Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 458

Cập nhật lúc: 2025-02-01 17:35:43
Lượt xem: 15

Hắn nhún vai, thản nhiên nói: "Không sao đâu. Cùng lắm thì bị ba tôi đánh một trận thôi. Dù sao ông ấy cũng già rồi, đánh không đau như hồi tôi còn nhỏ nữa. Mà dù sao thì ông ấy cũng không đánh c.h.ế.t tôi được."

Đầu gà có quan trọng bằng tính mạng của mình không? Một món đồ thôi mà, tặng thì tặng, ai lại tính toán chi li như vậy?

Quản gia Lý đứng phía sau: "....." Cậu làm tốt lắm!

Hứa Yểu cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh khi ngắm nhìn món bảo vật hiếm có. Cô chậm rãi nói: "Vậy nếu tôi chuyển nó đến bảo tàng thì sao?"

Hoàng Gia Khánh đã sớm đoán trước được điều này. Hắn nhớ lại việc Hứa Yểu vừa về nước đã lập tức hiến tặng đầu rắn cho bảo tàng, nên giờ cũng chẳng có gì bất ngờ. Hắn nhếch môi đáp: "Tặng chị rồi thì nó là của chị, chị muốn chuyển đi đâu thì tùy."

Thực ra, chính hắn cũng không hiểu nổi ba mình. Ông cụ xem đầu gà như báu vật gia truyền, muốn giữ gìn qua từng thế hệ. Đôi khi Hoàng Gia Khánh còn nghi ngờ, nếu không phải vì thương con, chắc ba hắn đã ôm luôn đầu gà xuống mồ chôn cùng.

Sau khi nhận được sự đồng ý từ Hoàng Gia Khánh, Hứa Yểu quay sang nhìn quản lý Kha, khóe môi cong lên đầy ẩn ý.

Khoảnh khắc ánh mắt Hứa Yểu chạm vào mình, quản lý Kha liền sững sờ, cảm thấy như có một tia sét giáng xuống đầu.

Hứa Yểu muốn quyên tặng đầu gà cho bảo tàng Kiến Nhã sao?

Bảo tàng này có tài đức gì mà được nhận hai báu vật quốc gia liên tiếp thế này?

Sau một hồi trấn tĩnh, bà lập tức quay người, giọng nói gấp gáp: "Tôi sẽ liên hệ với các chuyên gia ngay lập tức!"

Hứa Yểu... lại một lần nữa quyên tặng báu vật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/458.html.]

Lần trước, có tới 1.840 món cổ vật bị thất lạc ra nước ngoài. Lần này, khi nghe tin Hứa Yểu lại muốn hiến tặng một món nữa, mọi người vẫn cố giữ bình tĩnh.

Có khi nào lần trước Hứa Yểu dọn đồ quyên tặng lại vô tình bỏ quên một món? Dù sao, số lượng hiện vật mà cô từng tặng cũng vô cùng lớn.

Là một người trưởng thành, cần phải điềm tĩnh và vững vàng, không thể chỉ vì một chuyện mà thể hiện cảm xúc quá mức.

Bình tĩnh.

“Nhưng có lẽ lần này Hứa Yểu sẽ tặng… đầu gà.”

"Phụt!"

Một nhân viên đang thong thả uống trà lập tức phun ra ngay tại chỗ. Tất cả mọi người đều giật mình sửng sốt: "Cái gì? Đầu gà?"

Cả phòng choáng váng!

Nếu nói đầu rắn được đưa về, mọi người còn có thể chuẩn bị tâm lý, vì dù sao nửa năm trước, nhà đấu giá Tô Đức Sĩ cũng đã quảng bá rất rộng rãi. Nhưng đầu gà thì khác, hoàn toàn không có tin tức, giống như nó đã biến mất khỏi thế giới.

Vô số chuyên gia và các tổ chức được cảnh sát dẫn đường tiến vào bảo tàng Kiến Nhã. Ngày hôm đó, bảo tàng thông báo dừng bán vé, hoàn tiền cho khách tham quan và yêu cầu mọi người rời đi.

Đám đông vô cùng hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cảnh tượng này không khác gì lần trước khi Hứa Yểu trở về nước cùng đầu rắn.

Hứa Yểu lại làm ra chuyện gì đây?

Loading...