Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 462

Cập nhật lúc: 2025-02-02 05:58:45
Lượt xem: 18

Thấy sắc mặt Hoàng Xương ngày càng khó coi, Quý Chính Khanh lên tiếng:

"Ông Hoàng, việc đã đến nước này… hay là ngài đừng tức giận nữa?"

Hoàng Xương hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Dù gì ông cũng là người giàu nhất Nam Dương, không thể vì một món đồ mà làm mất phong thái. Đầu gà cũng đã tặng rồi, lấy lại không hợp với dáng vẻ hào phóng của ông.

Sau một hồi cân nhắc, ông gật gù nói:

"Thôi vậy, dù sao cũng là người Hoa với nhau, coi như hiến đầu gà là góp một phần trách nhiệm của nhà họ Hoàng."

Nhưng sau đó, ông lại ngẫm nghĩ một chút rồi đắc ý hẳn lên.

Xét cho cùng, con trai ông vẫn không đến nỗi nào.

Ông thì hơi hẹp hòi, muốn giữ đầu gà làm đồ gia truyền, nhưng Gia Khánh thì khác. Hắn ta nghĩ rằng, thay vì để một người độc chiếm, chi bằng để tất cả mọi người cùng chiêm ngưỡng.

"Quý tổng, cậu nói xem, thằng nhóc nhà tôi có phải có ý gì với cô gái tên Hứa Yểu này không?" Hoàng Xương nhíu mày, tay cầm bức ảnh chụp chung của Hứa Yểu và Hoàng Gia Khánh bên cạnh đầu gà, giọng điệu có phần dò xét.

Quý Chính Khanh liếc nhìn bức ảnh, ánh mắt phức tạp.

"Tôi thấy Hứa Yểu này rất tốt, nhân phẩm tốt, môn đăng hộ đối, quan trọng là thằng nhóc nhà tôi thực sự thích cô ấy." Hoàng Xương nói tiếp, giọng đầy mong mỏi.

Ông đã tám mươi tuổi, trong lòng chỉ mong nhìn thấy Hoàng Gia Khánh lập gia đình, có thể yên tâm rời khỏi thế gian này. Nếu có thêm đứa cháu nội nữa, cuộc đời này ông sẽ không còn gì hối tiếc.

Quý Chính Khanh khẽ giật mình, không giấu nổi sự kinh ngạc:

"Hứa Yểu có vị hôn phu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/462.html.]

Tin tức về việc Hứa Yểu quyên góp bảo vật đầu gà nhanh chóng lan truyền trên mạng. Trong tất cả các hình ảnh được chia sẻ, người ta chỉ thấy cô cùng Hoàng Gia Khánh, thiếu gia nhà giàu Nam Dương, đứng chung một khung hình.

Angus nhìn màn hình, hai mắt trợn tròn, không thể tin vào những gì mình vừa đọc.

"Lại là Hứa Yểu?"

Lần này, cô ta không cần bỏ ra một đồng nào mà vẫn có được bảo vật. So với lần trước vất vả đấu tranh mang đầu rắn về nước, lần này nhẹ nhàng hơn gấp trăm lần.

Đầu rắn là do cô ta trăm cay nghìn đắng mới lấy lại được, còn đầu gà thì cứ thế tự bay về nước!

Angus cảm thấy như có một cơn đau nhói trong tim. Hắn đã từng nghĩ rằng từ nay về sau, người Trung Quốc sẽ không bao giờ còn có cơ hội nhìn thấy đầu gà nữa. Dù sao thì Hoàng Xương cũng nổi tiếng là kẻ keo kiệt bủn xỉn.

Nhưng kết quả thì sao?

Con trai duy nhất của ông ta lại giống như một kẻ ngu ngốc, chẳng khác nào một đồng đội "chân gỗ" trong game, tự tay ôm bảo vật mang trả về Trung Quốc, chỉ để đổi lấy một nụ cười của Hứa Yểu.

Đúng là ngu xuẩn!

Nhà đấu giá của hắn chẳng khác nào trở thành một trò cười cho thiên hạ!

Cửa phòng làm việc đột nhiên bật mở, trợ lý hớt hải chạy vào, giọng gấp gáp:

"Ông chủ, tình hình nghiêm trọng rồi! Người Trung Quốc đang tẩy chay tất cả sản phẩm của tập đoàn Hande chúng ta. Giá cổ phiếu lại tiếp tục lao dốc!"

Angus siết chặt nắm đấm, sắc mặt đanh lại.

Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, sớm muộn gì tập đoàn cũng sẽ bị hủy niêm yết!

Loading...