Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 58

Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:39:09
Lượt xem: 37

Triệu Hi cầm quả đào lui về phía sau hai bước, nghĩ tới bộ dáng thuần thục múa kiếm vừa rồi của hắn, có chút hoài nghi nhìn hắn nói: "Ngươi trước kia không phải là quan võ chứ?" Lần trước Trương Tam nói hắn hình như là quan, cũng không biết là chức quan gì.

Tiêu Thính Vân lắc đầu: "Ta không nhớ rõ." Ngay cả màn vũ kiếm vừa rồi cũng chỉ là ký ức của cơ thể.

Hắn lấy ống trúc từ bên hông ra, mở nắp trúc ra hỏi: "Có muốn rửa quả đào không?"

Triệu Hi nghe vậy lập tức gật đầu, hai tay nàng nắm lấy lông nhung của quả đào, Tiêu Thính Vân hơi khom lưng cẩn thận đổ nước trong ống trúc ra, Triệu Hi nhanh chóng đến gần mượn nước rửa đào, nhanh chóng rửa sạch sẽ.

Hai người cùng xuống núi, Triệu Hi vừa đi vừa gặm quả đào này.

Tiêu Thính Vân cười hỏi: "Cây đào kết trái, ăn ngon không?"

Quả đào này vốn là mọc hoang dã, lại chưa trải qua quá trình bồi dưỡng của nhân công, đương nhiên không có ngọt như đào mật ở hiện đại, nàng cắn một miếng, chỉ có vị ngọt nhàn nhạt, nàng cũng không quá thích, đặt ở hiện đại ai bán loại đào này, lân tới chắc chắn nàng sẽ không mua lại.

Nhưng thôn dân và trẻ em ở thôn Đào Hoa rất thích, cây đào ở đây rất nhiều, mỗi khi đến mùa này, họ sẽ hái một ít đào để ăn, nhưng phần nhiều quả đào sẽ có lúc rơi xuống đất thối rữa, thôn dân cảm thấy đáng tiếc, còn đem những quả đào thối rữa này ném vào trong ruộng làm phân bón.

Đôi mắt Triệu Hi đột nhiên sáng lên, nói: "Cứ đem những quả đào này ủ thành rượu đào là được rồi." Cũng không cần chế ra rượu chưng cất, loại rượu trái cây có nồng độ thấp này cũng không tồi, dù sao cũng tốt hơn bị nát ở dưới đất.

Triệu Hi nhịn không được nghĩ, nếu là ở ban đêm giữa hè, cùng người trong nhà ở trong hoa viên biệt thự nướng thịt, uống rượu, thưởng thức ánh trăng, cuộc sống gia đình cũng là không tệ.

Thấy trong mắt nàng có ánh sáng, Tiêu Thính Vân cong môi nói: "Vậy ta đi mượn cái gùi lại đây." Biết nàng sợ hãi, nên dứt khoát để lại trường kiếm.

Tiêu Thính Vân đeo gùi trở lại rất nhanh, sau khi đặt gùi xuống trèo lên cây hái đào đại.

Triệu Hi đứng dưới tàng cây chỉ huy, hô: "Hái đào có chấm đỏ, có sâu cũng đừng sợ, chứng minh là quả đó ngọt, đừng hái xanh, đúng đúng chỗ kia có mấy quả"

Cũng không biết trước kia Tiêu Thính Vân làm nghề gì, thân thủ leo cây cũng cực kỳ linh mẫn mạnh mẽ, hái được một gùi đào thì tay cũng dính toàn lông nhung.

Tiêu Thính Vân xách giỏ đầy những quả đào lên lưng, nhìn sắc trời nói: "Chúng ta xuống núi đi, nếu không ca ca ngươi sẽ nghĩ nhiều."

Triệu Hi: ...."

Từ đêm nàng ngẫu nhiên gặp được Tiêu Thính Vân và điểm tích lũy tăng lên, ở trước mặt bọn họ không thể nói rõ.

Hai người cùng xuống núi, sau buổi trưa Triệu Hi dứt khoát rửa sạch những quả đào dại kia, dùng d.a.o thái nhỏ ném vào trong thùng thêm đường đậy kín lên men, đặt ở trong đất nơi bóng râm.

Ban đêm Chu Nguyên tới lớp học buổi tối, còn cố ý ghé tới tiên cảnh một chuyến, Triệu Hi vốn tưởng rằng hắn tới trao đổi kinh nghiệm nuôi heo làm giàu với mẹ nàng Vương Tuyết Cầm, ai ngờ hắn lại nhiều chuyện.

"Các ngươi biết không? Triều đình xảy ra chuyện lớn." Chu Nguyên cau mày nói.

Người Triệu gia hoạt động trong ba tất đất ở thôn Đào Hoa này, cùng lắm là đi qua thôn Hắc Thạch, thỉnh thoảng lại lên thị trấn, nào biết đến chuyện lớn của triều Thiên Khải?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/58.html.]

Chuyện này đã sớm truyền ra ở phương bắc, cũng do huyện Đào Nguyên cách kinh thành quá xa nên không biết mà thôi.

