Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 181
Cập nhật lúc: 2025-02-19 01:50:08
Lượt xem: 13
Tuy là đang chửi thầm, nhưng đám y sinh này vẫn nhanh chóng đem Phùng công công vào phòng khám, kết quả là không có vấn đề gì lớn, chỉ bị dọa hôn mê mà thôi, cho nên bọn họ lại đưa Phùng công công vào một gian phòng bệnh để nghỉ tạm.
Lúc Phùng công công tỉnh lại, trời đã tối.
Có cung nữ thái giám canh gác cả trong cả ngoài phòng bệnh, lúc này đang ngủ gật.
Môi Phùng công công trắng bệch, hắn không dám thắp đèn, chỉ dựa vào ánh trăng ngoài cửa sổ.
Lúc nãy là hắn gặp quỷ sao? Hình như hắn nhìn thấy Thụy vương, nhưng người kia đã sớm c.h.ế.t rồi cơ mà?
Nghe nói hắn còn đính hôn với con gái Triệu gia, chuyện này lớn lắm a.
"Day dậy, đám người nhà gã sai vặt các ngươi sao lại ngủ rồi? Bệnh nhân đã tỉnh rồi mà các ngươi còn ngủ sao?" Hai y tá kiểm tra phòng ban đêm nhìn thấy Phùng công công đã ngồi dậy, đôi mắt nhìn chăm chăm vào vách tường trắng trước mặt, thấy hơi đáng sợ, nhưng dựa vào thói quen nghề nghiệp vẫn lên tiếng, còn lấy đèn dầu đặt ở móc treo đầu giường.
Đèn rất sáng, chiếu sáng cả căn phòng.
Thái giám cung nữ tỉnh táo lại, khóc lóc nhào tới, làm hai y tá suýt nữa thì cho rằng vị Phùng công công này vừa mới mổ xong.
Đúng là người trong cung có khác, ai cũng diễn quá tốt.
Phùng công công khàn giọng hỏi: "Thụy... Vị Tiêu công tử ta gặp ở Triệu Châu là ai?"
Y tá kinh ngạc hỏi lại: "Ý ngươi là tướng quân Tiêu Thính Vân?"
Phùng công công nghe thấy y tá nhắc tới tên đầy đủ của Thụy Vương, lại run lên một trận.
Đúng là Thụy Vương rồi!
Y tá nói: "Chúng ta cũng không biết nhiều lắm, Tiêu tướng quân cùng Hi Hi... cô nương đính hôn là sự thật, từ hai ba năm trước Tiêu tướng quân cũng đã sống ở phủ đệ Triệu gia."
Những lời không nên nói, tiểu y tá cũng sẽ không nói, nhưng việc này người Thục Châu đều biết, tùy tiện phái người hỏi thăm là sẽ biết.
Tiêu Thính Vân đã ở tiên cảnh từ rất sớm, khi đó đã có lời đồn nói tương lai Tiêu tướng quân tất nhiên sẽ trở thành con rể của tiên nhân, chỉ là những thế gia công tử Thục Châu kia vẫn chưa bỏ cuộc mà thôi.
Đã ở chung một nhà suốt hai ba năm, vậy hôn sự của bọn họ hẳn đã sớm được quyết định, không giống như do nghe tin Thánh Thượng tuyển phi mới vội vàng đính hôn.
Phùng công công không nói gì nữa, chỉ là sắc mặt có chút kém.
Hai y tá dặn dò hắn chú ý nghỉ ngơi, rồi cùng nhau đi ra ngoài.
"Công công, rốt cuộc là ngài bị sao vậy?" Một gã tiểu thái giám mà Phùng công công thích cẩn thận hỏi.
Sắc mặt Phùng công công cực kỳ kém, còn có thể là bị làm sao? Thụy vương còn chưa chết!
Bốn năm trước, vì sao Thụy vương xuống phía nam cứu nạn để mà c.h.ế.t mất xác? Người lúc đó còn là Hoàng hậu và Tam hoàng tử biết rõ, là vì giành ngôi al Mà hắn... cũng có tham gia trong đó.
Nếu hắn là Thụy vương, gặp lại kẻ thù còn có thể không trả thù sao?
Thụy vương là người đã từng đánh cho Hung Nô liên tiếp bại lui, nếu bị hắn dùng thủ đoạn lên người...
Phùng công công càng nghĩ càng sợ, hắn hoảng hối xốc chăn xuống giường, nhỏ giọng nói với thái giám cung nữ: "Đừng hô to, đi gọi thị vệ, chúng ta trốn ra từ cửa sau."
Không thể tiếp tục ở lại Thục Châu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/181.html.]
Cô nương Triệu gia chắc chắn là sẽ không vào cung làm phi, Thụy vương sớm đã nên c.h.ế.t đi còn đang trốn ở Thục địa, hiện tại còn nắm binh quyền trong tay! Thật đáng sợ.
Phải nhanh chóng báo tin này cho bệ hạ mới được.
Chờ đến khi Triệu Hi nhận được tin tức, đám người Phùng công công đã sớm trốn khỏi bệnh viện thành mới, chạy như điên suốt đêm về kinh.
Quân đội thủ vệ hỏi có cần chặn đám người này lại không.
