Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 205
Cập nhật lúc: 2025-01-12 23:50:54
Lượt xem: 67
Phan Hiển Dân và Diêu Tông Trạch thoạt nhìn có vẻ hiền lành và vô hại, nhưng trong giới luật sư, họ nổi danh với biệt danh "hai đại Diêm Vương". Trong nguyên tác, công ty luật Bác Ân của họ được mô tả là chuyên xử lý những vụ kiện tàn nhẫn đến rùng mình.
Nếu Pizza Hut của Hứa Thị phải giữ hình ảnh, cùng lắm cũng chỉ tống kẻ phạm tội vào cục cảnh sát để uống nước trà, thì luật sư của Bác Ân lại khác. Những vụ kiện của họ thường dính tới mạng người, không ít lần đưa đối thủ “đi ăn cơm hộp” (ám chỉ bị bỏ tù).
Hứa Yểu hiểu rõ, tài năng của Phan Hiển Dân và Diêu Tông Trạch vẫn chưa được công nhận chỉ vì thiếu một cơ hội để họ chứng tỏ mình. Điều mà Bác Ân cần nhất lúc này chính là một vụ án lớn, đủ sức khiến cả nước phải chú ý. Khi ấy, cả thế giới sẽ biết đến danh xưng "Hắc Bạch Song Sát" – bộ đôi pháp lý không ai sánh kịp.
Trong nguyên tác, luật sư Diêu Tông Trạch được miêu tả là người có nụ cười tươi nhưng lòng dạ thâm sâu, còn Phan Hiển Dân thì mỗi lời nói ra đều như đặt đối thủ lên đoạn đầu đài.
Hứa Yểu cười thầm:
"Ai bảo Nhuận Đạt dám đụng đến khách thuê của tôi? Họ đã tự tìm đến họng s.ú.n.g của tôi, thì đừng trách tôi dùng họ làm bàn đạp cho đội luật sư này vang danh thiên hạ."
Trên mạng, không ít người cho rằng đội luật sư của Hứa Yểu chỉ là một nhóm tay mơ. Trước đây, cô từng đăng lên Weibo về việc học viện Chính Đức kiện mình, nhưng đội Bác Ân thậm chí còn không dám nhận. Điều đó khiến dư luận đặt dấu hỏi lớn về trình độ của họ.
Nhiều người đang chờ ngày Hứa Yểu "lật xe" chỉ vì đặt niềm tin sai chỗ vào một đội ngũ không tên tuổi.
Cả hai đều cảm thấy áp lực khi phải đối đầu với Nhuận Đạt – công ty mà họ từng làm việc và biết rõ sự mạnh mẽ của đội pháp lý tại đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/205.html.]
Diêu Tông Trạch thở dài:
“Cậu nghĩ xem, nếu thất bại, chúng ta không chỉ mất danh tiếng mà còn phải xin lỗi tiền lương cả năm năm mươi triệu và vô số phúc lợi mà Hứa Yểu hứa hẹn.”
Phan Hiển Dân siết chặt tay, giọng đầy quyết tâm:
“Nhưng nếu thành công, chúng ta sẽ cho bọn họ một bài học. Đụng vào ai không đụng, lại dám đụng đến sinh viên mới tốt nghiệp – những người được Hứa Yểu bảo vệ đến cùng.”
Hai người tự động viên nhau, dặn lòng rằng lần này, không chỉ là một vụ kiện mà còn là cơ hội để khẳng định chính mình.
Tại văn phòng luật sư, Hứa Yểu mỉm cười, động viên cả hai:
“Cứ chuẩn bị kỹ càng. Tôi tin vào các anh. Lần này không cần chỉ thắng, mà phải thắng vang dội.”
Diêu Tông Trạch gật đầu:
“Cô Yểu, chúng tôi nhất định sẽ không làm cô thất vọng.”