Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 180

Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:48:39
Lượt xem: 8

Thái giám lần này đến không phải là Tạ công công trước đây, nghe nói Tạ công công đi trấn thủ hoàng lăng, vị Phùng công công này nghe nói là đồ đệ của Tạ công công.

Châu mục Triệu Húc đã có công lớn trong việc trấn áp phản loạn, Chính Tích Đế đã ban cho hắn vàng bạc, lụa tơ tằm cùng rất nhiều bảo vật quý hiếm, nhà họ Triệu nhận lấy với nụ cười giả tạo.

Giờ mới là trọng điểm này, Phùng công công lấy ra một chiếu chỉ khác đọc lên, không lấy làm bất ngờ, khuê nữ Triệu gia có dung mạo xinh đẹp, đức hạnh xuất chúng, thánh thượng cho phép nàng được nhập cung làm phi.

Tuy trước đây đã nghe được tin này qua tình báo, nhưng giờ nghe lại, Triệu Chí Dân vẫn muốn cho thái giám kia mấy nắm đấm.

Tên cẩu hoàng đế thực sự đã tơ tưởng khuê nữ của hắn sao? Hắn cũng xứng sao?

Phùng công công mỉm cười nhìn Triệu Hi, cao giọng nói: "Đại nhân, xin ngài nhanh chóng nhận mệnh, một lát nữa ngài có thể theo chúng ta về kinh."

Đổi lại là một nữ tử bình thường chắc hẳn sẽ vô cùng vui sướng.

Đây chính là cơ hội ngàn vàng đi hầu hạ hoàng đế đó.

Hơn nữa, hiện tại tân hoàng đã lên ngôi, còn chưa có con trai hay con gái, nếu ở trong hậu cung có thể hạ sinh ra trưởng tử của hoàng đế thì tương lai sẽ rất tươi sáng.

Hơn nữa tân hoàng không những tuổi trẻ mà còn có tướng mạo, ngoại trừ Thụy thân vương mất sớm kia, trong các vị hoàng tử chỉ có tam hoàng tử là có tướng mạo đẹp nhất.

Nghĩ thế nào thì những nữ tử kia đều nên vui mừng mới phải.

Triệu Hi nhịn không được trợn mắt, khóe môi nở nụ cười: "Công công, ta e là phải phụ lòng thánh thương rồi."

Phùng công công sửng sốt, chuyện gì xảy ra? Đây là chiếu chỉ của triều đình, có quan nào dám trái lệnh? Hơn nữa vào cung làm thê thiếp cũng không phải là chuyện xấu, đó là vinh dự lớn lao của Triệu gia.

Vương Tuyết Câm cười nói: "Công công chắc không biết khuê nữ nhà chúng thần đã sớm đính hôn rồi, làm sao có thể vào hậu cung của hoàng thượng được?"

Đã có hôn sự rồi? Phùng công công phát giận tại chỗ: "Chuyện này... Ta chưa từng nghe nói qua, vị thiếu gia đó là ai?"

Cung điện trước đó đã cử người đi hỏi thăm, nhưng chưa từng nghe nói Triệu cô nương đã đính hôn, hơn nữa sư phụ Tạ công công cũng nói là chưa đính hôn.

Nếu hôn sự thật sự được sắp đặt thì nhất định phải là thiếu gia nhà Thục Châu đúng không?

Nhưng trên toàn thiên hạ, có công tử thế gia nào có thể sánh ngang với Thánh thượng hiện tai?

"Tiểu Tiêu, mau bái kiến Phùng công công." Vương Tuyết Câm cười đến mức trên mặt hiện ra nếp nhăn, nhìn thấy thanh niên từ bên ngoài đi vào, bà vội vàng kêu lên.

Tiêu Thính Vân phủi bụi trên vai, vốn là hôm nay Triệu Húc sẽ trở về tiếp chỉ, hắn vốn đang huấn luyện binh lính trong doanh trại, nhưng nhớ ra còn chuyện này nên đã cưỡi ngựa trở về.

Phùng công công nghe vậy, lập tức muốn xem thiếu gia kia là ai, dung mạo ra sao.

Phùng công công lập tức quay đầu lại nhìn, thân hình cao lớn của Tiêu Thính Vân đột nhiên lọt vào tâm mắt hắn, con ngươi Phùng công công co lại, hô hấp bắt đầu rối loạn, sắc mặt từ hồng hào bình thường trở nên trắng bệch, hắn nhảy dựng lên giống như con thỏ, hét chói tai: "Thụy... Thụy... Quỷ tới, cứu mạng!"

Phùng công công chưa từng nghĩ mình sẽ còn gặp lại Thụy vương, đích tử duy nhất do tiên hoàng hậu liều c.h.ế.t sinh ra, còn là con cả của tiên hoàng.

Trong suy nghĩ của toàn bộ hoàng thất, Thụy vương đã sớm chất mất xác, lúc này người ta lại thình lình xuất hiện trước mặt hắn, vẫn còn sống nhăn.

