Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 576

Cập nhật lúc: 2025-02-07 23:09:59
Lượt xem: 20

Hứa Yểu đứng thẳng người, cong môi hỏi, giả vờ nghi ngờ:

"Rượu vang đỏ đâu? Sao em không tìm thấy?"

Quý Chính Khanh ngồi trước bàn tròn, nhẹ nhàng vén rèm vải bên cạnh, từ dưới rèm lấy ra một chai rượu vang đỏ mang từ Kinh Thị đến đây, mỉm cười nói:

"Ở đây."

Anh lấy dụng cụ mở nắp chuyên dụng trên bàn để khui rượu vang đỏ, khéo léo mở ra rồi rót đầy hai ly rượu vang trên bàn.

Hứa Yểu chắp hai tay sau lưng từ trong bếp bước ra, nhìn thấy anh đang ngồi trước bàn tròn, ngón tay nhẹ nhàng lắc ly rượu vang. Cô hỏi:

"Rượu này uống có ngon không?"

Quý Chính Khanh trả lời, giọng trầm ấm:

"Anh mang từ hầm rượu Châu Âu về, có lẽ hương vị cũng không tệ lắm."

Khuôn mặt anh dịu dàng, ánh mắt chứa đựng sự ấm áp. Anh ra hiệu cho cô ngồi xuống:

"Em ngồi đi."

Hứa Yểu mỉm cười, bước đến phía sau anh, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai anh khiến Quý Chính Khanh có chút kinh ngạc. Mùi hương thoang thoảng của cô len lỏi vào khứu giác anh, làm tim anh khẽ rung động. Chớp mắt, Hứa Yểu đã ngồi trên đùi anh.

Ly rượu vang đỏ trong tay Quý Chính Khanh khẽ rung rinh, chút nữa thì tràn ra ngoài. Hứa Yểu vui vẻ nhận lấy ly rượu từ tay anh, nhẹ nhàng uống một ngụm. Cô nhìn vào đôi mắt mờ mịt của anh, trong lòng dâng lên ý muốn trêu chọc. Đôi môi còn vương hương rượu vang của cô khẽ cắn lên xương quai xanh của anh, khiến cơ thể anh cứng đờ. Cô khẽ chậc lưỡi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/576.html.]

"Hương vị thật sự không tệ lắm."

Quý Chính Khanh ôm chặt lấy eo cô, tránh để cô ngã xuống. Đôi mắt anh sâu thẳm, giọng nói khàn khàn vang lên:

"Rượu vang đỏ không uống như vậy."

Anh nhẹ nhàng giật lấy ly rượu trong tay Hứa Yểu, uống cạn một hơi. Rồi không chần chừ, anh kéo cô vào lòng, hôn cô đầy mê hoặc, vị ngọt của rượu vang còn đọng trên môi.

Một lúc sau, Hứa Yểu nhận ra mình đã chuyển từ ngồi trên đùi sang ngồi trong lòng anh từ khi nào không hay. Quý Chính Khanh chậm rãi lắc ly rượu còn lại, thì thầm:

"Ngon lắm."

Hứa Yểu nghẹn lời, biết rằng không thể coi thường anh. Dù anh có vẻ là một con thỏ hiền lành, nhưng thực chất là một con sói đội lốt.

Cô muốn đứng dậy nhưng vòng tay anh vẫn chưa buông. Hứa Yểu nũng nịu:

"Chồng sắp cưới, anh mau buông em ra, em đói bụng muốn ăn cơm."

Thấy anh chỉ cười mà không nhúc nhích, cô lại gọi:

"Khanh Khanh."

Quý Chính Khanh bật cười, cuối cùng cũng chịu buông cô ra. Hứa Yểu đứng dậy, ngồi xuống ghế đối diện. Hai người vừa ăn tối vừa ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ, tận hưởng sự bình yên.

Sau bữa ăn kéo dài hơn một tiếng, Quý Chính Khanh liếc đồng hồ, nhận ra đã mười giờ. Anh đứng dậy:

"Đã muộn rồi, em đi nghỉ ngơi trước đi."

Loading...