Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 16

Cập nhật lúc: 2025-01-01 01:02:04
Lượt xem: 66

Xe của Hứa Yểu dừng trước khu chung cư cũ, nơi Khúc Tích sống. Khúc Tích vừa đẩy vali ra ngoài cửa, ánh mắt liền bị hút vào logo chiếc xe đang đợi phía trước. Đó là một chiếc siêu xe đắt giá mà cô chỉ từng thấy trên mạng.

Tài xế nhanh chóng bước xuống, mở cửa xe cho Hứa Yểu, đồng thời ân cần giúp Khúc Tích chất vali vào cốp.

Khúc Tích đứng ngẩn người vài giây trước khi ngồi vào xe. Vừa yên vị bên cạnh Hứa Yểu, cô khẽ liếc nhìn lên ghế phụ, nơi có một chàng trai trẻ cao gầy đang ngồi, trông có vẻ không giống tài xế.

Bàn tay Khúc Tích lén chạm vào lớp da đệm sang trọng dưới mông, lòng run lên vì phấn khích. Cô lập tức rút điện thoại ra nhắn tin cho Hứa Yểu:

[Khúc Tích]: Aaa! Yểu Yểu, chúng ta đang gặp vận may thần tiên gì thế này? Đây là siêu xe đấy! Tôi từng thấy trên mạng, ít nhất cũng phải tám chữ số!

[Khúc Tích]: Mông của tôi có tài đức gì mà được ngồi trên siêu xe tám chữ số? Không xứng!

[Khúc Tích]: Ngầu quá, hóa ra gió trên siêu xe lại ngọt ngào trong lành mát mẻ như vậy…

Hứa Yểu ngồi bên cạnh, chứng kiến Khúc Tích điên cuồng nhắn tin trên điện thoại, tốc độ nhanh đến mức cô còn chưa kịp nhìn rõ nội dung. Nhưng rồi dường như văn bản cũng không đủ để diễn tả sự phấn khích của Khúc Tích, cô ấy bắt đầu gửi hàng loạt biểu tượng cảm xúc liên tiếp.

Nhìn bạn mình vui vẻ đến mức sắp ngất, Hứa Yểu không khỏi bật cười. Cô thầm nghĩ, mấy ngày nữa phải tự mua xe để tiện cho việc đi lại, nhất là khi cô dự định chuyển đến một nơi mới thuê.

Một lát sau, Khúc Tích dừng nhắn tin, quay sang xoa mặt hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/16.html.]

“Yểu Yểu, bây giờ chúng ta định thuê nhà ở đâu? Không cần quá lớn đâu, thật ra phòng nhỏ cũng có chỗ tốt mà.”

“Cứ đi rồi biết.” Hứa Yểu mỉm cười nhìn khuôn mặt tròn trịa của Khúc Tích. Dù đã hai mốt tuổi, trông cô ấy vẫn như một học sinh cấp ba mười lăm, mười sáu tuổi.

Xe chầm chậm tiến vào khu đô thị cao cấp nhất Hải Thành. Hai bên đường rợp bóng cây long não cao vút, lan can sắt đen theo phong cách châu Âu càng làm tăng vẻ xa hoa. Nhìn qua cửa kính xe, Khúc Tích cảm thấy bối rối, nhưng khi liếc thấy bóng lưng vững chãi của người đàn ông trên ghế phụ, cô lại cảm thấy an tâm hơn.

Cô thầm nghĩ, đây chắc chỉ là điểm đến của người đi chung xe. Nhưng nghĩ đến việc được bước chân vào một khu cao cấp như thế này, lòng cô lại dấy lên niềm phấn khích, lập tức nhắn tin cho bạn mình.

“Yểu Yểu, chúng ta thật may mắn! Không ngờ có cơ hội đặt chân vào khu đô thị cao cấp nhất Hải Thành. Không biết đến bao giờ mình mới có thể sống ở nơi thế này nhỉ.”

Hứa Yểu nghe xong, cười nói:

“Ngay bây giờ.”

Khúc Tích sững sờ:

“Hả?”

 

Loading...