Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 67

Cập nhật lúc: 2025-02-07 12:01:13
Lượt xem: 36

Thuế má triều Thiên Khải nặng, có người trả tiền thuê nhà cho địa chủ chỉ có thể chịu đói bụng, có một số còn bị trở thành lưu dân, ai mà không khóc lóc thảm thiết? Thôn dân của thôn Đào Hoa lại còn có người bật cười, lúc ấy tiểu quan đang cân cho rằng mình cân không đúng, liền thay đổi hai cái cân khác, kết quả phát hiện không có vấn đề gì.

Huyện lệnh sờ chòm râu đen trên cằm, vẻ mặt lộ ra ý vị sâu xa.

Kỳ quái, lại là thôn Đào Hoa, chẳng lẽ nơi đó xuất hiện người tài gì đó?

Thôn này cứ xuất hiện lặp đi lặp lại, huyện lệnh không khỏi có chút để ý đến thôn Đào Hoa, lúc này phái người đến thôn Đào Hoa tiến hành điều tra thực hư.

Thuộc hạ rất nhanh đã trở về, không đến một ngày đã quay lại bẩm báo với Huyện lệnh, hắn thần thần bí bí nói: "Đại nhân, theo tiểu nhân nghe ngóng được, thôn Đào Hoa không chỉ có hộ gia đình là hộ đen, mà còn có hộ chưa nộp thuế."

Huyện lệnh đang buồn ngủ giật mình tỉnh táo lại, giận tím mặt nói: "Người nào giám càn rỡ như thế?"

Thuộc hạ đáp: "Tiên cảnh, Triệu gial"

Huyện lệnh: "..."

Tiên, tiên cảnh? Gần đây vì để ghi lại hộ tịch cho những lưu dân kia, lại đi đến thôn xóm thu thuế má thường xuyên phải ra vào xung quanh thôn Đào Hoa, muốn không biết đến chuyện tiên nhân ở đó cũng khó.

"Tiểu nhân nghe nói, nhi tử của Chu gia nuôi heo, đích nữ của Vương gia bán giấy, chiếc cày cong có lưỡi cày sắc bén, giấy làm bằng tre trúc được người trong huyện Đào Nguyên thích sử dụng cũng đều là bút tích của tiên nhân, hơn nữa..." Cấp dưới kéo dài ngữ điệu, làm cho người ta tò mò.

Lòng tò mò của huyện lệnh đã được khơi dậy, chỉ mấy cái vừa rồi cũng đã bất phàm rồi, còn có cái gì ghê gớm hơn nữa sao?

"Hơn nữa, tiên lương trồng ra được mỗi mẫu những 50 thạch ở thôn Đào Hoa đều là do mấy tháng trước tiên nhân cung cấp giống mà có được! Cho nên lúc nộp thuế, chỉ có người trong thôn bọn họ vui vẻ là vì trong tay bọn họ đều còn dư lại lương thực."

"Bộp" một tiếng, huyện lệnh cả kinh ngồi phịch xuống dưới đất, nghẹn họng trân trối nhìn thủ hạ: năm, năm mươi thạch tiên lương?

Một lúc lâu sau, huyện lệnh vội vàng đứng dậy đi vào trong phòng thay quần áo, kêu thủ hạ chuẩn bị một chút lễ gặp mặt, lúc này mang theo một ít quan sai đánh xe đi đến thôn Đào Hoa.

Tiên cảnh mây che sương mù bao phủ, ở bên ngoài có từng dãy nhà trệt xây dựng bằng xi măng, trước cửa có một hộ vệ cao to hung dữ đứng đó, đại đao trường kiếm bên hông làm cho Huyện lệnh phải nhướng mày, có thể tưởng tượng cho dù là thần binh từ trên trời xuống cũng không thể so sánh, vội vàng bẩm báo.

Cửa lớn tự động mở ra, Tiêu Thính Vân dùng loa phát thanh gọi bọn họ tiến vào, làm cho Huyện lệnh kinh ngạc hô lên thần tiên.

Đi vào bên trong, chỉ thấy người Triệu gia đã ngồi ở trước bàn ăn thủy tỉnh cười khanh khách mà chờ hắn, bên cạnh còn có bốn thư sinh Trần tú tài đang ngồi, tựa hồ như đã sớm đoán được hắn sẽ tới.

Cái kiểu dập đầu khi lần đầu tiên tới gặp mấy người Triệu Hi đã nhìn quen không thấy lạ, sắc mặt họ lạnh nhạt chờ huyện lệnh Đào Nguyên nói chuyện chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/67.html.]

Huyện lệnh cuối cùng cũng nói đến trọng điểm: "Các tiên nhân, nghe nói thôn dân của thôn Đào Hoa trồng ra tiên lương có thể sản xuất mấy chục thạch một mẫu, đây chính là của cải của triều đình Thiên Khải, không biết hạ quan có thể bẩm báo với thánh thượng hay không? Đến lúc đó các vị tiên nhân cũng có thể được thờ phụng, vĩnh viễn hưởng hương khói thần miếu!"

