
Từ đệ tử nhà nghèo không tên không tuổi, bởi vì đề tên bảng vàng mà cuộc đời gặp được kỳ ngộ, được những thế gia từng khinh thường bọn họ nhiệt liệt ca ngợi, làm cho vô số thư sinh đã thi rớt thèm thuồng, cục diện này quả thật chính là tốt đẹp khác hẳn ngày hôm qual
Thi rớt không sao cả, sang năm bọn họ lại thi tiếp.
"Mời một trăm thí sinh trước đó vào hội quán đăng ký nhận thư thông báo phỏng vấn, sau giờ ngọ sẽ tham gia phỏng vấn."
Không ít thư sinh vội vàng bỏ qua những thân hào nhiệt tình kia, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào trong hội quán Chiêu Hiền.
Không ít người trong số đó là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Hi, tướng mạo thanh lệ nhẹ nhàng tươi cười, đột nhiên bọn họ hiểu được sự khác biệt giữa tiên nhân cùng những nữ tử bình thường khác, tác phong hào phóng tự nhiên không kiêng dè tâm mắt nam tử chút nào, dám cùng đối diện, nữ tử triều Thiên Khải Ít ai có được phong thái như vậy.
Buổi trưa trong Chiêu Hiền quán tiến hành phỏng vấn lần đầu tiên, người xuất sắc đều trổ hết tài năng, Triệu Hi bọn họ căn cứ vào cách ăn nói cùng phương hướng am hiểu của từng người mà an bài chức vị, tất cả mọi người đều bắt đầu từ chức vị thấp nhất, muốn leo lên cao hơn trên thì phải làm thật tốt!
"Xin hỏi Hi Hi tiên nhân, tại sao ngài lại an bài chúng ta đến quận Ba Thủy nhận chức?" Có thư sinh nhịn không được mở miệng, bọn họ có chút mơ hồ, quận Ba Thủy không nằm trong phạm vi khống chế của quận Đào Nguyên! Phía trên quận thủ Triệu Húc còn có Hà châu mục.
Triệu Hi hơi mỉm cười: "Bởi vì hiện tại quận Ba Thủy đã bị ta làm chủ."
Mọi người ở đây đều kinh ngạc, quận Ba Thủy đã được đưa vào bản đồ cai trị? Tin tức này xảy ra khi nào? Vì sao không nghe được tin tức hai quận đánh nhau? Chẳng lẽ thật sự là trời giáng thần binh? Tướng sĩ quận Ba Thủy không thể chống cự?
"Hà châu mục đã xin từ quan an dưỡng tuổi già."
Giọng Triệu Hi mang theo ý cười.
Lời này chỉ cần nghe qua là được, dù sao quan trọng chính là - - Hà châu mục quy phục, Thục địa hoàn toàn thu vào bản đồ tiên nhân.
Những vị quan mới kia sau khi đi ra ngoài, còn ở lại chính là những người có tài mà Triệu Hi dự định giữ lại bên người để sử dụng.
Triệu Hi có ý hỏi: "Hà châu mục xin từ chức, xin hỏi các vị, sau này nên xử lý như thế nào ?"
Mọi người ở đây tỉnh thần trở nên phấn chấn, đây là muốn mưu đồ đại sự, nếu có thể thành công, vậy trong bọn họ sẽ có người là công thần khai quốc, lưu danh sử sách.