Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 90

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:31:26
Lượt xem: 27

Mọi người nghe được lời này thì hít ngược một ngụm khí lạnh vào trong, thì ra là phương pháp sinh sản của Tiên giới!

Bọn họ ngồi một lát, liền thấy Vương đại tiểu thư cùng đứa bé vừa mới sinh được đưa đến phòng khách, phòng khách do Triệu Ngôn ở phòng giải phẫu liền mở khóa, chỉ cần mấy trăm điểm tích lũy, ngay cả toilet cũng mở khóa.

Vương phu nhân nắm tay đại nữ nhi Vương Uyển Nhi, hai mắt đẫm lệ hỏi: "Uyển Nhi, có khỏe không con?"

Vương Uyển Nhi tâm trí mê man, nhìn một chút trên bụng chỗ vết khâu kia, không khỏi tò mò nói: "Không biết tiên gia dùng biện pháp gì, bụng ta bị rạch ra cũng không cảm nhận được sự đau đớn."

Lúc nàng tận mắt nhìn thấy con d.a.o phẫu thuật sắc lẹm kia đặt xuống bụng mình mà rạch một đường, khoảnh khắc ấy nàng cho rằng mình chắc chắn sẽ mất mạng, nhưng lại không đau như nàng đã tưởng tượng! Thật sự là thần kỳ vô cùng.

Triệu Ngôn cởi quần áo giải phẫu ướt đẫm mồ hôi ra, thay quần áo thường đi tới nói: "Chỉ là thuốc tê còn chưa qua, qua một hai canh giờ ngươi sẽ cảm thấy đau đớn."

Vương phu nhân lại không thèm để ý, sinh con ai mà lại không đau? Có thể sống sót đã là vô cùng tốt rồi.

Phải biết lúc trước toàn bộ bà đỡ và đại phu trong trấn trên đều nói hết thuốc chữa, tâm bọn họ lạnh đi mấy phần.

Nếu không phải Vương Linh Nhi cố ý muốn dẫn tỷ tỷ đến thành mới tìm tiên nhân thì sợ là hiện tại bọn họ đều đang chuẩn bị tang sự cho nữ nhi nhà mình.

Hai lão Vương gia liếc mắt nhìn nhau, thầm nhủ phải xây tông miếu, đắp tượng de tỏ lòng biết ơn với Tiên gia.

Triệu Hi đứng ở một bên trêu chọc đứa bé vừa mới sinh ra giống y như một con khỉ nhỏ, đột nhiên hỏi: "Vương tiểu thư vì sao lại sinh con đột ngột như vậy?"

Vương Uyển Nhi nửa tựa vào gối đầu, nhìn thoáng qua đứa nhỏ bên cạnh, đột nhiên giơ tay lau nước mắt, nghẹn ngào nói: "Đám nghịch quân kia đánh vào Thục địa, tình hình cực kỳ hỗn loạn, chàng sợ ta và con gặp chuyện không may, kiên quyết bảo ta trở về nhà mẹ đẻ".

Lòng Triệu Hi lại trầm hơn, thật sự không muốn cái gì đến thì nó sẽ đến!

Triệu Hi ổn định tâm lý nói: "Thục địa từ trước đến nay dễ thủ khó công, quan quân thủ hạ của quận Đào Nguyên cũng không phải ăn cơm chùa, những nghịch quân kia nếu đánh lâu mà không được tự nhiên sẽ rời đi, nói vậy tướng công của Vương đại tiểu thư cũng nghĩ như thế, mới có thể bảo Vương đại tiểu thư chạy về nhà mẹ đẻ trong quận Đào Nguyên, mà không phải là đi quận huyện khác để tránh nạn'.

Vương gia cũng nghĩ như vậy, quận Đào Nguyên nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không tính là nhỏ, hơn nữa trấn Đào Nguyên ở quận Đào Nguyên lại rất xa xôi, thiết nghĩ sẽ không xảy ra nhiễu loạn quá lớn.

Bọn họ đang định ra ngoài để Vương Uyển Nhi nghỉ ngơi, chỉ để lại nha hoàn bên người hầu hạ là được.

Con ngươi của Vương Uyển Nhi bỗng nhiên co rụt lại, thốt lên: "Ngươi là... 2"

Triệu Hi nhíu mày hỏi ngược lại: "Hắn là hộ vệ nhà ta, làm sao vậy?"

Vương Uyển Nhi nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn của Tiêu Thính Vân, tim đập thình thịch.

Người này có điểm rất giống với người ở trong bức họa của phu quân!

Hơn nửa năm nay, Lương gia vẫn luôn tìm kiếm nam tử trong bức họa khắp quận, còn tuyên bố sống phải thấy người c.h.ế.t phải thấy xác.

Nàng cũng là lúc sắp xếp sách trong thư phòng cho phu quân mà vô tình nhìn thấy.

Chỉ là phu quân rất nhanh liền lấy bức tranh đem đi cất kỹ, chỉ dặn dò nàng nói là thân phận người này không tầm thường, không thể tùy ý tiết lộ.

