Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 146
Cập nhật lúc: 2025-02-18 12:58:08
Lượt xem: 10
Dân số ở thành mới sớm đã qua vạn, vốn chỉ có thôn Đào Hoa cùng lưu dân của thôn Hạnh Phúc, nhưng hiện giờ dân số quá đông rất khó quản lý, nên đành phải chia ra thành mấy thôn nữa.
Đậu tương còn có thể dùng để làm thức ăn sống? Thật khiến người khác tò mò.
Trong số những cây công nghiệp hiếm có của triều Thiên Khải có cả đậu tương, cách ăn của những dân chúng này đối với đậu tương cũng chỉ là hầm đậu tương ăn cùng cơm, như vậy cũng đã rất ngon rồi, nhưng hiện giờ đã có thêm khoai lang khoai tây, chúng không chỉ có hương vị ngọt ngào mà còn giúp no bụng, cho nên không ít dân chúng đều đem lương thực chính chuyển sang khoai lang khoai tây, vì thế đậu tương bị bỏ qua.
Cho nên vừa nghe nói tiên nhân muốn chế biến thức ăn tươi ngon từ đậu tương đều đến vây xem.
Bã đậu bỏ đi còn có thể làm thành khối đậu, lại đem sữa đậu nành đã xay ra bỏ vào trong nồi đun sôi, lại cho vào ít thạch cao chờ chúng đông lại, Triệu Chí Dân dưới ánh mắt thán phục của mọi người, đổ bã đậu vào khuôn gỗ đặt làm bên nhà Lý A Quý, rồi lấy một tảng đã đè lên.
Một thôn dân vây xem ngập ngừng thắc mắc: "Dùng tảng đá nặng như vậy liệu có ăn được không?" Một phụ nhân trừng mắt một cái: "Cách làm của tiên nhân khẳng định là không sao cả, ngươi như thế nào nhiều lời như vậy?"
Triệu Chí Dân cũng không vội, tùy ý để tùy tùng đi theo Triệu phú nông ghi chép lại, còn mình thì giải đáp về cách làm.
Qua nửa tiếng, Triệu Chí Dân bảo người ta lấy tảng đá ra, xốc vải lên thấy từng miếng đậu hũ xuất hiện trước mặt mọi người, Triệu Chí Dân bảo người lấy d.a.o cắt thành từng miếng.
Triệu Chí Dân không chút keo kiệt mà khen ngợi: "Đậu hũ này là thứ tốt, có thể nấu có thể hấp còn có thể chiên, vừa có thể làm món chính lại có thể làm món phụ, lúc nấu cá cho chút đậu hũ vào cũng cực kỳ ngon!"
Một đám dân chúng trừng mắt nhìn từng khối đậu hũ trắng nõn, miệng hô to tiên nhân vạn tuế.
Họ ăn cơm đậu nành nhiều năm như vậy, vậy mà không biết đậu nành còn có thể làm thành đậu hũ! Nhà bọn họ đều có rất nhiêu đậu, đây không phải là lại tăng thêm thức ăn cho nhà mình sao?
Một vài thôn dân đầu óc linh hoạt một chút đã nghĩ sẽ làm rồi đem nó đi bán.
Một nhà tiên nhân đều là những người vô cùng tốt, có đồ gì tốt đêu không giấu diếm làm của riêng, những gì bọn họ truyền ra ngoài, dân chúng đều có thể sử dụng.
Triệu Chí Dân nhìn sắc trời"Nếu không muốn ăn đậu hũ còn có thể làm đậu hũ mặn, làm đậu hũ mặn thì đơn giản hơn, sẽ không cần ép."
Triệu Chí Dân đem đậu hũ và đậu hũ mặn về nhà mình, hôm nay nữ nhân hay nam nhân đều không muốn đi làm hay nghỉ ngơi, ngay cả may áo cũng không muốn làm, khẩn cấp trở về học làm đậu hủ.
Đề thi chung lần này muốn chọn ra trăm nhân tài, nghe nói có hai ba người vì phải làm giám khảo, cho nên đã phải bỏ lỡ cơ hội này.
Một tuần bảy ngày, cứ năm ngày đều sẽ mở triêu hội trong hội quán Chiêu Hiền, hai ngày còn lại sẽ là ngày nghỉ.
Những nhân tài này đều là tân quan đương nhiệm, mang đầy hoài bão, vì thế triều hội đầu tiên tới càng sớm, mỗi người đều là tinh thần phấn chấn.
Triệu Hi lại từ từ bình tĩnh, khoan thai đến muộn.
Trong hội quán Chiêu Hiền có một phòng họp diện tích khá lớn, chuyên dùng để họp, Triệu Hi ngồi xuống ghế chủ vị nhìn bọn họ mỉm cười nói: "Chư vị, mời ngồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/146.html.]
Một đám quan lại nghe được có chút ngơ ngác, ở triều Thiên Khải này, ngoại trừ Hoàng đế ai không phải đứng dậy? Bọn họ có thể được ngồi sao?
