Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 195

Cập nhật lúc: 2025-02-19 09:33:26
Lượt xem: 6

Triệu Hi cười thần bí: "Đừng có gấp, quốc khố tất nhiên sẽ không bị thiếu hụt. Đợi lát nữa bên phía Thục Châu còn có hội nghị video, Bành Thượng Thư đi ăn cơm trước một bữa đi rồi lại bàn luận."

Bành Nghị càng ngây ngốc, mở họp thượng triều còn cần phải ăn cơm chiều rồi mới tới sao? Ai lại mở nghị sự lúc đêm khuya chứ?

Triệu Hi không thích bộ dạng lên triều của hoàng đế cổ đại, Hoàng đế thì ngồi ở trên long ỷ cao cao tại thượng, một đám thần tử thì đứng bên dưới.

Nàng thích ngồi trong phòng hội nghị bàn trò, quan viên Thục Châu cũng đã quen.

Bởi vì hôm nay có hội nghị video Thục Châu, cho nên quan viên đều vào biệt thự, ngồi vây quanh vị trí phía trước TV, Triệu Hi dùng tín hiệu Đại Bảo để kết nối các điểm với tính năng TV, gọi một cuộc gọi video đến Châu mục Thục Châu.

Trong tay Châu mục Thục Châu có một chiếc điện thoại di động thông minh cũ, là bọn họ để lại cho hắn trước khi chuyển nhà đi.

Hiện giờ là triều Đại Minh, tất cả các đại thần đều lấy việc có được thần khí của Nữ Đế tặng cho làm vinh dự, nghe nói thân khí này chính là thần khí có thể truyền âm đi ngàn dặm.

Hiện giờ trong tay của Triệu gia cũng không còn bao nhiêu điện thoại di động cũ, ngay cả đồng hồ thông minh lúc trước trúng thưởng cũng bị các đại thần nhìn chằm chằm vào.

Chỉ một lúc sau hình ảnh bên phía Thục Châu đã xuất hiện lên TV thông minh, dẫn tới tiếng cảm thán sợ hãi không thôi của triều thân, ánh mắt họ nhìn về phía Triệu Hi tràn đầy kính sợ.

Nữ Đế của bọn họ quả thật là tiên nữ.

Hiện giờ Châu mục Thục Châu Vu Vân Sơn đang rất vui vẻ, cầm điện thoại di động bái kiến Triệu Hi, sau đó di chuyển khung cảnh ống kính, khung cảnh lọt vào ống kính tựa như là ở bên cạnh con sông nhỏ, có thể mơ hồ thấy được nước sông sạch sẽ trong suốt, tiếng nước chảy làm cho không ít đại thần cảm thấy trong lòng thoải mái.

Bên cạnh còn có không ít học sinh đang đứng, mỗi người cầm trong tay một ngọn đèn ngựa chiếu sáng.

Những học sinh này tất nhiên là không có thân vật cao cấp như điện thoại di động, cho nên chỉ có thể năn nỉ Châu Mục Vu đại nhân.

Phía sau những học sinh này còn có rất nhiều quan quân đang đứng cầm đèn chiếu sáng.

Đám Triệu Húc ở một bên xem náo nhiệt, Triệu Húc híp mắt nhìn không rõ lắm, suy đoán: "Đây là... con sông nhỏ bên ngoài thôn Đào Hoa kia phải không? Gọi là Thanh Thủy Hà phải không Tiêu Vân?"

Tiêu Thính Vân ở bên cạnh vuốt cằm nói: "Đúng vậy."

Triệu Húc nhớ rõ lúc bọn họ mới xuyên tới, hắn còn bắt lươn ở sông Thanh Thủy làm cơm, đại ca còn ở đó cứu được con trai của vợ cả Vương gia khỏi đuối nước.

Hôm nay nhìn lại thấy đã trôi qua rất nhiều năm rồi.

Bọn họ còn thấy được người quen Lục Doanh Doanh ở trong màn hình, lúc trước Lúc Doanh Doanh cảm thấy rất hứng thú với phát minh, vì thế tiến vào tổ Nghiên cứu khoa học điện của Thục Châu.

Lúc trước khi chuyển nhà nàng cũng không đi cùng.

Lúc này nàng đang cười vẫy tay với bọn họ, còn liên tục gọi Triệu Hi: "Hi Hi cô cô, bệ hạ cô cô.

Sắc mặt các vị đại thần kinh sợ, thì ra đây là nơi các tiên nhân làm giàu.

Những tiên nhân này cũng không biết tại sao lại chọn giáng lâm ở nơi sơn thôn nhỏ bé này, cũng không nhìn ra có gì đặc thù.

"Đây là muốn làm gì thế?" Lý Tương vuốt chòm râu, kinh ngạc hỏi mấy người Trần Hành ở bên cạnh.

Trần Tú Tài nhìn cảnh quê hương quen thuộc, trong lòng cảm khái vô cùng, cười lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, chỉ là chắc hẳn là chuyện tốt."

