Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 169

Cập nhật lúc: 2025-02-18 14:52:08
Lượt xem: 15

Trương Thọ và toàn quân hồi doanh, các tướng sĩ theo thứ tự nghỉ phép về nhà, trong lúc nhất thời toàn bộ Thục địa đều là không khí vui mừng, đầu năm nay nhà ai cũng có một hai người trai tráng đi tòng quân, nhìn thấy trụ cột trong nhà hoàn hảo không bị thương tổn gì trở về, còn có thể không vui sao? Ông chủ tiệm thịt heo trong trấn cũng buôn bán tốt hơn ngày thường mấy lần.

Đừng nhìn những tướng sĩ này ở trong quân doanh nghiêm thủ kỷ luật, trở về nhà gặp thân nhân như mở máy hát, trò chuyện tỉ mỉ về hơn nửa năm tác chiến ở Vân Châu, đứa nhỏ nhát gan trong nhà nghe được thì trốn trong lòng mẫu thân, cũng có đứa to gan không sợ, la hét sau này cũng muốn đi tòng quân.

"Những lính bộ lạc ở trong núi cũng rất lợi hại, nhưng cũng chịu không nổi chúng ta đánh qua, chúng ta mỗi người đều mặc vào y phục ngụy trang do Triệu Húc tiên nhân đặt làm, ẩn nấp ở trong núi rừng, những thổ phỉ kia đều đến trước lưỡi đao của chúng ta mới phát hiện ra chúng ta."

Tướng sĩ vừa cười vừa tự hào nói.

Bọn họ từng có thói quen nói "người nam man", nhưng từ này bị cấm trong quân đội, trong quân đội không cho phép xuất hiện những từ ngữ mang tính kỳ thị nên họ quen gọi bọn họ là "lính bộ lạc."

Người vợ ngồi một bên đan khăn quàng cổ, cười nói: "Trở về là tốt rồi, sau này cuộc sống sẽ tốt đẹp phải không?"

Trước đây nếu Vân Châu không yên ổn, Thục địa nhất định sẽ bị ảnh hưởng, bây giờ Vân Châu đã bình yên thì chỗ của bọn họ chính là thế ngoại đào nguyên.

Tướng sĩ nhận lấy đậu hoa do con gái làm cho hắn, cầm muỗng gỗ cắn từng ngụm lớn, mặt trên của đậu hoa được phết bơ đậu phộng ăn rất ngon, hắn nuốt ực một ngụm rồi lắc đầu nói: "Khó, ta thấy không lâu nữa sẽ lại có chiến sự.

Những tướng sĩ này ở trong quân doanh đều được xóa mù chữ, học qua tri thức, trùng hợp vị này hiểu được nhiều chút.

Bây giờ thiên hạ đại loạn, Thục địa bọn họ sao có thể chỉ lo thân mình? Tiên nhân từ bị, không có khả năng nhìn dân chúng bên ngoài còn đang chịu khổ.

Nhìn các tiên nhân đóng thuyền dọc sông và bờ biển Vân Châu, Thục địa thì đã biết chiến sự sắp nổi lên, nhưng những tướng sĩ này không quan tâm, bọn họ chỉ cần đi theo các tiên nhân là được.

Đây là suy nghĩ của hầu hết tướng sĩ.

Trời trong xanh, phía trên chân trời xanh thẳm có mấy con bồ câu trắng bay qua, ngoan ngoãn đậu xuống sân bồ câu đưa thư, người phụ trách sờ sờ đầu những con bồ câu này, gỡ giấy ra khỏi chân chúng rồi cho chúng ăn một ít thức ăn, sau đó nhanh chóng chạy tới trụ quận sở Tân thành đưa thư.

Trong phòng làm việc đều là thân tín, Triệu Hi cũng không sợ bọn họ biết được tin tức, bảo Trần Hành xem trước.

Khi hắn mở thư ra, vẫn như thường lệ, vẫn là bính âm, Trần Hành đọc một lần, nheo mắt lại, vội vàng đọc lại ba lần để xác nhận.

Lý Hiếu Tri vội hỏi: "Trần huynh, làm sao vậy?"

Cổ họng Trần Hành có chút khô khốc, im lặng một lát, cuối cùng mới nói: "Trong thư nói, trên đường rời về phía Nam, Thánh thượng đã băng hà vì bệnh, tam hoàng tử kế vị ngai vàng."

Triệu Hi: "... ?? Tam hoàng tử? Tam hoàng tử bị người Hung Nô bắt làm con tin hai năm trước?

Trân Hành gật đầu: "Đúng vậy." Sau khi quyết định sẽ chống lại triều Thiên Khải, Triệu Hi thường xuyên chú ý tới các tin chính sự, vì thế nàng cũng coi như có biết về những sự tích của tam hoàng tử này, nàng không hề có ấn tượng tốt với tam hoàng tử chưa từng gặp mặt ấy

Sau khi đương kim hoàng hậu kế nhiệm, nàng sinh được tổng cộng 3 nữ 1 nam, tam hoàng tử này chính là nhi tử duy nhất của nàng, năm nay hắn 19 tuổi, thân phận vô cùng cao quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/169.html.]

