Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 45

Cập nhật lúc: 2025-01-01 22:35:25
Lượt xem: 59

Khi đó, Lý Hiểu Lệ còn nghĩ: Bà chủ đúng là người tiêu tiền như rác! Nhưng bây giờ, khi ngồi bệt xuống cầu thang thở hổn hển, cô chỉ có thể thầm cảm thán: Bà chủ đúng là nhìn xa trông rộng!

Dù mệt mỏi cả ngày, cuối cùng, Lý Hiểu Lệ cũng cho thuê xong toàn bộ các phòng. Cô còn nhớ đến một vài người đăng tin muốn cho thuê lại phòng, liền gọi điện kiểm tra.

"Alo, anh có phải anh Trương, Trương Gia Vượng không? Anh còn muốn cho thuê lại phòng không?"

Lý Hiểu Lệ còn chưa nói hết câu, đầu dây bên kia đã vang lên giọng hoảng hốt:

"Tôi không cho thuê lại! Ai nói tôi muốn cho thuê? Tối nay tôi về rồi!"

Trương Gia Vượng vừa nói, vừa lau mồ hôi. Bây giờ anh mới hiểu tại sao người trong video lại trông quen như vậy – hóa ra là hàng xóm trong cùng tòa nhà!

Đùa sao? Cả Hải Thành này có mấy nơi giá rẻ như vậy? Bảo anh đi thuê chỗ khác, sau đó lại tìm một căn đắt đỏ hơn, chưa kể có thể gặp chủ nhà khó tính? Đầu óc anh chưa có vấn đề!

Sau khi hiểu rõ tình hình, Trương Gia Vượng lập tức xóa sạch bài đăng trên Weibo. Lỡ ai đó tìm đến muốn thuê lại phòng của mình thì sao?

Cho thuê lại? Không bao giờ có chuyện đó!

Hot search của Hứa Yểu trở nên nổi tiếng khắp nơi. Rất nhiều cư dân mạng nhìn thấy, trong đó có Tả Ninh.

Lúc này, Tả Ninh đang ngồi trong phòng ăn mì gói. Một tay anh cầm nĩa, một tay cầm xúc xích, mắt dán chặt vào màn hình điện thoại. Đang lướt Weibo, bỗng anh nhìn thấy một bình luận:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/45.html.]

"Hai tòa nhà trong làng đô thị Hải Thành của Hứa Yểu, một tòa mỗi tháng khoảng hai trăm nghìn, hai tòa tổng cộng khoảng bốn trăm nghìn."

Đọc đến đây, mắt Tả Ninh trừng lớn, tim đập thình thịch. Xúc xích trong tay anh không tự chủ được mà rơi thẳng xuống đất.

Người bạn tốt bên cạnh đang húp mì thấy vậy, liền nói:

"Rửa sạch vẫn ăn được. Xem như ăn mừng chủ nhà cho chúng ta nợ một tháng tiền nhà. Nhưng cậu ngồi đơ ra làm gì thế?"

Tả Ninh thở dồn dập, giọng nói run rẩy:

"Hôm nay có người đồng ý đầu tư. Hình như... là tám trăm nghìn."

Phòng trọ lập tức im lặng vài giây. Sau đó, xúc xích trong tay bạn tốt cũng rơi xuống đất.

"Tám... tám trăm nghìn?" Anh bạn tốt trợn mắt, há hốc mồm nhìn Tả Ninh, tay vẫn cầm hộp mì:

"Trời đất ơi, người anh em, sao cậu không nói sớm? Tám trăm nghìn đó! Là tám trăm nghìn, không phải tám đồng! Sao giờ cậu mới nói?"

Tả Ninh ngơ ngác, cả người như đang trong cơn mơ. Anh bắt đầu hối hận:

"Cô ấy hỏi tôi có phải đang thiếu đầu tư không. Còn nói muốn đầu tư hai tháng tiền thuê nhà trong làng đô thị cho tôi. Trên mạng nói hai tháng tiền nhà của cô ấy là tám trăm nghìn..."

Loading...