Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 75

Cập nhật lúc: 2025-02-07 12:13:30
Lượt xem: 41

Huyện lệnh Đào Nguyên vội vàng đè tay Lý Hiếu Tri lại, cười nói: "Lý duyện sử, những chuyện ngươi làm ở thành mới ta đều biết, thật sự là quan tốt vì nước vì dân! Có lẽ ngươi cũng đã quen với cuộc sống ở nơi này rồi thế thì cần gì phải đi? Ngươi liền an tâm nhậm chức ở thành mới đi! Ta sẽ vì ngươi mà cầu tình."

Huyện lệnh Đào Nguyên vỗ vỗ n.g.ự.c mình, cam đoan nói: "Năng lực của Lý duyện sử xuất chúng, nếu có cơ hội tương lai bổn quan cũng muốn tiến cử ngươi với triều đình.

Bên phía quận thủ ngươi cứ an tâm, ta sẽ tìm hắn bàn bạc, ngươi chỉ cần ở lại thành mới chờ nhậm chức là được."

Lý Hiếu Tri âm thầm cười lạnh, những tên cẩu quan này cũng chỉ biết quan tâm đến tính mạng của bản thân, nhưng cũng coi như nguyện vọng của hắn đã đạt được, liền gật đầu đồng ý.

Huyện Đào Nguyên vốn xa xôi, quận thủ huyện lệnh có thể coi là hoàng đế một phương, triều đình bận rộn đối phó với quân phản nghịch thì làm sao có thời gian quan tâm đến cái quận nhỏ bé xa xôi này? Lại nói đám hào môn thế gia nơi này làm gì có kẻ nào lại muốn tới nơi ở của lưu dân, vì thế dứt khoát để cho Lý Hiếu Tri tiếp tục ở thành mới đợi, chỉ cần huyện lệnh Đào Nguyên xem chừng đám lưu dân, thì cũng sẽ không có sự việc gì lớn xảy ra.

Huyện lệnh có chút tự tin với việc này, nếu những lưu dân kia không có người dẫn đầu liền như rắn mất đầu, chỉ cần quân ở trong huyện thành cũng có thể chống đỡ được.

Lý Hiếu Tri mắng huyện lệnh là tên cẩu quan, từ phủ của huyện lệnh Đào Nguyên trở về thành mới, vừa đi vào cửa thành không bao lâu, liền ở trên đường đất nhìn thấy Trần tú tài đi cùng mấy bằng hữu.

Trần tú tài tiến lên một bước, chắp tay mỉm cười hỏi: "Xin hỏi các hạ là?"

Lý Hiếu Tri nhìn trong thành thành mới, có lưu dân bận rộn đi cày ruộng, có thợ thủ công ở xưởng pháo hoa bận rộn ra vào, có hài đồng lưng đeo cặp sách vải do mẫu thân làm cho đi đến lớp học, còn có y sinh ôm mô hình cơ thể người bằng gỗ đi tìm Triệu Ngôn tiên nhân, có thể nói là khá náo nhiệt.

Lý Hiếu Tri hít sâu một hơi, đón nhận ánh mắt chờ mong của mấy bạn học cũ, mỉm cười nói: "Đầu người một nhà cả."

Lý Hiếu Tri quả thật cũng không nói sai, từ sau khi thành mới bỏ lệnh cấm, lại mỗi ngày đều thu nhận lưu dân.

Triệu Ngôn rút ra bài học từ việc lần trước, phối hợp với Lý Hiếu Tri tiến hành đăng ký và kiểm tra sơ bộ với lưu dân, nếu có người ăn uống linh tinh và thân nhiệt có triệu chứng nóng lên, toàn bộ đều phải bị bắt lại cách ly! Ai dám nói dối sẽ bị đày đi khai khẩn đất hoang.

Phải biết những lưu dân khi quá đói thì cái gì cũng sẽ ăn, từ cây cỏ trên đường, cho đến cả chuột cũng không tha, những con chuột đó có thể đã mắc phải bệnh dịch hạch, mà bệnh dịch hạch lại càng nguy hiểm hơn, vì thế đều phải tiến hành kiểm tra một lượt.

Cũng may từ đó về sau dịch bệnh cũng ít dần, cùng lắm cũng chỉ có các bệnh lặt vặt.

Gần đây Chu Nguyên cảm thấy cuộc sống của bản thân dễ chịu hơn rất nhiều, tổ phụ hắn cũng bớt tức giận hơn khi thấy hắn, có lẽ là do nghe được từ chỗ huyện lệnh hắn là đi theo tiên nhân học cách nuôi heo.

Những điều này đều dễ nói, nhưng chỉ có duy nhất một điều khiến tổ phụ bất mãn với mấy vị tiên nhân chưa từng gặp mặt chính là - muốn hắn đến 20 tuổi mới thành hôn với Vương Linh Nhi.

Kỳ thật dựa theo Triệu Ngôn tiên nhân nói, đó là chờ Vương Linh Nhi đủ 18 tuổi thân thể phát dục hoàn thiện mới có thể thành thân, nhưng Vương Linh Nhi lại nhỏ tuổi hơn hắn một chút, cho nên chỉ có thể kéo dài tới 20 tuổi mới có thể tính đến chuyện thành hôn.

