Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 50
Cập nhật lúc: 2025-01-02 01:14:33
Lượt xem: 52
Cả bốn người đồng loạt đứng sững lại, ánh mắt quét qua căn phòng xa hoa. Nghiêm Tường lắp bắp hỏi: "Cô Hứa… ý cô là chúng tôi sẽ ở đây luôn sao?"
Hứa Yểu khẽ gật đầu.
Không ai dám tin vào tai mình. Căn phòng này là phòng bạch kim của khách sạn Vân Đỉnh, dù không phải phòng tổng thống, nhưng giá thấp nhất cũng tám mươi tám nghìn tám trăm tám mươi tám tệ một đêm.
Tả Ninh nhanh chóng lên tiếng, cố gắng cứu vãn tình thế: "Cô Hứa… cô không ở lại cùng chúng tôi sao? Không phải, ý tôi là cô không giám sát chúng tôi sửa kịch bản sao?"
Nói xong, cậu chợt nhận ra lời mình nghe có phần không ổn, mặt liền đỏ bừng. Trong đầu Tả Ninh, cậu nghĩ rằng việc Hứa Yểu thuê căn phòng đắt tiền này chắc chỉ để tự mình hưởng thụ, việc cho nhóm họ ở đây chẳng qua là tiện tay. Nhưng giờ cô lại muốn rời đi?
Hứa Yểu thở dài, giọng hơi bất đắc dĩ: "Tôi rất bận, mỗi ngày đều phải lo rất nhiều việc. Chẳng hạn như… đi thu tiền nhà."
Lời nói của cô khiến cả nhóm không khỏi ngạc nhiên. Thu tiền nhà? Tả Ninh nhớ rằng tối qua, Lý Hiểu Lệ từng nói Hứa Yểu đã hoàn tất việc thu tiền từ hai tòa nhà ở làng đô thị. Vậy chẳng lẽ… cô ấy còn nhiều tòa nhà khác?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/50.html.]
Cậu giật mình nhận ra, ánh mắt nhìn Hứa Yểu đầy ngỡ ngàng. Nhà đầu tư này… chẳng lẽ là đại gia bất động sản?
Rời khỏi phòng bạch kim, Hứa Yểu dẫn theo Lục Dã và các vệ sĩ đến gặp giám đốc khách sạn Vân Đỉnh. Khách sạn này nằm trong danh sách tài sản cô được thừa kế. Anh trai cô, Hứa Cảnh, đã khoanh tròn mục này như một lời gợi ý.
Tuy nhiên, kinh doanh khách sạn không phải là điều Hứa Yểu yêu thích. "Quá phiền phức," cô nghĩ, "lại chẳng vui vẻ gì như việc thu tiền nhà."
Cô quyết định giữ lại phòng tổng thống làm chỗ nghỉ ngơi riêng, còn các phòng cao cấp như phòng bạch kim thì để phục vụ khách hoặc… tùy tiện sử dụng, như trường hợp nhóm Tả Ninh. "Dù sao những căn phòng này không phải ngày nào cũng có người thuê. Để trống cũng chỉ là bớt chút tiền điện nước."
Khi Hứa Yểu rời đi, bốn chàng trai trẻ đứng giữa căn phòng bạch kim, hết nhìn nhau lại nhìn quanh, mất vài phút mới hoàn toàn nhận thức được tình hình.
Nhiễm Lăng Phong là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. Anh thốt lên: "Trời ạ, đời này tôi không ngờ mình lại được ngủ trong phòng bạch kim của khách sạn Vân Đỉnh. Không, không chỉ một đêm mà là mấy ngày! Tôi phải gọi về nhà hỏi bà nội xem có phải tổ tiên đang phù hộ không!"
Nói xong, anh bắt đầu chạy quanh phòng, không quên lấy điện thoại ra quay phim, chụp ảnh như một cậu nhóc vừa được vào công viên giải trí.