Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 502
Cập nhật lúc: 2025-02-03 09:32:39
Lượt xem: 17
Lúc trước, cô đã yêu cầu nó mang đồ cổ từ nước E về. Hiện tại, cô lại muốn nó tìm hiểu những thông tin không có trong nguyên tác. Lần này còn đáng sợ hơn—cô muốn hệ thống âm thầm giúp nhóm nghiên cứu của ông Khổng rút ngắn thời gian phát triển thuốc.
Tiểu Lục thở dài, chấp nhận số phận: "[Ký chủ, thật ra cô đã tìm ra lỗ hổng trong cục xuyên nhanh rồi. Cô hoàn toàn có thể lấy được dữ liệu nghiên cứu cuối cùng mà không cần thông qua tôi, sau đó gửi nó cho nhóm Khổng Tấn Hoa. Nếu làm vậy, họ chắc chắn sẽ thành công nhanh hơn.]"
Nó dừng lại một chút rồi nói tiếp: "[Nhưng nếu thế, cô sẽ trở thành ân nhân lớn nhất của họ. Họ sẽ vô cùng biết ơn cô.]"
Hứa Yểu khẽ cau mày, trầm giọng nói: "Đây là công lao của đội ông Khổng. Tên của tôi không nên xuất hiện trong đó."
Cô có thể sử dụng hệ thống để giúp rút ngắn thời gian nghiên cứu, nhưng tuyệt đối không thể cướp công của ông Khổng. Hứa Yểu muốn ông có thể nhìn thấy thành quả của mình trước khi quá muộn, chứ không phải để biến cô thành người hùng trong mắt mọi người.
Tiểu Lục nghe vậy, thầm cảm thấy hổ thẹn.
Một hệ thống tốt thì phải cố gắng làm việc vì ký chủ.
Hứa Yểu bật cười, nói đầy đắc ý: "Cậu nên thấy vinh hạnh vì được làm việc cho tôi đi. Có rất nhiều người mong muốn có cơ hội đó đấy."
Ngô Mỹ Kỳ cũng không phải một trong số họ sao?
Cô gái này rất dũng cảm, dám đánh nhau với người ta ngay trong đêm. Tuy bị đưa vào bệnh viện nhưng cũng may không bị thương nặng, hiện tại đang ở nhà dưỡng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/502.html.]
Đúng lúc này, Hạ Phàm cầm chén thuốc bắc, vừa uống vừa nhai táo đỏ, giọng nói có chút lười biếng: "Yểu Yểu tiểu thư, dự án vùng đất trên biển khởi động rồi."
Hứa Yểu gật đầu, không mấy hứng thú: "Ừm, dù sao thì tôi cũng không tham gia."
Hạ Phàm có chút ngạc nhiên: "Không đấu thầu sao?"
Cô nhàn nhã dựa vào ghế, thản nhiên nói: "Tôi không định đấu giá, thì đi làm gì?"
Hứa Yểu dừng một chút, sau đó liếc nhìn mái tóc của Hạ Phàm, ánh mắt đầy ẩn ý: "Mà này, gần đây tóc anh thế nào rồi?"
Hạ Phàm lập tức cười đầy phấn khích, như thể chạm đúng chủ đề yêu thích: "Lão Khổng thật sự quá giỏi! Tôi cảm thấy tóc dày hơn trước rất nhiều!"
Hắn vừa nói vừa hào hứng cởi mũ ra để khoe. Hứa Yểu nhìn thoáng qua, đúng là tóc hắn đã mọc nhiều hơn trước.
Không có cô gái nào thích đàn ông đầu hói là thật. Nếu cứ giữ đà này, sang năm sau, chắc chắn Hạ Phàm sẽ có rất nhiều người theo đuổi. Tuy hắn không đẹp trai kiểu tài tử, nhưng gương mặt nam tính, lại có tiền, có năng lực, cơ hội tìm được bạn gái sẽ cao hơn nhiều.
Lúc này, Lục Dã từ phòng bếp bước ra, bưng một chén trà còn bốc khói, đưa cho Hứa Yểu: "Cô Yểu Yểu, trà táo đỏ cẩu kỷ."
Vì muốn mọc tóc, gần đây Hạ Phàm mua rất nhiều táo đỏ. Kết quả là Lục Dã lấy luôn để pha trà cho Hứa Yểu.