Tiên nhân thật là hiền lành, mọi người thấy Triệu Hi thật sự mời họ ngồi xuống mà không phải đang thử, vì thế cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống, tinh thần đều vô cùng căng thẳng.
Hiện tại mọi người đều đang suy nghĩ, quận thủ Triệu Húc ngoại trừ luyện binh căn bản không quản chuyện khác, ngoại trừ ở quân doanh bình thường đều sẽ không thấy người, người thật sự quản lý Thục địa ngược lại là vị tiên nhân Hi Hi này!
Triệu Hi để cho các bộ phận thay phiên báo cáo, các ngành các nghề đều tiến triển rất thuận lợi, đặc biệt là vụ thu thu hoạch năm nay ở quận Đào Nguyên tương đối nhiều, lương thực cũng đủ cho toàn quận ăn no hai ba năm! Bông ở huyện Đào Dương cũng thu hoạch được, chỉ chờ được phát lương là có thể sắm đồ được rồi.
Hôm nay chủ yếu thảo luận về vấn đề quận Ba Thủy.
Triệu Hi cầm bút trong tay, tram ngâm một tiếng nói: "Khắp thiên hạ đất nào chẳng phải là đất vua, nghiêm cấm thế gia quận Ba Thủy chiếm đoạt sông ngòi, nếu không toàn bộ sẽ bị nhốt vào ngục, còn phải hạ thấp thuế má của ngư dân, ngoài ra còn phải mở rộng nuôi trồng nước ngọt, đánh bắt cá trên sông nguy hiểm rất lớn."
"Vào xuân sang năm quận Ba Thủy sẽ sang vụ lúa mới, có thể thử nuôi cá trong ruộng lúa xem sao."
Mọi người nghe được đều lấy làm lạ, ruộng lúa này còn có thể nuôi cá sao? Nếu thật sự có thể mở rộng nuôi trồng nước ngọt, vậy dù sao cũng có lời hơn so với ngư dân bôn ba trên sông? Câu cá và nuôi trồng nước ngọt nếu tiến hành được thì sau khi mở rộng sản nghiệp, thủy sản sẽ có thể có trong bàn cơm của người dân, trở thành một món ăn mới.
Đào Tư Lễ đứng dậy nói: "Chủ công, mặt khác ngành đóng thuyền quận Ba Thủy cũng phải tiến hành nhanh một chút, theo tư liệu của hạ quan thì hiện tại quận Ba Thủy chỉ có tổng cộng 507 chiếc thuyền, hơn nữa có một số chiếc đã mục nát, không thể chạy được.
Nên phái người chế tạo thêm thuyền, làm tốt công tác chuẩn bị."
Thấy Triệu Hi nghi hoặc, một quan lại trẻ tuổi khác đứng dậy, vị quan lại này Triệu Hi có chút quen thuộc, hắn chính là Lương Ngọc trượng phu của đích nữ Vương gia - Vương Uyển Nhi, sau khi khỏi bệnh hắn cũng tham gia cuộc thi chung lần này, đứng thứ hai mươi mấy.
Lương gia nhà hắn vốn là nhà mẹ của tiên hoàng hậu, con đường tin tức trong tay rất nhiều, lại còn có thể lấy được tin tức bên ngoài trước.
Hắn trịnh trọng nói: "Hạ quan nhận được tin tức nói, triều Thiên Khải liên tiếp bại trận, quốc triều đều đang thảo luận... dời về phía nam."
Đôi mắt của Triệu Hi co rụt lại, có chút kinh ngạc: "Phía Nam?"
Triệu Hi có chút kinh ngạc, triều Thiên Khải loạn trong giặc ngoài, nàng đều có thể đoán được đánh không lại Hung Nô cùng nghịch quân, nhưng như thế nào lại thất bại nhanh đến mức cần phải dời xuống phía nam ngay?
Sắc mặt Lương Ngọc có chút khó xử, gần như nghiến răng nghiến lợi: "Hạ quan nhận được tin tức, những người Hung Nô đó... đem những t.h.i t.h.ể bị đậu mùa va quần áo họ đã mặc qua làm vũ khí chiến đấu, nghe nói trong quân có nhiều người nhiễm bệnh vì không chữa được mà chết, cho nên liên tiếp thua trận, đành phải bất đắc dĩ thương lượng dời tới Giang Nam ở phía Nam""
Sắc mặt mọi người ở đây đều đại biến, gần như trắng bệch.
Hai chữ đậu mùa này cơ hồ là ác mộng của tất cả mọi người, mặt cắt không còn một giọt máu.
Hành vi này có gì khác với cầm thú!
Ai cũng biết bệnh đậu mùa đáng sợ đến mức nào, hai năm trước quận Đào Nguyên bùng nổ dịch đậu mùa, mấy thôn gần đó gần như c.h.ế.t sạch, chỉ có mấy thôn sống sót, mặt đều bị ra, hiện tại đã thành cư dân quận Đào Nguyên.