Đám người Triệu Hi nói không, thái giám họ Phùng này là khâm sai của Chính Tích Đế, nếu hắn gặp chuyện gì ở Thục địa, Chính Tích Đế sẽ hoài nghi bọn họ.
Mà Chính Tích Đế không nạp được Triệu Hi làm phi, trong lòng vốn đã kiêng kỵ châu mục Thục địa có quyền thế quá lớn, sợ là như vậy sẽ hoàn toàn xé rách mặt mũi với triều đình triều Thiên Khải.
Triệu Hi trầm tư một lát, lập tức viết thư cho châu mục Kinh Châu Lục Thiếu Du, khuyên hắn tốt nhất đừng đưa con gái vào hậu cung của hoàng đế.
Chính Tích đế vốn đã hoài nghi "Thư gửi bách tính Kinh Châu" là kiệt tác của Triệu Húc và Lục Thiếu Du, hiện giờ con gái Triệu gia lại không chịu vào cung làm phi, Chính Tích đế sao có thể không hoài nghi lòng trung thành của Lục Thiếu Du chứ? Nếu thật sự đem trưởng nữ đưa vào hậu cung, đó là hại con nhà mình.
Đương nhiên, nàng cũng không hiểu rõ lắm tâm tư của quan viên cổ đại.
Nghe nhị ca nói, châu mục Lục Thiếu Du có vẻ vẫn trung thành với triều đình.
Lá thư này của nàng cũng chỉ là khuyên nhủ, quyền quyết định vẫn nằm trong tay Lục châu mục.
Ngay từ khi đọc được "Thư gửi bách tính Kinh Châu" của Triệu Húc, Lục Thiếu Du đã biết sẽ có vấn đề, quả nhiên hai người bọn họ đều bị đương kim thánh thượng nhớ thương, còn ra lệnh cho trưởng nữ nhà hắn vào cung làm phi.
Lục Thiếu Du năm nay ba mươi sáu tuổi, ở triều Thiên Khải đã không còn trẻ nữa.
Trưởng nữ là nữ nhi duy nhất người vợ đầu của hắn vào thời niên thiếu sinh ra, hắn vẫn rất trân trọng.
Nữ nhi nghe nói mình sắp phải vào cung làm phi, cũng có chút không nhịn được, trở về phòng trốn tránh không chịu gặp ai, chỉ biết khóc không ngừng.
Nếu là thời đại hòa bình, được vào cung làm phi là niềm vinh hạnh của cả nhà, là thiên tử đặc biệt thiên vị, huống chỉ nghe nói thiên tử còn trẻ tuổi mạnh khỏe, tướng mạo lại bất phàm, hậu cung còn chưa có con nhỏ.
Nhưng bây giờ thì khác, bây giờ là loạn thế al Triều đình đã bị Hung Nô ép phải chạy xuống Giang Nam, chính quyền bất ổn, lung lay sắp đổ.
Nữ nhi nhà hắn nghe nói quân Hung Nô đã đánh vào kinh thành ở phía bắc, trắng trợn đốt g.i.ế.c cướp bóc, nếu một ngày nào đó Hung Nô đánh vào Giang Nam, hậu cung phi tần của Thánh Thượng đều sẽ xui xẻo, mấy ngày nay vẫn khóc không ngừng.
Den lúc Lục Thiếu Du nhận được thư, mặt tái mét.
Triệu gia làm cái gì? Hắn đã hoàn toàn trở thành đồng lõa của bọn họ, từ nay cho dù hắn có làm gì, tân đế đều sẽ hoài nghi hắn, nói không chừng còn liên lụy đến cả nhà.
Lục Thiếu Du suy nghĩ hồi lâu, rốt cục đi đến khuê phòng của nữ nhi, gõ cửa nói: "Doanh Doanh... Không phải ngươi nói muốn đi Thục địa du lịch sao? Cha phái người đưa ngươi đi, đi bằng thuyền."
Khuê phòng yên tĩnh trong chốc lát, cuối cùng két két hé mở.
...
"Hi Hi tiên nhân, Tiêu tướng quân lại tới đón ngài." Thư ký Đàm Thục Lan đi tới, cười chế nhạo.
Từ khi hai châu biết hai người đã đính hôn, Đàm Thục Lan cảm thấy Tiêu tướng quân chăm đến đây hơn hẳn, quan viên ra vào hội quán Chiêu Hiền nhìn thấy Tiêu Thính Vân cũng không còn thấy kinh ngạc nữa.
Triệu Hi ngẩng đầu lên từ trong đống văn thư, liếc nhìn hoàng lịch trên bàn làm việc, có chút kinh ngạc: "Hắn đến rồi?"
Hôm nay hắn không phải nên huấn luyện tướng sĩ ở quân doanh sao? Tại sao lại tới đón nàng? Mặc dù Tiêu Thính Vân thích ở chung với nàng, nhưng cũng không làm chậm trễ chính sự của hai người nha.
Mới đầu Triệu Hi cho rằng hắn xin nghỉ, cũng không quá quan tâm, kết quả mấy ngày nay hắn đều đến đưa đón, Triệu Hi cảm thấy có gì đó sai sai.