Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 35

Cập nhật lúc: 2025-01-19 16:01:26
Lượt xem: 71

Đôi mắt thôn trưởng sáng cả lên, ánh mắt dừng lại ở cái sọt phía trước xe và yên ngồi phía sau, nếu hai chỗ này cũng có thể đặt đồ vật, hơn nữa... tốc độ không bị chậm, chuyện này đối với thôn dân thôn Đào Hoa đang bị thiếu lực lượng của gia súc mà nói, đây quả thật là thần khí.

Thôn trưởng không hề có cái gọi là ý thức bản quyền lập tức thấy ngứa ngáy trong lòng, làm sao bây giờ, hắn muốn làm lại một cái giống vậy.

Mặc dù không biết bánh xe đó làm bằng chất liệu gì, nhưng không biết có thể dùng bánh xe gỗ thay thế được không?

Triệu Chí Dân đạp thắng xe dừng lại, nhảy từ trên xe xuống cười nói: "Đã lâu không đạp xe đạp, mấy ngày nữa trời quang, A Húc, ngươi với cha cùng lên trấn mua đồ đi." Có Triệu Húc đi cùng cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn cá nhân nữa.

Lâu như vậy rồi, nhưng ngoại trừ thôn Đào Hoa thì Triệu Húc vẫn chưa từng đi qua nơi khác, nghĩ đến được biết thêm về chợ phiên thời xưa hắn thấy rất vui vẻ.

Tiêu Thính Vân từ trước đến nay luôn ít nói nhìn chiếc xe đạp kia đánh giá, chợt nói: "Thì ra hai vòng tròn đó cũng có thể đi lại tự nhiên." Nó thật sự là một công cụ di chuyển rất tuyệt.

Lúc này Triệu Ngôn đã băng bó xong cho vị thôn dân bị thương ở chân kia, thôn dân kia để lại cho hắn một ít tiền, sau đó mới vô cùng cảm kích và trở về cùng với thôn trưởng.

Sau buổi trưa, một chiếc xe ngựa cực kỳ diễm lệ từ xa chạy tới, gã sai vặt ngồi ở phía trước bất lực điều khiển xe ngựa, thường len lén lấy tay lên che mũi của mình.

Thối quá, thật sự rất thối.

Gã người hầu này nghĩ thế nào cũng nghĩ mãi không hiểu, vì sao công tử nhà mình lại ở cùng với một đám lợn trắng như vậy chứ? Bên trong hôi thối vô cùng, thỉnh thoảng còn có vài tiếng heo hừ hừ truyền ra.

Đêm qua Chu Nguyên mang theo heo chạy đến, thôn trang nhà mình cách thôn Đào Hoa gần nhất.

Nương của hắn qua đời từ rất sớm, thôn trang kia là nương để lại cho hắn.

Hôm nay không thể chờ đợi mà mang theo heo của mình đến chỗ tiên cảnh.

Đến cửa tiên cảnh, gã sai vặt đang muốn xuống xe gõ cửa, vừa mới thu hồi lại roi thúc ngựa thì cánh cửa sắt kia đã tự động mở ra.

Đầu tiên gã sai vặt kia sửng sốt, sau đó vội vung roi thúc ngựa đi vào.

Bởi vì đã hẹn trước thời gian cho nên Chu Nguyên vừa mới bước chân tới, mấy người Trương Đại cũng từ trên trại Thanh Phong đi xuống, một trước một sau đi vào biệt thự.

Chu Nguyên nhìn xuyên qua cửa sổ xe liền thấy mấy người Vương Tuyết Cầm, lập tức bảo người hầu dừng xe, kích động nói: "Các vị tiên nhân, heo trắng mà hôm qua mọi người cần ta mang đến rồi."

Nhìn Chu Nguyên bắt từng con heo từ trong xe ngựa của mình xuống, Triệu Hi yên lặng cảm thấy Chu Nguyên này cũng là một nhân vật lớn co được giãn được.

Vương Tuyết Cầm túm lấy một con heo da trắng đang kêu hừ hừ, cẩn thận quan sát, có chút kinh hỉ mà nói: "Con heo này đúng là heo Trường Bạch rồi." Toàn thân heo Trường Bạch đều hiện ra màu phấn trắng, mũi heo con dài, tứ chi khỏe mạnh, bụng phồng lên rủ xuống, tỷ lệ xuất chuồng của loại heo này rất cao!

Vốn dĩ Vương Tuyết Cầm cũng không có hy vọng có thể gặp được heo Trường Bạch ở chỗ này, không ngờ tới vận may lại tốt như vậy.

Con heo này cũng rất hung dữ, thấy Vương Tuyết Cầm bắt được nó lập tức muốn cắn nàng, bị Vương Tuyết Cầm tránh được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/35.html.]