Nếu nói đương kim thánh thượng yếu đuối vô dụng, vậy vị tam hoàng tử này còn trò giỏi hơn cả thầy.

Cũng không biết có phải bởi vì lúc trước từng bị bắt làm con tin nên mới bị người Hung Nô dọa cho mất mật hay không, chỉ cần nhắc tới Hung Nô, hắn vô cùng sợ hãi.

Triệu Hi nhìn những chuyện lúc trước tam hoàng tử này đã làm ra, nàng xem mà cảm thấy cạn lời.

Cho dù triều Thiên Khải có nghèo túng tới đâu, tốt xấu gì cũng vẫn có chút của cải.

Tam hoàng tử vừa mới gặp phải đại quân Hung Nô, ra sức cầu hòa không muốn đánh nữa, còn đề nghị cắt đất nhường thành trì Bắc Cảnh cho quân địch, khiến vô số dân chúng trở thành dê hai chân của người Hung Nô, đã vậy hắn còn bắt công chúa muội muội của mình đi hòa thân, khiến những công chúa cành vàng lá ngọc trở thành chiến lợi phẩm, làm cơ thiếp cho người.

Lý Hiếu Tri thở dài một hơi nói: "Nếu tam hoàng tử này đăng cơ, chỉ sợ người dân thật sự không còn đường sống nữa."

Trước đây, hắn chỉ là hoàng tử, không có quyền lực của hoàng đế, hoàng đế ông già nhà hắn cũng không đến mức nhát gan như hắn, bây giờ đăng cơ, không biết hắn còn có thể làm ra những việc gì.

Triệu Hi hừ lạnh một tiếng, mỉa mai nói: "Hoàng thất chạy trốn xuống phía Nam, cho dù có trốn được xuống phía Nam cũng chỉ có thể nhảy xuống biển."

Trần Hành lắc đầu nói: "'Nếu thực sự dám nhảy xuống biển cũng coi như là giữ gìn khí tiết." Chỉ sợ phần lớn đại thần đều sẽ lựa chọn nhẫn nhục sống tạm bợ.

Triệu Hi không rành chuyện đánh giặc, nàng chỉ đọc báo cáo trần thuật lại tình hình chiến đấu giữa triều Thiên Khải và quân Hung Nô, trong số hàng trăm trận đánh có lớn có nhỏ, số lần triều Thiên Khải giành chiến thắng còn chưa tới 1/10.

Có lẽ triều đình thật sự bị đánh cho sợ hãi.

Ngay cả quân đội của triều đình còn sợ người Hung Nô, chẳng lẽ còn trông cậy vào việc dân chúng không cảm thấy sợ hãi?

10 ngày trôi qua, tin tức tiên hoàng băng hà đã truyền khắp đất nước từ Nam tới Bắc, ngay lúc quốc tang, tam hoàng tử đăng cơ làm hoàng đế ở Đông Khê, Giang Nam, lấy niên hiệu Chính Tích, sau đó hoàng thất còn thông báo tin tử của Thụy Vương.

Lúc Thụy Vương trên đường đi về phía Nam, bởi vì quá mức đau lòng vì chuyện của tiên hoàng nên bị bệnh không qua khỏi, thánh thượng đặc biệt phong hắn thành Thụy Thân Vương, an táng ở Giang Nam.

Đây hiển nhiên là chuyện mà hoàng thất đã suy xét kỹ lưỡng, không ít người dân đều không nhịn được liên tưởng tới vở kịch hoàng thất tranh đoạt, Thụy Vương là con đích thê của tiên hoàng hậu, người ta đồn rằng hắn không đấu lại tam hoàng tử nên mới bị giết.

Đương nhiên, những điều này do người dân tự mình suy nghĩ, không ai dám nói những lời này ra ngoài.

Vào tháng giêng, triều Thiên Khải chính thức ra lệnh di dời xuống phía nam, hiện giờ đa số thành viên trong hoàng thất triều đình đầu đã di chuyển bằng đường thủy tới Giang Nam, nhưng không ít người dân vẫn đang trên đường đi bộ xuống phía Nam.

Vị đế vương này vẫn còn trẻ, ngôi vị hoàng đế dưới m.ô.n.g còn chưa ngồi ấm đã hạ lệnh điều động 10 vạn dân phu phục vụ lao dịch, xây dựng lăng tẩm cho tiên hoàng.

Lăng tẩm của tiên hoàng được xây ở kinh thành, nhưng hiện tại đất đai rộng lớn ở phương bắc đã bị người Hung Nô chiếm lĩnh, sao linh cữu tiên hoàng có thể an táng ở nơi đó được nữa? Vì thế đương nhiên phải xây dựng lại lăng tẩm.

Hơn nữa, có hoàng đế đời nào mà không vừa đăng cơ bắt đầu ra tay xây dựng lăng tẩm cho mình chứ?

Loading...