Vương Uyển Nhi rũ mắt xuống: "Không, ta nhận nhầm người!" Vẻ mặt Triệu Hi đăm chiêu suy nghĩ, nhà nàng vẫn luôn biết thân phận Tiêu Thính Vân không tâm thường, vừa nhìn khuôn mặt cùng dáng người kia, không thể nào là người nghèo khổ được, mặc dù mất trí nhớ nhưng phong thái hắn toát ra không thể là người thường được, Chẳng lẽ đại đích nữ Vương gia biết cái gì đó hay sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/90.html.]

Nhưng nàng là một sản phụ mới sinh, bọn họ cũng không thể quấy rầy nhiều, ngoại trừ để nha hoàn ở lại thì mọi người đều phải đi ra ngoài.

Ca phẫu thuật vừa rồi có thể nói là thần kỳ.

Mổ bụng lấy con, đứa nhỏ chưa chết, ngay cả sản phụ cũng chưa chết, đến cả kêu la thảm thiết cũng không có.

Những lão đại phu kia đã không khỏi nghĩ nếu phương pháp sinh mổ của Tiên gia có thể được phổ biến rộng rãi, vậy có thể đem lại rất nhiều lợi ích cho nữ tử triều Thiên Khải.

Ai mà lại không biết nữ tử sinh con chính là chuyện xông vào quỷ môn quan?

"Sư phụ, hôm nay người cho sản phụ kia dùng thứ gì vậy? Tại sao lại không cảm thấy đau đớn gì cả?"

Triệu Ngôn liên nói: "Thuốc tê, lát nữa ta kê đơn thuốc Đông y, chúng ta có thể dự trữ nhiều hơn một chút".

Dược phẩm của ông nội trong bệnh viện tư nhân cũng có hạn, dùng xong sẽ hết, loại dược phẩm như thuốc tê này nếu có thể dự trữ nhiều hơn là chuyện tốt nhất.

Những lão đại phu kia lập tức đồng ý.

Vì để tạ ơn cứu mạng của Triệu Ngôn, Vương gia dứt khoát sai người lấy một ngàn lượng bạc từ trong nhà ra, còn tuyên bố nhất định phải sửa tượng cho bọn họ, nói xong mới rời đi.

Có lẽ là Vương Uyển Nhi tuổi còn trẻ, thân thể khôi phục không tệ, ba ngày sau liền có thể để nha hoàn đỡ xuống giường hoạt động.

Tuy đây là phòng khách, nhưng bên trong lại có đầy đủ tiện nghi.

Nhấn đèn thì điện liền sáng, phòng tắm có thể xả nước nóng, không cần phải đi xách nước.

Kỳ diệu nhất chính là trong phòng cực kỳ ấm áp, chỉ cần mặc một bộ quần áo là đủ rồi, sợ nếu mặc áo lông sẽ nóng chảy mồ hôi mất.

Lúc trước nàng nhận được thư của muội muội, nói là gặp thần tiên, nàng cũng chỉ cười, hiện nay thật sự nhìn thấy là phúc địa của tiên gia.

Nha hoàn bên cạnh thấy Vương Uyển Nhi ôm lấy tiểu thiếu gia, lập tức nói: "Phu nhân, tiểu thiếu gia chúng ta thật sự có phúc khí lớn, được tiên nhân đỡ đẻ, còn có thể ở cữ tại tiên cảnh."

Nha hoàn kia cũng cảm thấy mình đi theo tiểu thư đến đây như gặp phúc khí, vào mùa đông những người hầu như nàng cũng không được sống tốt, lạnh đến run lẩy bẩy, trong này thật sự rất ấm áp.

Vương Uyển Nhi cười gật đầu: "Đúng vậy, ta thật may mắn. Phỉ Thúy, ngươi ở tiên cảnh làm việc quy củ một chút, đừng phiền tới tiên nhân. Chắc sắp sang năm mới rồi, không biết khi nào phu quân mới tới đón chúng ta về?"

Nha hoàn nhìn vẻ mặt u sầu của nàng, chỉ có thể liên tục nói lời an ủi.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, chẳng mấy ngày nữa là tới Tết, Triệu gia còn cắt chút lạp xưởng khô đem đi nấu ăn, hương vị quả thật không tệ.

Ở thành mới ngoại trừ xưởng sản xuất thuốc thì học đường và trường y đều chuẩn bị nghỉ đông, chỉ là sẽ tiến hành một cuộc thi cuối kỳ, các phu tử dựa theo chế độ phần trăm Triệu Hi đưa ra tiến hành chấm điểm, chuyện này giành được sự hoan nghênh nhiệt liệt của các phụ huynh.

Mấy lời nhắn nho nhã của phu tử bọn họ đọc không hiểu, nhưng điểm số xem là đều hiểu được!

Tiên gia mang đến con số Ả Rập dùng tương đối tiện, ngay cả người già trong thôn cũng đều biết.

Sau khi có thành tích thi cuối kỳ, Triệu Hi nghe nói trong thôn có vài đứa nhỏ trở về liền ăn một bữa 'thịt băm xào ớt xanh', chính là bị cha mẹ đánh đòn.

Loading...