Chu Nguyên nói thẳng: "Ta nghe nói triều đình và người thảo nguyên lại đánh nhau, chỉ là lúc này không phái Thụy vương thiện chiến đi, mà phái Tam hoàng tử, Tam hoàng tử là trưởng tử của kế hậu, hắn nào biết hành quân đánh giặc."

Người Triệu gia không có hứng thú với chuyện triều đình của triều Thiên Khải, mỗi người đều bận chuyện trong tay, thỉnh thoảng đáp lại một tiếng.

Triệu Húc ôm điện thoại di động của mình chơi game rất hăng say, Triệu Hi lại dựa lưng vào ghế xem sách cách tạo xi măng.

Chu Nguyên hay nghe thuyết thư tiên sinh kể nhiều như vậy, hiển nhiên cũng học được tinh túy, hắn cao giọng nói: "Chuyện gay cấn ơ ngay đây, Tam hoàng tử bị người thảo nguyên bắt sống."

Tay Triệu Hi đang lật sách dừng lại, Triệu Húc đang chơi game xếp hình dừng tay, mỗi người đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Chu Nguyên: "Cái gì?"

Đích hoàng tử do hoàng hậu sinh bị ngoại địch bắt làm tù binh? Mặt mũi này mất hết rồi!

Triệu Hi cau mày, nhìn về phía Chu Nguyên nói: "Ý của ngươi là, rất có thể có chiến tranh?"

Đích hoàng tử bị bắt làm tù binh, triều Thiên Khải sẽ để yên như vậy sao?

Chu Nguyên gật đầu: "Đường huynh của ta ở huyện Liêu Đông, viết thư về nhà cũng nói người ngoại vực bên kia không yên phận'.

Chu Nguyên nhắc nhở nói: "Chư vị tiên nhân, ta cũng không biết trận chiến này rốt cuộc có đánh hay không, nhưng là ta hiểu được, sợ là năm nay chuẩn bị tăng thuế má rồi, các ngươi tốt nhất dự trữ chút ít lương thực, để thôn Đào Hoa cũng có cái mà chuẩn bị." Chu Nguyên thở dài, những ngày này tiếp xúc lâu với những thôn dân, đến cùng cũng có chút cảm tình, hắn còn thay đổi chút cái nhìn trước kia đối với những dân chúng này, mặc dù bọn họ không có bao nhiêu kiến thức cùng văn hóa, có chút thích chiếm hời nhỏ, nhưng vẫn tính là tốt.

Việc này hắn không dám tùy tiện truyền ra ngoài, sợ lời nói truyền đi sẽ biến dạng ngược lại khiến cho bọn họ lâm vào khủng hoảng, suy nghĩ nói cho các tiên nhân trước, hiện giờ bọn họ cực kỳ có uy vọng, danh dự ở thôn Đào Hoa.

Người Triệu gia không biết xấu hổ mà nói, hiện tại bọn họ không có hộ khẩu ở triều Thiên Khải, không cần nộp thuế, nhưng thôn dân thôn Đào Hoa có hộ tịch tất nhiên trốn không thoát.

Triệu Chí Dân hít sâu một hơi, vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên: "Tiểu Chu, đa tạ ngươi tới nhắc nhở, hài tử ngoan."

Chu Nguyên ngượng ngùng cười cười, dĩ vãng hắn sống mơ mơ hồ hồ, vẫn là tìm được con đường muốn đi ở nơi này của tiên nhân, đi nuôi heo.

Tổ phụ hắn gần đây bất mãn với việc ban đêm hắn thường xuyên chạy ra ngoài, Chu Nguyên cũng không dám ở lâu, ngồi chốc lát rồi rời đi.

Tin tức này có chút bùng nổ, người Triệu gia đều buông đồ đạc trong tay xuống tiến hành một cuộc họp gia đình loại nhỏ.

Triệu Chí Dân trấn an: "Trận này rốt cuộc có đánh hay không còn chưa chắc, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì gần một tháng nữa khoai lang sẽ chín, đến lúc đó sẽ có đồ ăn'.

Đây chính là một trong những mục đích lúc trước Triệu gia phân giống tốt cho thôn Đào Hoa, tình huống tương lai ai cũng không biết trước được, ai biết có thể sẽ xảy đến biến số hay không? Nếu mọi người đều trồng lương thực thì sẽ gánh được một ít rủi ro.

Ví như chỉ có Triệu gia trồng lương thực sản lượng cực cao mỗi mẫu, hiện giờ giả thiết triều Thiên Khải muốn tăng thuế má, thôn dân thôn Đào Hoa đã sắp c.h.ế.t đói ăn không đủ no mà bên cạnh lại có rất nhiều lương thực có thể cứu sống họ, còn ăn ngon sao? Triệu Hi không tin những thôn dân này sẽ không liêu c.h.ế.t đến cướp! Đến lúc đó tất cả mọi người phải cùng nhau lâm vào khủng hoảng thiếu lương thực.

Triệu Hi nghĩ tới đây trên trán không khỏi chảy ra một vệt mồ hôi.

Loading...