Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 160
Cập nhật lúc: 2025-02-18 14:31:34
Lượt xem: 9
Cỗ máy này của họ là phiên bản phóng đại của thí nghiệm ban đầu của lão sư Trịnh, kết cấu hoàn chỉnh hơn, phía trước có một vại nước lớn để đốt than đá, đốt ra hơi nước để đẩy xe tiến lên phía trước sau đó lại ngưng tụ tiến hành tái sử dụng, khiến bánh xe có thể chuyển động vô hạn.
Chỉ riêng một chiếc xe chạy bằng hơi nước như vậy, đám người bọn họ đã phải nghiên cứu ngày đêm mấy tháng , tốn không biết bao nhiêu tiền, không chỉ tiêu hết kinh phí được cấp, mà còn phải tự bỏ tiền túi ra thì mới chế tạo thành công chiếc xe này.
Hơn nữa trong sách của các tiên nhân, nghe nói xe hơi nước tốt nhất là được làm toàn bộ bằng sắt thép, ghế xe ngựa phía sau bọn họ đều là từ gỗ cứng chế thành.
Tổ trưởng nói: "Chúng ta ngồi thử xem."
Các thành viên vẻ mặt do dự, có người còn nhỏ giọng nói: "Chúng ta nhiều người như vậy ngồi lên liệu nó có chịu nổi không?"
"Đồ nhát gan này, xe hơi nước bản thân làm ra còn không dám ngồi, thì ngươi còn mong dân chúng sẽ dám ngồi sao?"
Hắn thân là tổ trưởng đành phải đi đầu vậy.
Một tổ viên đứng đốt lò hơi ở phía trước, không bao lâu liên thấy ống khói kia phun ra khói đen dày đặc, chiếc xe tổng cộng có ba bánh xe gỗ cứng, phía trước một cái phía sau hai cái, bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Các thành viên còn lại trong tổ kích động gào khóc, đi theo bên cạnh xe, tổ trưởng kia thì ngồi ở chỗ mấy gã người hầu thường ngồi để cưỡi ngựa, trái tim đập thình thịch.
Nửa tháng đầu của tháng giêng đều là thời gian nghỉ ngơi của người dân ở Thục địa, đương nhiên vẫn có một vài nhà xưởng vẫn còn buôn bán, nhưng hầu hết đều là luân phiên làm, hơn nữa tiền lương mỗi ngày cũng tăng gấp ba lần, hiện giờ hầu hết dân chúng đang ở trong nhà mừng năm mới, nghe được bên ngoài có tiếng vang đi ra xem náo nhiệt.
Lúc trước thí nghiệm của lão sư Trịnh chỉ có các học sinh nhìn thấy, nếu để người khác nhìn thấy sợ là sẽ bị dọa một phen, mấy con ch.ó con nuôi trong nhà nhìn thấy cũng không ngừng sủa gâu gâu.
Càng ngày càng nhiều dân chúng ra xem náo nhiệt, chỉ chỉ trỏ trỏ về chiếc xe hơi nước.
"Xe này đi cũng quá chậm đi, xe bò nhà ta còn nhanh hơn nó!"
"Đúng vậy, hơn nữa cái cục sắt này còn ầm ïĩ muốn chết, trông còn vô cùng nóng, những học sinh này giờ lại ăn no rửng mỡ đi làm cái đồ chơi này?"
Dân chúng nhàn rỗi không có việc gì lại đi theo xem náo nhiệt, phát hiện tốc độ xe hình như ngày càng nhanh hơn.
Tổ trưởng rất khẩn trương, muốn cầm lấy dây cương nhưng chợt nhớ ra xe này cũng không phải xe ngựa, mà tốc độ xe còn chậm hơn ngựa nhiều.
Lúc này hắn thấy một khắc này quả thực dài như một năm vậy, mắt thấy phía trước có một cái ngõ nhỏ, đằng trước lại chính là tường gạch, phía sau hắn truyền đến tiếng kêu la của các thành viên còn lại: "Tổ trưởng, mau quẹo, nếu không thì mau thắng lại!"
Xe thí nghiệm cũng chỉ vừa mới làm ra còn chưa có hoàn thiện, nên lúc hắn muốn chuyển hướng thì lại phát hiện không dễ dàng như trong tưởng tượng.
Thanh âm phía sau càng thêm lo lắng: "Tổ trưởng, mau nhảy khỏi xe, nếu không sẽ không còn kịp nữa!"
Nhảy khỏi xe? Tổ trưởng kia nghe nói như thế trong đầu đều là xe này không biết đã hao phí của hắn không biết bao nhiêu tiền bạc, tiền mừng tuổi những năm này của hắn đều đã tiêu vào cái xe này rồi, nếu xe bị vỡ tâm hắn cũng c.h.ế.t theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/160.html.]