Trong đầu Phùng công công hiện ra vô số hình ảnh, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt, hắn run rẩy lên, trong miệng không ngừng lẩm nhẩm "Quỷ", sợ đến mức hôn mê bất tỉnh.

Cung nữ thái giám xung quanh sợ hãi, vội vàng xông lên đỡ Phùng công công, hô to: "Đại phu, mau đi tìm đại phu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/180.html.]

Triệu Hi như hiểu ra cái gì, suy tư nhìn Tiêu Thính Vân.

Triệu Ngôn tiến lên, kiểm tra một phen rồi nói: "Đi xa mệt mỏi còn bị kinh hãi, hôn mê bất tỉnh mà thôi. Ừ... Mang hắn đến bệnh viện nằm đi"

Nhà bọn họ có không ít phòng cho khách, nếu là người khác, bọn họ sẵn sàng sửa sang lại một gian phòng cho hắn ở, nhưng thái giám thì ngoại lệ.

Bệnh viện chính là y quán, đám cung nữ thái giám sợ Phùng công công có chuyện gì liên lụy đến chính mình, lập tức đồng ý, thúc giục Triệu Ngôn mang Phùng công công đi y quán.

Còn có thái giám nhỏ giọng nói thầm, đất Thục quả thật là nơi thâm sơn cùng cốc, chẳng những khắp nơi là núi, còn dọa cho Phùng công công hôn mê bất tỉnh.

Những thái giám cung nữ này đều mới vào cung hai ba năm nay, cho nên chưa bao giờ gặp mặt Thụy Vương, chỉ cảm thấy vị tướng quân này có khuôn mặt tuấn dật bất phàm, nhìn hắn vài lần xong thì vội vàng theo đám người Triệu Ngôn đi bệnh viện thành mới khám bệnh.

Khi họ đi rồi, Triệu Húc nhìn Tiêu Thính Vân, nói: "Không đúng, tên thái giám c.h.ế.t tiệt kia sao vừa nhìn thấy ngươi sợ đến mức ngất xỉu?"

Trên người Tiêu Thính Vân có khí tức sát phạt đặc trưng của tướng lĩnh, nhưng mà hắn cũng có, tại sao lúc tên thái giám kia nhìn hắn lại không có phản ứng này?

"Hơn nữa vừa rồi hắn gọi ngươi là gì? Thụy? Chẳng lẽ ngươi thực sự là Thụy Vương?" Triệu Húc ép hỏi.

Tiêu Thính Vân gật đầu, không phủ nhận: "Chắc là vậy." 

Triệu Húc: "..."

Muội phu tương lai biến thành tên Vương gia đã chết?

Hồi bọn họ đi Lương gia mượn lương thực, thấy thái độ của mọi người ở Lương gia, hắn đã đại khái đoán được thân phận của mình, nhưng dù sao mình cũng đã mất trí nhớ, thôi.

Người Triệu gia vốn đã hoài nghi thân phận của Tiêu Thính Vân không tầm thường, dù sao dáng người cùng khí độ kia thật sự không giống với đám hán tử của thôn Đào Hoa, vừa nhìn đã biết là công tử con nhà thế gia huân quý, cộng thêm hắn là họ Tiêu, họ hoàng tộc của triều Thiên Khải, bọn họ đều từng hoài nghi Tiêu Thính Vân là con cái hoàng tộc.

Kết quả... hắn là Thụy vương???

Một thời gian trước, hắn còn được tân đế truy phong làm Thụy thân vương.

Cả nhà Triệu gia kinh ngạc, gia đình bọn họ xuyên không đến một triều đại xa lạ, người đầu tiên họ cứu lại là Vương gia? Còn là đích trưởng tử rất có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế? Như vậy...

"Thảo nào tiểu tử ngươi đánh giặc giỏi như vậy! Quả nhiên trước khi mất trí nhớ ngươi vốn đã am hiểu hành quân đánh giặc a." Triệu Húc trêu ghẹo nói.

Nghe nói hoàng trưởng tử từng đi đánh Hung Nô, nhờ có công trạng nổi bật mới được phong làm Thụy Vương, kết quả cũng không biết như thế nào vừa trở lại bị phái đi quận Đào Nguyên cứu tế, sau đó mất tích.

Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm tiêu hóa trong chốc lát, rốt cục không còn khiếp sợ như lúc nấy.

Nói thật, đừng nói là Vương gia, cho dù là Hoàng đế lão tử đến, bọn họ cũng không coi ra gì.

Rốt cuộc bọn họ đều lớn lên dưới lá cờ đỏ, không có quan niệm như dân chúng triều Thiên Khải.

Ở trường y thành mới, y sinh từ xa nhìn thấy một đám người lo lắng nâng một người đi vào, hỏi: "Chết rồi."

Thái giám cầm đầu hắng giọng, phun nước bọt đầy mặt vị học sinh kia: "Phùng công công sao có thể chết?"

Thì ra là thái giám.

Y sinh chửi thầm, đám hoạn quan và cung nữ này cứ cư xử như cha c.h.ế.t mẹ chết, đương nhiên hắn sẽ cho rằng bệnh nhân đã c.h.ế.t chứ còn gì nữa?

Loading...