Tâm tình Vương Tuyết Cầm khá tốt, vỗ một cái vào m.ô.n.g con heo trắng kia: "Con vật nhỏ, đừng lộn xộn!"

Mấy con heo trắng này không cần thiến, chuyên dùng để giao phối với heo bản địa, phối giống, những con còn lại thiến hết để nuôi.

Hiện giờ ngay cả triều đình Thiên Khải còn không có nổi hai vị thái y, chớ nói chỉ là bác sĩ thú y.

Vương Tuyết Cầm dứt khoát biểu diễn kỹ thuật thiến heo con ở trước mặt mọi người.

Triệu Hi liếc nhìn vào hai con heo đen đang vui vẻ ở trong chuồng heo, ánh mắt đầy sự đồng cảm.

Mọi người mở cửa chuồng heo ra đi vào, Triệu Chí Dân bắt được một con heo đen nhỏ trong đó, trở tay quật nó ngã xuống đất, hai tay bắt được hai chân trước của heo con, đùi gắt gao chống lên bụng heo.

Vương Tuyết Cầm cầm một con d.a.o giải phẫu nhỏ màu trắng bạc, hạ một d.a.o chuẩn xác về phía heo đen, ngay lập tức nó gào thét không dứt như heo bị mổ làm cho Triệu Hi phải bịt tai lại.

Tốc độ tay của Vương Tuyết Cầm rất nhanh, tu thế thuần thục, thuận tay cầm vật dính đầy m.á.u kia ném qua một bên.

Mấy người Chu Nguyên Trương Đại nhìn thấy theo bản năng lui về phía sau vài bước, sắc mặt hơi trắng bệch, kỹ thuật này của nàng sợ là không kém chút nào so với tịnh thân thái giám ở trong cung.

Heo con đau muốn c.h.ế.t gào thét lên, Vương Tuyết Cầm lấy dầu xà lách cạnh người tưới lên vết thương của heo con, còn nói: "Bước này là khử trùng vết thương, ta dùng dầu cải, mọi người dùng cái khác để thay thế cũng được."

Một phút đồng hồ ngắn ngủi, một con heo con đã bị thiến xong, Vương Tuyết Cầm thả con heo con này ra, ánh mắt lại hướng về một con khác, chuẩn bị tiếp tục làm thêm một lần biểu diễn nữa.

"Dầu cải?" Người bên cạnh mở to mắt tò mò: "Dầu cải không phải là dùng để làm ô giấy dầu và vải lụa sao? Còn có thể dùng để khử trùng vết thương à?"

Triệu Hi lập tức nhớ ra với năng lực sản xuất bây giờ của triều đại Thiên Khải, sợ là còn chưa thể ăn dầu thực vật, thật ra ban đầu phát hiện ra dầu cải cũng không phải dùng để ăn, cho nên bọn họ không biết cũng bình thường.

Triệu Hi đáp: "Chính là dầu ép từ trong rau ra."

Đám người nghe vậy thì giật mình, bọn họ chỉ biết đầu mỡ đều là được lấy từ trong người gia súc ra, ép từ trong rau ra cũng có thể có dầu sao?

Triệu Hi thấy bọn họ tò mò, dứt khoát lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhấn vào kho ảnh, tìm được ảnh chụp ở thôn Bạch Sa vào mùa xuân năm ngoái, đưa cho bọn họ xem: "Chính là thứ này." Ngoại trừ dầu cải, còn có dầu lạc, dầu ngô các loại, cũng không nói quá tỉ mỉ.

Trương Tam cực kì vui mừng: "Loại rau này chúng ta đã thấy ở trên núi, mấy ngày nay sợ là sắp nở hoa rồi." Bọn họ khi quá đói cũng sẽ hái một chút về ăn, mùi vị không phải là ngon lắm, nhưng cũng không biết món ăn tướng mạo xấu xí kia lại có thể ép ra dầu.

Dân chúng triều Thiên Khải rất khổ cực, quanh năm ăn không đủ no càng không cần nói đến được ăn dầu mỡ, nếu như trong loại rau này có thể nặn ra dầu, dù không phải dùng mỡ động vật cũng có thể trị được cơn thèm rồi không phải sao?

Triệu Hi lộ vẻ hơi kinh ngạc, đây là một tin tức không tệ, sau này có dầu để ăn rồi.

Triệu Hi lại cất điện thoại vào túi.

Vương Tuyết Cầm và Triệu Chí Dân thuận lợi thiến xong hai con heo đen, hai con heo đen này cũng mất đi sức sống chạy như bay trong sân biệt thự của đêm hôm qua, ủ rũ yên tĩnh ngủ chung một chỗ, chờ sau khi vết thương lành tính cách sẽ trở nên yên tĩnh hơn, ăn nhiều ngủ nhiều nhanh lớn.

Cái này cũng giống chó mèo trọng lượng cơ thể sẽ tăng vọt sau khi triệt sản.

Loading...