Tổ trưởng hoang mang rối loạn đi lấy máy bơm gió chuyên dùng cho thắng xe, nhưng đã không còn kịp rồi, sau đó tất cả dân chúng đều chứng kiến cụ sắt kia đ.â.m vào tường gạch...
Gia đình kia hiển nhiên cũng là trong nhà cũng có chút tiền, lúc tường nhà bị đụng đổ cũng rất hoang mang, lão địa chủ kia tức giận kêu to: "Các ngươi một đám súc sinh này, ta nhất định phải kiện các ngươi đến nha môn."
Hiện trường ồn ào, dân chúng chạy đến hỗ trợ bọn họ đưa người đến sở y tế, các tổ viên còn lại thì đang cố gắng cứu chiếc xe thí nghiệm của mình .
Mấy giờ sau bọn Triệu Hi mới biết được chuyện này, bởi tổ trưởng kia là do đích thân Triệu Ngôn nối xương làm mẫu cho đám y sinh, nghe nói là bị thương không nhẹ.
Triệu Hi có chút giật mình: "Một đám học sinh bọn họ vậy mà lại có thể nghiên cứu ra?"
Bây giờ đang là tháng giêng, cách tiết học của lão sư Trịnh cũng không còn mấy tháng, nàng vốn tưởng rằng những học sinh này nếu muốn nghiên cứu chế tạo cũng phải mất gần nửa năm mới có thành quả.
Lão sư Trịnh tới thỉnh tội vẻ mặt áy náy, có chút áy náy mở miệng nói: "Bởi vì... bởi vì tổ của bọn hắn muốn đoạt giải nhất về báo cáo khoa học kỳ sau, cho nên muốn thí nghiệm trước để có thể viết ra báo cáo thí nghiệm, có số liệu rõ ràng."
Hiện nay giới học giả Thục địa đều rất muốn lên trang báo, đặc biệt là trang đầu! Có thể lên trang đầu hầu hết đều là những tin độc quyền, hơn nữa còn có thể kiếm được không ít tiền.
Có một số học sinh vì danh, còn có một số người là vì lợi, tất cả bọn họ đều đang tranh trang nhất.
Lần này thì hay rồi, trong tháng giêng đụng đổ tường gạch nhà người ta, nghe nói còn đang muốn kiện.
Triệu Hi khóe miệng co rút không nhịn được hỏi: "Vậy bọn họ tranh trang nhất, thế cái kia là cái gì?"
Lão sư Trịnh: "Một nhóm học sinh khác thấy hơi nước có thể bay lên trời, nghĩ có thể dựa vào hơi nước để chế tạo ra quả cầu hơi nước có thể bay lên không trung mà vẫn nhìn xuống mặt đất được hay không, tuy đây là lý tưởng khá viển vông, nhưng so với xe hơi thì hấp dẫn người đọc hơn nhiều, cho nên nhóm học sinh này mới nóng lòng đến vậy."
Triệu Hi: "..."
Triệu Húc dứt khoát cầm lấy báo cáo số liệu của những học sinh kia, nhịn không được cười: "Đám học sinh này cũng thật lợi hại, tốc độ xe như này cũng không tính là chậm đâu, khi nào thì có thể làm ra máy phát điện thủy lực cỡ lớn cho ta?" Triệu Hi trong mắt đều là vui mừng, vỗ tay nói: "Để cho bọn họ cùng xưởng đóng tàu ở Ba Thủy hợp tác thử xem, thử xem máy hơi nước có dùng ở trên thuyền hay không.
Về phần bọn họ đem tường nhà địa chủ tông đổ, ta sẽ phái người đến xin lỗi và bồi thường, tuy nhiên về sau không được phép tiến hành thí nghiệm ở ngoài đường nữa."
Tổ trưởng kia đang bị gãy chân, nghe được tin tức từ tiên nhân liên mừng đến cười lệch quai hàm, đã thấy chưa? Đây chính là sức mạnh của khoa học, khoa học khiến cho bọn họ được các tiên nhân thiên vị!
Về phần đầu đề trang nhất thật đúng là của tổ bọn thật.
Sân bồ câu đưa thư là do chuyên gia phụ trách, bọn họ đối xử với đám bồ câu đưa thư này so với tổ tông còn muốn cẩn thận hơn, mỗi ngày cho ăn đều là thứ đã được chuyên gia kiểm tra, sân thì mỗi ngày đều quét dọn hai lần còn khử trùng thật cẩn thận, bọn họ sợ những bồ câu đưa thư kia sẽ sinh bệnh.
Thỉnh thoảng có bồ câu đưa thư mang theo tin tức bay trở về, những người phụ trách này cũng không dám tự mình mở ra xem xét, sau khi nhận được sẽ lập tức trình tới chỗ tiên nhân.
Ở cổ đại nếu muốn đưa tin đều rất phiền toái, cho nên mới nghĩ ra việc nuôi bồ câu đưa tin, chỉ là bồ câu đưa tin cũng không nhất định có thể trở về tổ mà còn có thể bị b.ắ.n chết.