Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 543

Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:28:50
Lượt xem: 14

Không lâu sau, có người đào lại một chuyện cũ:

"Mọi người có nhớ giáo sư Khổng không? Trước đây, ông ấy từng bị công ty Thiên Thịnh rút vốn, khiến nghiên cứu thuốc điều trị ung thư suýt nữa phải dừng lại. Tôi có một suy đoán… liệu có phải Hứa Yểu đã đầu tư vào nhóm nghiên cứu của ông ấy?"

Dòng bình luận bên dưới nhanh chóng bùng nổ:

"Nếu đúng vậy thì mọi chuyện quá hợp lý! Tại sao nhóm thử thuốc đầu tiên đều là người thuê nhà của Hứa Yểu? Bởi vì khi nhóm nghiên cứu của giáo sư Khổng đang tuyệt vọng, chính Hứa Yểu là người đã đầu tư tiền cho họ!"

Sau đó, một bài viết được đăng tải trên Weibo:

"Mấy chữ 'hâm mộ người thuê nhà của Hứa Yểu' tôi đã nói đến mệt rồi."

"Hiện nay, ở các đô thị hạng nhất, muốn mua nhà còn phải bốc thăm. Nhưng có thể thuê được nhà của Hứa Yểu mới thật sự là điều đáng ngưỡng mộ!"

Bên này, Hứa Yểu cũng đọc được những bình luận trên mạng.

Cô tự hỏi: Người thuê nhà của mình mắc bệnh ung thư, vậy mình đầu tư nghiên cứu thuốc đặc trị để cứu họ thì có gì sai?

Nếu người thuê c.h.ế.t hết, ai sẽ trả tiền thuê nhà cho mình? Nếu chuyện đó ảnh hưởng đến giá trị bất động sản của mình, ai sẽ chịu trách nhiệm?

Chỉ cần họ sống tốt, vậy thì họ có thể tiếp tục đóng tiền thuê nhà cho mình, có phải không?

Nên dù có ung thư, họ cũng phải sống!

Tiểu Lục – trợ lý trung thành – im lặng một lát rồi chỉ thốt lên một câu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/543.html.]

"…Ừ."

Trong lòng nó thầm nghĩ: Ký chủ nói gì cũng đúng cả…

Cư dân mạng nước ngoài những ngày này cũng đang điên cuồng thảo luận về báo cáo thử nghiệm thuốc. Họ tìm đủ mọi cách để theo dõi hiệu quả điều trị của những bệnh nhân đã thử thuốc, mong muốn nắm bắt từng chút thông tin về tình trạng của họ.

Sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm, những bệnh nhân ung thư vẫn tiếp tục được theo dõi và chăm sóc cẩn thận. Sức khỏe của họ cải thiện từng ngày, tình trạng tốt lên thấy rõ.

Nếu không phải vì mùa đông ở Kinh Thị quá lạnh, có lẽ họ đã chẳng ngồi yên trong phòng mà ra ngoài dạo chơi khắp nơi rồi.

Trên mạng, vô số bình luận dậy sóng:

"Blogger lần trước phân tích thuốc này không có hiệu quả đâu rồi? Lẽ nào xấu hổ quá nên trốn mất rồi?"

"Tôi xin lỗi, thực sự xin lỗi vì trước đây đã từng nghi ngờ giáo sư Khổng Tấn Hoa khi ông ấy tham gia hội thảo nghiên cứu ung thư!"

"Xong rồi, lần này chúng ta thực sự xong rồi… Thành phần chính của thuốc hầu hết chỉ có ở Trung Quốc, nói cách khác, chúng ta không có cơ hội tự nghiên cứu. Nếu muốn mua, chỉ có thể chờ bọn họ!"

"Nghe nói giáo sư Marcus lúc trước cố tình nhắm vào giáo sư Khổng trong hội thảo. Không biết bây giờ ông ta cảm thấy thế nào nhỉ?"

Tâm trạng của cư dân mạng nước ngoài lúc này vô cùng phức tạp. Một mặt, họ vui mừng vì cuối cùng cũng có thuốc đặc trị ung thư, nhưng mặt khác, họ lại thất vọng vì thuốc này lại do Trung Quốc nghiên cứu ra.

Điều khiến họ khó chấp nhận hơn nữa là loại thuốc này có liên quan đến trung y – thứ mà họ luôn coi thường và bài xích.

"Trung y chẳng phải là tàn dư lạc hậu của xã hội phong kiến sao?"

Loading...