Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 372
Cập nhật lúc: 2025-01-24 15:41:29
Lượt xem: 11
Buổi tối, mọi người cùng dùng bữa trong nhà ăn lớn của lâu đài. Không ít người xuýt xoa trước không gian nơi đây, cảm giác như vừa bước vào một cảnh phim Harry Potter.
Nhà ăn cao đến hơn mười mét, mang đậm phong cách châu Âu cổ kính, khiến ai nấy đều thấy thích thú.
Khi bữa tối gần kết thúc, Hạ Phàm – trợ lý của Hứa Yểu – bước đến, đợi cô ăn xong rồi mới nhẹ giọng báo cáo:
“Cô Yểu Yểu, bất động sản của chúng ta ở nước E xảy ra chút vấn đề.”
Nghe vậy, Hứa Yểu lập tức nhớ đến lời nhắc nhở của Quý Chính Khanh trước đó. Cô nhíu mày hỏi:
“Là chuyện gì?”
Hạ Phàm thở dài:
“Dựa vào việc kiểm kê bất động sản những ngày qua, chúng tôi phát hiện có vài căn nhà đã bị chiếm đoạt.”
Hứa Yểu không khỏi đen mặt. Thực sự, bất động sản của nhà họ Hứa nhiều đến mức trong nước quản lý còn không hết, nói gì đến các căn nhà ở nước ngoài. Những tài sản lớn như lâu đài thường được giao cho quản gia và người hầu trông coi, nhưng các căn nhà nhỏ ở vùng nông thôn thì đôi khi còn chẳng ai nhớ đến.
Một nhân viên khác ngạc nhiên thốt lên:
“Có nhầm không? Nước ngoài mà cũng có chuyện chiếm nhà của người khác à? Chẳng phải luôn nói tài sản cá nhân ở đây là bất khả xâm phạm sao?”
“Hay là báo cảnh sát đi?” Lý Hiểu Lệ, một nhân viên trong đoàn, đề nghị. “Để cảnh sát giải quyết cho rõ ràng.”
Hứa Yểu lắc đầu, gương mặt không giấu được sự tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/372.html.]
“Luật pháp ở đây khác trong nước. Những kẻ xâm phạm dù chiếm nhà cũng được luật pháp nước E bảo vệ, phiền phức lắm!”
Nói đoạn, cô lấy điện thoại, gọi cho Quý Chính Khanh. Là người sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, gia tộc Quý luôn am hiểu cách giải quyết những vấn đề như thế này.
Khi cuộc gọi được kết nối, cô nói thẳng:
“Anh đoán đúng rồi, một vài căn nhà của em bị chiếm mất.”
Quý Chính Khanh bật cười nhạt, giọng điệu dịu dàng:
“Đừng lo, chuyện này không khó giải quyết như em nghĩ. Nếu em muốn, anh sẽ sắp xếp người đuổi bọn họ đi.”
Hứa Yểu không chỉ muốn đuổi người mà còn nghĩ đến việc đòi cả tiền lãi. Nhà của cô, làm gì có chuyện ở miễn phí!
Kết thúc vấn đề, Quý Chính Khanh đổi giọng, ngập ngừng xin lỗi:
“Dạo này anh bận xử lý việc bên châu Âu, có lẽ sẽ đến muộn vài ngày. Không thể cùng em xem thi đấu từ đầu.”
Hứa Yểu thầm thở phào. Cô vốn lo nếu cả hai cùng xuất hiện ở sân vận động sẽ bị chụp ảnh, giờ anh chủ động đến muộn lại là điều tốt.
Trước khi kết thúc cuộc gọi, cô dặn dò:
“Không sao. Em sẽ nhờ người chuẩn bị một bộ quần áo gửi đến cho anh. Khi nào đi xem thì nhớ mặc nhé.”