Tranh công!

Sau khi Huyện lệnh nghe thấy chuyện lương thực có sản lượng cực cao xong, phản ứng đầu tiên chính là muốn bấm báo cho hoàng đế.

Đây chính là điềm lành to lớn, nếu như hoàng đế nghe vậy mà long nhan vui mừng hắn sẽ thăng quan phát tài!

Triệu Húc nghe nói vậy, thiếu chút nữa muốn tặng cho tên huyện lệnh này một cái bạt tai, ngược lại Triệu Hi lại chớp mắt, không có biểu cảm gì nói: "Đại nhân có tâm tư gì ta biết, có điều ngươi chắc chắn phần công lao này có thể rơi vào đầu ngươi sao?"

Huyện lệnh bị vạch trần liền đỏ cả mặt, sau đó bình tĩnh lại, không khỏi cẩn thận suy nghĩ.

Lời nói này của tiên nhân không sai, loại huyện lệnh nhỏ như hắn không có quyền bẩm báo lên hoàng đế, tấu chương cần phải giao lên từng tầng, trước tiên giao cho quân thủ, công lao lớn như vậy ai biết được bên ngoài có ai đỏ mắt ghen ty hay không? Nếu như quận thủ nhận công lao về mình hắn cũng chỉ có thể nuốt cụng tức này vào bụng.

Lúc này đầu óc huyện lệnh xoay chuyển cực nhanh, hắn nhớ lại trong hoàng thất thường có cuộc tuần tra phía nam, mà nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu vốn là đại tộc trong huyện Đào Nguyên, tiên hoàng hậu qua đời đã 20 năm, Thánh thượng cho dù chỉ là vì thanh danh của mình cũng sẽ đi tới đây một chuyến, đến lúc đó hẳn là có cơ hội gặp mặt Thánh thượng...

Đại não của Huyện lệnh đang bay bổng trên trời, Trần tú tài ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng nói: "Đại nhân, nếu có thể tâu tiên lương này lên được Thánh thượng đương nhiên là chuyện tốt, chỉ là không biết đến lúc đó chỗ tốt này còn có thể rơi xuống trên đầu dân chúng của huyện Đào Nguyên chúng ta hay không thôi?"

Huyện lệnh nghe vậy, dường như tỉnh mộng!

Đây chính là giống tiên lương có thể sản xuất mấy chục thạch mỗi mẫu, cho dù công lao không bị người khác cướp mất, may mắn làm cho ánh mắt của Đế vương chú ý, nhưng nếu mở rộng ra nhất định phải mang những giống tiên lương này đến nơi có đất đai phì nhiêu mở rộng trước, đến lúc đó làm gì còn có phần của huyện bọn họ?

Chức huyện lệnh này của hắn mặc dù không coi trọng sống c.h.ế.t của dân chúng, nhưng nếu có thể làm ra chút chiến tích sao lại không lấy chứ? Dù sao nghe nói tiên lương chín rất nhanh, chỉ cần thời gian ba bốn tháng!

Huyện lệnh cân nhắc trước tiên mở rộng quy mô ở trong huyện xem thử, dân chúng ở trong huyện không biết đến tiên cảnh không chừng sẽ kháng cự, nhưng những lưu dân kia lại không giống vậy, bọn họ thân không xu dính túi, ở nơi đó chờ triều đình đến tiếp tế, cấp cho cái gì bọn họ đều sẽ tiếp nhận, cho hạt giống gì bọn họ cũng sẽ đi trông.

Huyện lệnh võ đùi nói: "Không bằng như vậy đi, huyện ta thu mua giống tốt còn dư lại của thôn dân thôn Đào Hoa, cho lưu dân gieo trồng, tránh cho bọn họ sinh sự bạo loạn."

Thành công rồi.

Thư sinh Lưu Nghĩ hắng giọng một cái, lại mở miệng nói: "Đại nhân, chúng ta có đồng môn được Quận chủ đại nhân thưởng thức, hắn viết thư nói, lượng lưu dân tiến vào huyện Đào Nguyên của chúng ta càng lúc càng nhiều, chuyện này có thực hiện được không?"

Người nọ cũng là bằng hữu của Trần Tú Tài, lúc trước viết lệnh chiêu hiền cho mấy bị bằng hữu này, cũng chỉ có vị đồng môn đó, vì ngóng trông có thể được Quận chủ thưởng thức nên không tới thôn Đào Hoa.

Huyện lệnh nghe vậy thì thở dài một hơi nói: "Gần đây lưu dân có gần hai ngàn người, ta xem con số này sẽ còn tăng lên, tiếp tục như vậy hơn chục ngàn người cũng không phải vấn đề xa xôi."

Huyện của bọn họ còn đỡ, cũng chỉ có mấy ngàn người tiến vào, còn ở chỗ kinh thành chắc có lẽ phải hơn mười, hai mươi ngàn lưu dân!

Loading...