Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 603

Cập nhật lúc: 2025-02-08 16:40:12
Lượt xem: 21

Hứa Yểu không để ý đến câu nói ẩn ý của anh trai, chỉ mải nghĩ về ngôi nhà cổ và xem liệu có thể dùng để quay phim hay không. Dù sao thì chuyện đặt trước bối cảnh cũng rất quan trọng.

Nghe tin cô muốn đi xem nhà, Quý Chính Khanh lập tức đề nghị đi cùng. Hứa Yểu nhớ đến chuyện xay cà phê nên cũng vui vẻ đồng ý.

Buổi tối, Hứa Yểu gọi điện cho Tả Ninh, thông báo về kế hoạch ngày mai. Cô dự định rủ mọi người cùng đi xem ngôi nhà cổ.

 

Hôm sau, Hạ Phàm chính thức đi làm lại sau hơn hai mươi ngày nghỉ Tết.

Vừa nhìn thấy anh, Hứa Yểu lập tức nhận ra điều khác biệt, trêu chọc: "Hình như anh ăn Tết rất vui nhỉ?"

Vẻ mặt Hạ Phàm đầy đau khổ, than thở: "Cô Yểu Yểu đừng nhắc nữa, tôi sắp điên rồi. Vừa về quê đã bị ép đi xem mắt, mỗi ngày một người, không trốn đi đâu được!"

Hạ Phàm dáng người cao ráo, gương mặt cũng khá ưa nhìn, giờ tóc lại dài ra một chút, trông càng thêm phong độ. Ở thị trường hôn nhân mà nói, anh chính là một "miếng bánh thơm" khiến người ta tranh giành.

Hứa Yểu nghe vậy thì có chút đồng cảm. Cô đã có đối tượng rồi, đương nhiên không phải trải qua cảnh bị hối thúc như vậy.

Lục Dã cũng không có người giục giã tìm đối tượng, nhưng nghe chuyện của Hạ Phàm thì vẫn cảm thấy anh ta thật đáng thương.

Trong lúc vừa nói vừa cười, xe đã chạy đến hẻm Du Hưng. Nghe thì tưởng là một con ngõ nhỏ, nhưng thực ra, toàn bộ khu vực này đều thuộc về ngôi nhà cổ mà họ sắp đến thăm.

Xe của Quý Chính Khanh và Tả Ninh đã đỗ sẵn hai bên đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/603.html.]

Khi xe dừng lại, Quý Chính Khanh bước lên, nhẹ nhàng mở cửa xe cho Hứa Yểu. Cô đưa tay vịn lấy tay anh, xuống xe một cách tự nhiên, sau đó lấy một túi giấy nhỏ từ ghế bên cạnh, đưa cho anh.

"Cà phê em tự xay."

Quý Chính Khanh nhận lấy, cúi đầu nhìn vào bên trong. Một bình cà phê nhỏ nằm gọn trong túi, hương thơm thoang thoảng. Khóe môi anh cong lên, nụ cười càng thêm rõ ràng.

"Cảm ơn Yểu Yểu."

Sợ làm đổ, anh cẩn thận đặt túi cà phê lên xe mình trước rồi mới cùng mọi người đi vào nhà cổ.

 

Mấy người Tả Ninh và Nghiêm Tưởng vừa bước xuống xe đã ngây người.

Trước mắt họ không chỉ là một căn nhà cổ, mà là cả một quần thể kiến trúc nguy nga, mang đậm nét lịch sử.

Nghiêm Tưởng há hốc miệng, lắp bắp hỏi: "Đây là… nhà của cô Yểu Yểu sao?"

Một ngôi nhà cổ tư nhân lớn như vậy, ngay tại thủ đô tấc đất tấc vàng?

Tả Ninh cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc. Nếu là nhà tổ của dòng họ, hay một di sản văn hóa thì còn dễ hiểu, nhưng nếu đây là nhà riêng của Hứa Yểu… thì thật sự quá mức xa hoa.

Hứa Yểu gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Bây giờ xem như là của tôi."

Nếu cô chưa kết hôn, thì vẫn chưa thể mang nó làm của hồi môn, nhưng trên danh nghĩa, nó đã thuộc về cô.

Loading...