Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 589
Cập nhật lúc: 2025-02-08 16:18:47
Lượt xem: 26
Cô nhớ tới nghề nghiệp của Nghiêm Tưởng, lòng chợt run lên. Thằng nhóc này không viết cô vào trong sách đấy chứ?
Nghiêm Tưởng bật cười:
"Không phải trước đây chị bảo em nên sáng tạo, kết hợp văn học trinh thám nghiêm túc với truyện Mary Sue kiểu ‘tất cả mỹ nam đều yêu ta’ sao? Chị cho em rất nhiều ý tưởng. Thế là em quyết định thử kết hợp khoa học viễn tưởng với phong cách Trung Quốc để tạo ra một tiểu thuyết mới. Ha ha ha, hiệu quả tốt lắm! Bản quyền còn bán được nữa kìa!"
Khóe miệng Hứa Yểu giật giật.
Thật sao? Lúc đó cô chỉ thuận miệng nói bừa thôi mà...
Cô nghi ngờ hỏi:
"Vậy là vị đạo diễn nào rảnh tiền mua bản quyền của cậu thế?"
Nghiêm Tưởng đắc ý:
"Tả Ninh."
Hứa Yểu nhướng mày.
Tả Ninh, từ sau khi bộ phim ngắn Duyên Âm bùng nổ, đã có thể hô mưa gọi gió trong giới. Không chỉ vậy, cô ấy còn khá thân thiết với Nghiêm Tưởng, lại rất tán thưởng tài năng biên kịch mới của hắn.
Vài tháng trước, Tả Ninh đã bỏ một số tiền lớn để mua bản quyền tiểu thuyết mới của Nghiêm Tưởng, giúp hắn thực hiện được giấc mơ tự do tài chính.
Hứa Yểu cảm thán:
"Nhớ hồi trước cậu còn phải cúi đầu khom lưng vì một bài báo cáo thực tập cơ mà."
Nghiêm Tưởng bật cười.
Còn gì nữa! Một bài báo cáo cũng có thể khiến vô số sinh viên năm cuối đau khổ.
Hứa Yểu chợt nhớ tới những gương mặt đáng thương lúc cô đến chúc Tết ông Thôi hôm nay, trong lòng nảy ra một suy nghĩ.
Cô hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/589.html.]
"Đàn em, kịch bản phim mới của cậu vẫn đang cần diễn viên quần chúng đúng không?"
Nghiêm Tưởng suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
"Ừm, NPC chính đã có đoàn phim lo liệu, nhưng số diễn viên quần chúng vẫn còn thiếu. Người đăng ký đông lắm, nhưng cũng giống như rau hẹ vậy, vừa gặt là lại mọc lên."
Trước đây, vì muốn tạo dựng bối cảnh hoành tráng, Nghiêm Tưởng đã viết trong sách rất nhiều nhân vật phụ. Đến mức một câu bâng quơ cũng có thể xuất hiện cả một "quân đoàn vài trăm người".
Hứa Yểu đột nhiên nảy ra một ý tưởng:
"Chị có mấy người thuê nhà còn chưa tìm được chỗ thực tập. Cậu nghĩ sao nếu để họ đến đoàn phim làm diễn viên quần chúng?"
Nghiêm Tưởng vẫn là một sinh viên tốt nghiệp có lương tâm, không vì bản thân đã ra trường mà quên đi đàn em đang chật vật.
Hắn không do dự đáp:
"Được thôi! Nhưng chị vẫn nên hỏi qua Tả Ninh. Dù sao cô ấy mới là đạo diễn."
Tả Ninh luôn nhớ rõ ai đã giúp mình có được vị trí như hiện tại. Vừa nghe Hứa Yểu nhắc đến chuyện này, mắt cô ấy liền sáng rực:
"Được! Cô Yểu muốn sắp xếp bao nhiêu người cũng được."
Dù sao cũng chỉ là diễn viên quần chúng, đâu phải vai chính, ngoại hình hay chiều cao không quan trọng lắm.
Tốt quá!
Hứa Yểu nhanh chóng quay lại nhóm chat của những người thuê nhà—hơn một trăm thành viên—và tag tất cả mọi người.
"AAAA Tiểu Hứa thuê nhà chuyên nghiệp: @all, có ai muốn làm thực tập sinh không? ‘Trường thi cầu sinh’ đang cần diễn viên quần chúng! Không phân biệt nam nữ, tiền lương 200 tệ/ngày, bao cơm trưa và tối, cộng thêm dấu thực tập. Ưu tiên sinh viên năm tư sắp tốt nghiệp!"
Cả nhóm chat như bùng nổ.
Mọi người đang hăng say thảo luận về những món ngon ngày Tết, nhưng khi thấy tin nhắn của Hứa Yểu, lập tức im bặt.
Cô gái trẻ sống đối diện Thôi Quốc Cường vừa đọc tin liền sững sờ. Một giây sau, mắt mấy cô gái khác cũng đỏ hoe, không kiềm được nước mắt.