Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 193
Cập nhật lúc: 2025-02-19 09:32:08
Lượt xem: 11
Đại Minh là một triều đại mà Triệu Hi cực kỳ thưởng thức, không hòa thân không cắt đất, cho nên sau khi thương lượng cuối cùng quyết định quốc hiệu là Đại Minh, hi vọng vương triều Triệu gia của bọn họ thành lập ở thời đại xa lạ này có thể có được cốt khí của Chu Minh.
Dân chúng không biết những cái đó, chỉ biết ngày tháng giờ đây đã có ánh sáng, cũng tượng trưng rằng bóng tối của quá khứ đã được chiếu sáng.
Quốc Hiệu Đại Minh, trên dưới không ai dị nghị.
Sau khi xử lý xong công việc đăng cơ, thân là nữ đế chuyện đầu tiên Triệu Hi làm là tiến hành một lần thanh tẩy nhằm vào các cựu thần tiền triều.
Một số triều thần tự xưng là trung thành đã treo cổ tự tử ngày Chính Tích Đế ban bố thư thoái vị, còn lại tất cả đại thân đều quy hàng.
Triều Thiên Khải hỗn loạn, tuy có không ít đại thần có tài cán, nhưng cũng không ít hạng người tâm thường ăn không ngồi rồi.
Triều đại thay đổi, đương nhiên không có khả năng g.i.ế.c c.h.ế.t hết tất cả các cựu thần, mà Triệu Hi cũng không phải loại cuồng ma khát m.á.u đó.
Nàng tiến hành một cuộc khảo hạch tập trung nhằm vào những cựu thần này, người thi không thành công tự động từ quan, nếu không thì không thể trách Nữ Đế không cho bọn họ mặt mũi bãi chức quan.
Thi cử, chính là thi cử.
Những cựu thần này cả đời cũng chưa từng nghe qua chuyện này vô cùng xôn xao, sâu trong đáy lòng cho rằng đây còn không phải là biện pháp hà khắc mà nữ đế đang nhằm vào cựu thân hay sao?
"Tam châu hiện tại đều dùng cách này để tuyển quan lại, chúng ta có thể thi các vị lại không thi được sao?" Quan viên từ Thục Châu được điều đi Giang Nam Kinh Đô cũng không ít, trong đó phần lớn là những thần tử đã trổ hết tài năng ở trong cuộc thi.
Lần thi này Lý tướng còn đặc biệt đến bái phỏng Đào Tư Lễ, người đứng đầu kỳ thi chung đầu tiên ở Thục Châu.
Lần thi cử cho cựu thần này làm Triệu Hi có thể nắm trong tay đại khái năng lực của những cựu thần dưới trướng, hạng người tâm thường sau khi có thành tích thi thì tự mình từ quan.
Triều Đình có rất nhiều vị trí để trống, Triệu Hi cũng không nhập nhằng, điều người từ Thục Châu tới.
Thí sinh thi qua được kỳ thi chung cũng không phải vừa lên đã được làm quan lớn, không có ai là không phải bắt đầu làm từ chức quan nhỏ ở các quận huyện trong Thục Châu, Triệu Hi dựa theo chiến tích điều động một số nhân tài tới.
Cũng may bây giờ từ Thục Châu tới Giang Nam ngồi thuyền cũng không mất quá hai ba ngày, đi rất nhanh, giao thông thuận tiện làm cho những nỗi khổ biệt ly giảm di rất nhiều.
Vô số cựu thần nhìn thấy nữ đế điều quan viên từ Thục Châu tới, ngoại trừ con cái thế gia thì đa số đều là con nhà bần hàn, những con nhà nghèo này có thể đi học còn không tính, nhưng vậy mà lại có không ít nữ tu
Triệu Hi là nữ đế, nhưng bởi vì nàng là tiên nữ, tiên nhân không giống người thường, nữ tử khắp thiên hạ này có mấy ai có thể so sánh cùng tiên tử? vì sao những nữ tử bình thường này cũng có thể vào triều làm quan, ngồi ngang hàng cùng nam tử?
Sự xuất hiện của những nữ quan này khiến không ít những đại thần trong triều cảm thấy không cam lòng.
"Đợi ngươi cũng có thể thi được đứng đầu bảng rồi lại đến nghi ngờ ta." Nữ quan cầm đầu bị điều tới dùng ngữ khí lãnh đạm nói, ánh mắt có chút khinh thường.
Đại thần kia không nghĩ tới nữ nhân này lại bắt bẻ lại, lúc này tức giận đến đỏ mặt, có phần tức giận nói: "Ngươi..." Hắn thi khảo sát cựu thần chỉ vừa đủ để đạt mà thôi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/193.html.]