Nhìn bên trong thôn trang đều là heo, Chu Nguyên vô cùng vui sướng, hắn tiến hành phối giống heo đen với heo trắng rồi mới bắt đầu nuôi dưỡng, heo con sinh ra cũng được nhiều, một lần mang thai có thể sinh ra 12 con heo con.

Chu Nguyên muốn lại phối giống vài lần nữa, đem huyết thống của heo trắng nhập vào, vê sau số heo con sinh ra sẽ lại càng nhiều hơn.

Gã sai vặt chạy tới báo: "Thiếu gia, heo trong chuồng này hai ngày nay hình như có chút bất thường, cho gì cũng không ăn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/75.html.]

Chu Nguyên cảm thấy hoảng sợ, chỉ cần một tháng nữa là có thể đem bán được rồi, sao ông trời lại trêu đùa hắn như vậy? Chu Nguyên vỗ đầu gã sai vặt kia, mắng: "Còn đứng đây làm gì? Đi tìm đại phu maul"

Đại phu ở triều Thiên Khải vốn ít, bác sĩ thú y lại càng ít.

Gã sai vặt tìm nửa ngày cũng không tìm được đại phu trị heo, đành phải túm lấy một người có kinh nghiệm chăn dê phong phú đến xem.

Người chăn dê kia nhìn một cái, nhỏ giọng nói: "Hình như là bị kiết lỵ."

Chu Nguyên: "..." Sao lại là kiết lỵ? Lúc trước nghe nói lưu dân ở thành mới cũng từng bị kiết lỵ, giờ chẳng nhẽ lại phải trị bệnh kiết lỵ sao?

Nhìn đám heo này, lòng Chu Nguyên đau như cắt.

Hắn đều đã đặt toàn bộ tài sản của mình vào những con heo này rồi, nếu bị bệnh c.h.ế.t thì chẳng phải hắn lỗ lớn sao.

Chu Nguyên liền đi đến thôn Đào Hoa ở thành mới tìm Triệu Ngôn tiên nhân, vừa đi vào liền nhìn thấy Triệu Ngôn cùng mấy đại phu đang nghiên cứu một ít đồ vật mốc meo, hắn nghĩ không ra đồ mốc thì có giá trị nghiên cứu gì, liền vội vàng nói rõ ý đồ đến.

Triệu Ngôn đầu cũng không thèm ngẩng, chỉ chỉ cái bàn nhỏ phía xa: "Đó là tỏi tố mới làm ra, ngươi cầm về dùng thử."

Tỏi này rất tốt, không chỉ có thể kháng khuẩn trị kiết lỵ với viêm ruột mà còn có thể giảm tỷ lệ tử vong, nếu dùng trong ăn uống còn có thể cải thiện ăn ngon miệng hơn, những con heo đó sau này cũng có thể ăn nhiều hơn.

Đỗ Tông Quang có chút đau lòng: "Sư phụ, ngài không phải nói thần dược như tỏi cũng có thể dùng cho người sao? Dem đi chữa trị cho gia súc thật là lãng phí."

Triệu Ngôn bật cười: "Gia súc còn sống thì sau này chúng ta sẽ có thịt ăn, nếu không chúng nó c.h.ế.t hết cũng sẽ dẫn đến ôn dịch.

Còn về thuốc dành cho người?" Triệu Ngôn rũ mắt nhìn những vật mốc meo trước mặt, cười nói: "Không phải đang nghiên cứu sao?"

Heo của Chu Nguyên cuối cùng cũng được cứu, không những vậy sức ăn còn tăng lên, trước mắt đã béo lên không ít rồi, Chu Nguyên nhìn mà sảng khoái!

Chu Nguyên nghĩ nên dành thời gian để đến cảm tạ các tiên nhân, hiện tại những con heo kia chính là mạng của hắn!

Hắn như thường lệ ngồi xe ngựa đi đến tiên cảnh, cửa sắt của tiên cảnh đang tự động mở ra, bỗng nhiên từ có một chiếc xe ngựa cũng xuất hiện bên cạnh.

Gã sai vặt cưỡi ngựa phía trước hạ giọng hưng phấn nói đó là xe của tiểu thư Vương gia, đoán chừng là Vương Linh Nhi tới.

Chu Nguyên âm thầm vui mừng vì có thể nhìn thấy vị hôn thê, lại thấy phía trước có một thương nhân trẻ tuổi cưỡi trên lưng một con ngựa to khác, đi song song với xe ngựa của tiểu thư Vương gia, đoán chừng là đi cùng Vương Linh Nhi tới.

Chu Nguyên: "???" Đó là kẻ nào?

Sau khi xuống ngựa, mấy người gặp nhau.

Vương Linh Nhi có chút xấu hổ, vội nói: "Chu công tử, người này là bằng hữu ta vừa mới kết bạn được, hôm nay cũng muốn đến bái phỏng tiên nhân."

Loading...