Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 522
Cập nhật lúc: 2025-02-04 18:43:33
Lượt xem: 14
"Tôi đã nói rồi, trung y hay tây y đều có cái hay, không thể đánh đồng rồi phủ nhận sạch trơn được. Giờ thì sáng mắt ra chưa?"
"Hy vọng mấy người từng mắng chửi Giáo sư Khổng có thể luôn khỏe mạnh, đừng bao giờ mắc ung thư nhé! Chứ không thì lại xếp hàng dài chờ uống thuốc của ông ấy thì mất mặt lắm!"
"Đúng rồi! Mấy người lên mạng nói năng bớt cay nghiệt một chút có khó lắm không?"
Trong khi mạng xã hội còn đang bàn tán sôi nổi, một cư dân mạng đột nhiên bình luận:
"Ơ, nhà tôi có trồng cây thuốc làm thành phần chính trong bài thuốc của Giáo sư Khổng. Thế này có phải tôi sắp giàu rồi không?"
Bình luận bên dưới lập tức náo loạn:
"Đại tiểu thư tương lai, lão nô đến rồi, để lão nô đ.ấ.m chân cho ngài!"
Những chuyện khác tạm thời chưa bàn, chỉ riêng việc Giáo sư Khổng Tấn Hoa và Giáo sư Lý Trường Đông là hai chuyên gia Trung Quốc đầu tiên có bài báo xuất hiện trên trang nhất của tạp chí "Y học" đã đủ khiến mọi người nhìn nhận họ với con mắt khác.
Tạp chí này là một trong những tạp chí y khoa có sức ảnh hưởng lớn nhất thế giới. Dù trước đây đã có nhiều chuyên gia Trung Quốc đăng bài trên đó, nhưng để được lên trang nhất thì chưa từng có tiền lệ.
Từ các phương tiện truyền thông chính thống, đến các tài khoản tiếp thị lớn, rồi cả những người dân bình thường, hơn một tỷ người Trung Quốc đều đang bàn tán về bước đột phá mang tính lịch sử này.
Nổi tiếng sau một đêm, có lẽ chính là như thế.
Ngay cả những người không hiểu gì về y học cũng đổ xô vào website chính thức để đặt mua tạp chí "Y học". Không hiểu cũng chẳng sao, mua về trưng trong kệ sách nhà mình, biết đâu lại đem đến may mắn, giúp cả nhà tránh xa bệnh tật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/522.html.]
Vâng, từ thảo luận khoa học, câu chuyện đã chuyển thành niềm tin tâm linh rồi.
Trong khi đó, các bệnh viện điều trị ung thư hôm nay cũng trở nên náo nhiệt hơn bình thường. Không khí ảm đạm vốn bao trùm các khoa ung bướu dường như đã vơi bớt phần nào.
Nhiều người nhà bệnh nhân cố nén nước mắt, cầm điện thoại giơ lên trước mặt người thân đang nằm trên giường bệnh.
Một cô gái trẻ giọng nghẹn ngào nhưng đầy vui mừng:
"Ba, ba xem đi, ba được cứu rồi! Các nhà khoa học đã chiến thắng ung thư. Ba có thể sống tiếp, ba cố gắng kiên trì thêm chút nữa được không? Đừng bỏ cuộc!"
Người cha gầy gò, nằm trên giường bệnh với đôi mắt trống rỗng, chợt có chút chuyển động. Ông nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, đáy mắt dần dần sáng lên. Đôi môi khô khốc khẽ động đậy, giọng nói khàn đặc:
"CCTV?"
Thì ra, từ khi phát hiện bệnh, ông luôn cố gắng giấu diếm con cái, đến khi không thể giấu nổi nữa thì đã là giai đoạn muộn. Ông không dám tin vào những lời an ủi của con mình. Nhưng thế hệ của ông, những người đã trải qua bao thăng trầm, họ tin vào nhà nước, tin vào Đảng, tin vào bộ đội nhân dân. Và họ tin vào báo cáo của các phương tiện truyền thông chính thức, đặc biệt là đài truyền hình quốc gia CCTV.
Cô con gái vội gật đầu:
"Đúng rồi ba, tin này là do CCTV đưa, ba chỉ cần bật tivi lên là có thể thấy!"
Nhìn ánh sáng hy vọng dần dần xuất hiện trong đôi mắt cha, cô gái mỉm cười, giọng nói đầy kiên định:
"Ba phải lấy lại tinh thần, bệnh này nhất định có thể trị được!"