Triệu Hi có chút tán thưởng đối với nữ nhân này, nàng là người đứng đầu bảng thi chung ở Thục Châu lần thứ hai, Triệu Hi còn nhớ rõ lúc ấy chuyện nàng thi đứng đầu bảng còn gây ra tiếng vang không nhỏ, vô số thí sinh nghi ngờ yêu cầu phải kiểm tra lại bài thi, cuối cùng còn bị vả mặt kết thúc chuyện đó.
Vô số cựu thần trong triều nhìn những nữ quan kia và những thần tử Thục Châu tỏ vẻ nhìn mãi thành quen, mơ hồ có dự cảm gì đó không rõ.
Quả nhiên, nữ đế đã mở cuộc thi cho tất cả các bách tính trong triều Đại Minh, không kể giới tính, chỉ cần phù hợp yêu cầu về tuổi tác, hơn nữa trong nhà ba đời không làm chuyện trái pháp luật hại người đều có thể báo danh.
Dựa theo cách nói của Triệu Húc chính là, Thục Châu tương đương với đầu não của Đại Minh, đây chính là một thí điểm.
Thục Châu thực hiện một số những lệnh mới chỉ cần không xảy ra sai sót, như vậy là có thể mở rộng đến các châu quận khác!
Dân chúng Thục Châu và Vân Châu lại rất bình tính, bọn họ đã sớm nhìn mãi thành quen, không ít người trong nhà còn có học sinh đang chuẩn bị cho kỳ thi sau đây này.
Nhưng mà đối với các châu quận khác, bao gồm cả dân chúng ở Kinh Châu mà nói đây đều là hành động kinh người lần đầu tiên xảy ra trên đời, vô số học trò nhà nghèo kích động chạy đi nghe ngóng, hỏi đi hỏi lại xem có phải là thật hay không.
"Vậy trong bố cáo của triều đình có nói dòng họ ba đời có người vi phạm luật pháp đều không thể ghi danh, trộm cắp... trộm cắp thì tính là gì?" Trong quận Giang Đông, một nam nhân trung niên ngồi trong tửu lâu đang ăn cơm, nghe được mọi người đều đang nghị luận, đột nhiên nghĩ đến điều gì mặt bỗng trắng bệch, nhỏ giọng hỏi.
Trong tửu lâu đang có thư sinh cầm đàm luận, nghe thấy hán tử trung niên ở lầu hai kia hỏi thăm, hỏi ngược lại một câu: "Có từng bị bắt giam chưa?"
Hán tử kia vội vàng lắc đầu: "Chưa từng chưa từng."
Thư sinh đáp: "Vậy thì không sao, dựa theo lệnh của nữ đế bệ hạ, nếu là người bị bắt giam vào tù rồi thì ba đời không thể ghi danh."
Hán tử kia nghe vậy thì thở phào một hơi, vội vàng lâu đi mồ hôi trên trán.
Nhưng xung quanh vẫn xuất hiện rất nhiều tiếng than thở, hiển nhiên cũng có ít nhiều người bởi vì phạm tội mà phải vào lao ngục, bọn họ đã mất đi cơ hội này.
Bọn họ mất đi thì cũng thôi, nhưng nghĩ đến mình liên lụy con cái, thậm chí còn liên lụy đến tôn nữ tôn tử tương lai còn chưa ra đời bi thống không thôi.
"Trước khi chúng ta làm gì xin hãy suy xét một chút cho con cái người thân trong nhà, chớ có làm ra việc hối hận không kịp." Có một bá tánh cảm khái nói.
Bọn họ là đúng là nông dân không sai, nhưng ai biết được con cháu của mình tương lai có tiền đồ hay không? Có một số việc trước khi làm vẫn phải suy nghĩ kỹ rồi mới được làm.
Lệnh này vừa được đưa ra, tỷ lệ phạm tội của không ít châu quận giảm xuống đáng kể.
Không ít thần tử ở Thục Châu đều có không gian thi triển năng lực, được điều đến không ít châu quận khác ở Đại Minh làm việc.
Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm lại một lần nữa được khơi gợi lại sự nhiệt tình của nghề cũ, Giang Nam giàu có đông đúc, lại có nhiều đất đai phì nhiêu như vậy mà chỉ có chút lương thực này sao? Vô số dân chúng còn không có cơm có thịt để ăn!
Họ còn hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu của "Thái thượng hoàng"Thái Hậu" gì nữa chứ, làm lại nghề cũ thôi.
Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm hạ lệnh gọi các tinh anh của đại học Thục Châu, khoa nông nghiệp và chăn nuôi tới, cùng nhau giúp dân chúng làm ruộng chăn nuôi.