Có thần tử ở bên cạnh khó hiểu: "Nhưng vì sao lại phải làm việc vào ban đêm?"

Nếu đây là chuyện tốt vì sao không làm vào ban ngày? Cứ nhất định phải làm vào ban đêm? Cứ giống như trộm gà trộm chó vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/195.html.]

Đám Trần Hành, Đào Tư Lễ cũng không trả lời được là vì sao.

Châu Mục đưa điện thoại di động cho học sinh dẫn đầu đoàn nghiên cứu khoa học, còn liên tục dặn dò phải để ý kỹ càng, ngàn vạn lần đừng rơi hỏng.

Nếu như rơi vào trong nước, bọn họ dù có công lao tận trời cũng xong đời! dù sao thần khí tiên nhân mang từ trên trời xuống cũng không nhiều.

"Be hạ, phía trước sẽ trưng bày máy phát điện thủy lực của chúng ta!" Từ khi có điện thoại di động, giáo sư đứng đầu cùng các học sinh hoàn toàn không thèm để ý đến Châu Mục Vu, hắn đã không còn giá trị lợi dụng.

Máy phát điện đã có từ rất lâu trước đó, là vật mà Triệu Húc và Tiêu Thính Vân xuất chinh sẽ mang theo, máy phát điện quay bằng tay.

Châu mục Vân Châu, Châu mục Thục Châu cũng có mỗi nơi một cái.

Máy phát điện quay bằng tay rất nhỏ gọn, nhưng mà phải dùng tay quay, rất bất tiện.

Những học sinh quyết chí nghiên cứu về phương diện này cân nhắc cái máy dùng bằng tay này có thể biến thành cái khác thay thế hay không?

Thời cổ đại cái có thể nghĩ đến nhiều nhất chính là năng lượng gió, năng lượng nước, những nguồn năng lượng thuần tự nhiên.

Vì vậy máy phát điện dùng sức nước này đã được nghiên cứu thành công sau nhiều nghiên cứu.

Ngay trước nhiều đôi mắt quan sát, đám Triệu Hi cũng chăm chú xem bọn họ biểu diễn.

Các học sinh đào một con đường nhỏ bên cạnh thông với con sông, dòng nước nhỏ được xây bằng xi măng, ở giữa dựng máy phát điện, lợi dụng tốc độ nước chảy có thể làm cho tua bin bên trong xoay tròn, từ đó dẫn phát ra điện.

Đại thần cứ nhìn mãi thấy có chút mờ mịt.

Máy móc trông thì rất tốt, nhưng... sau đó thì sao?

Các học sinh thay đổi ống kính máy quay, một ánh sáng xuất hiện trước mắt bọn họ.

hai mắt mấy người Lý Tương đột nhiên co lại, đột ngột đứng dậy không thể tin nổi nhìn vào TV thông minh.

Có người ngẩng đầu nhìn đèn chùm thủy tỉnh ở trên đầu mình, ánh đèn sáng ngời chói mắt khiến không ít đại thần dời tâm mắt qua.

"Vật này, vật này chẳng lẽ là đèn điện?" Có đại thần hận không thể tiến lên cầm lấy TV thông minh, kinh hãi hỏi.

Triệu Hi cười gật đầu: "Ừ, bọn họ dùng bóng đèn của biệt thự lúc trước đưa cho."

Rất lâu trước đó ở trường học Thục Châu đã có giáo sư và học sinh đang nghiên cứu máy phát điện, Triệu Hi lấy mấy cái bóng đèn ở trong biệt thự đưa cho bọn họ để nghiên cứu, còn nói cho bọn hắn biết bóng đèn đó là dùng sợi vonfram.

Nhìn ngoại hình tinh xảo kia, hiện tại cái bọn họ đang thí nghiệm biểu diễn cho mọi người xem cũng là dùng bóng đèn lúc trước cô đã đưa qua.

Triệu Hi còn không rõ bọn họ nghiên cứu chế tạo bóng đèn đã đến bước nào.

Giáo sư dẫn đầu kích động đến đỏ mặt tía tai, mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng nếp nhăn trên khóe mắt khi hắn cười, giáo sư cười ha ha nói: "Bây giờ tắt hết đuốc đi để nhìn rõ ánh sáng hơn."

Mọi người nhận lệnh tắt lửa, nhất thời bên kia ống kính hiện lên một mảng đen kịt, nhưng đợi đến khi bên kia thay đổi ống kính lần hai, ánh sáng so sánh với lúc nãy còn sáng tỏ hơn!

Tất cả các đại thần cách một màn hình TV, nghẹn họng trân trối nhìn ánh sáng ngời ngời trong bóng đêm, giống như một ngôi sao nhỏ ở trong đêm tối vậy, đủ để chiếu rọi ban đêm.

Người phàm bọn họ cũng có thể làm ra vật chiếu sáng của tiên nhân sao?

Cái này... sáng ngời như vậy!

Thần vật, đây là thần vật!

Loading...