Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 23 Truyện - Linh Dị - Chương 86: Đại Chiến Âm Dương Sư 1
Cập nhật lúc: 2025-04-03 06:06:32
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngồi du thuyền ra biển, du khách đến từ Anh đã biểu diễn "Bách Quỷ Dạ Hành" cho chúng tôi xem. Mọi người đều khen anh ta có tay nghề ảo thuật tuyệt vời, nhưng không ai biết, những thứ đó đều là ma thật sự.
Anh ta dùng những con ma đó để tống tiền các du khách khác, và tôi đã cho anh ta một bài học:
"Trong lãnh thổ Trung Quốc, người ngoại quốc không được phép hoành hành!"
Anh ta không biết rằng, tôi chính là truyền nhân duy nhất của Địa Sư.
***
Bên trong phòng tiệc xa hoa, tôi và Hoa Vũ Linh đang cầm khay, lựa chọn thức ăn tại quầy buffet. Bỗng nhiên, một người đàn ông trẻ đeo kính viền vàng, tóc được chải ngược ra sau, chen vào bên cạnh tôi:
"Vé của hai vị là mua về phải không?"
Câu nói vừa dứt, những người xung quanh đồng loạt nhìn chúng tôi với vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông trẻ cố ý hạ thấp giọng:
"Yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật giúp các cô. Tôi là Thương Thái, người Nhật gốc Hoa, làm quen nhé?"
Thương Thái tự nhiên cầm một hộp trứng cá muối đặt vào khay tôi, vừa nói vừa nháy mắt:
"Lát nữa qua phòng tôi ngồi chơi chút nhé?"
Những người xung quanh lập tức nhìn nhau với ánh mắt hàm ý:
"Tôi đã nói rồi mà, trên con tàu này có rất nhiều cô gái mưu đồ lấy chồng giàu."
"Hai người này vừa lên tàu, tôi đã thấy không đúng lắm. Mọi người đều ăn diện trang trọng lịch sự, còn họ lại mặc quần thể thao, giày thể thao, định giả vẻ sinh viên ngây thơ sao?"
"Đúng đó, hội từ thiện làm sao lại để những người như vậy vào chứ? Lần tới nhất định phải góp ý với hội trưởng."
Những lời nói như thế này, tai tôi đã nghe suốt mấy ngày nay.
Tôi tên là Kiều Mặc Vũ, sinh viên năm ba đại học Nam Giang, đồng thời là truyền nhân duy nhất của Địa Sư.
Địa sư, ban đầu trong thời cổ đại chỉ chung những thầy phong thủy, về sau đặc biệt chỉ những bậc đại sư phong thủy có thể quan sát tinh tú.
Có câu: "Nhất đẳng Địa sư xem tinh tú, nhị đẳng phong sư tìm long mạch, tam đẳng tiên sinh đi khắp chốn." Hiện nay, những người hành nghề ngoài xã hội hầu hết chỉ là thầy phong thủy bình thường. Người có thể nắm vững thuật quan tinh vọng khí, thời xưa đều được làm quan trong Khâm Thiên Giám, phục vụ hoàng gia.
Tổ tiên nhà họ Kiều của tôi chính là Giám chính của Khâm Thiên Giám, cũng là môn chủ truyền đời của Phong Môn.
Lần này, tôi nhận lời mời của Thượng Thiện Hội, tham gia chuyến du thuyền từ Hồng Kông đến Ai Cập.
Thượng Thiện Hội là một tổ chức từ thiện hàng đầu thế giới, mỗi năm tổ chức một chuyến du thuyền, mời những danh nhân giàu có có đóng góp to lớn cho sự nghiệp công ích tham gia.
Những người được mời có thể mang theo một người bạn đồng hành, toàn bộ khu vực châu Á chỉ phát ra sáu trăm tấm thiệp mời, còn một trăm tấm khác được bán ra bên ngoài theo hình thức không công khai.
Vì hành trình kéo dài khoảng hai mươi ngày, rất dễ nảy sinh tình cảm, mà hành khách trên tàu, thấp nhất cũng là tỷ phú, nên một trăm tấm vé này đã trở thành tấm vé thông hành vào hào môn trong mắt nhiều người.
Tôi và Hoa Vũ Linh, cũng bị người khác tự động xếp vào nhóm người đó.
Thấy chúng tôi không để ý đến hắn, Thương Thái cũng không giận, vẫn luôn cười tủm tỉm:
"Tối nay, Yamada Tarou có một buổi biểu diễn ảo thuật. Hắn là một Âm Dương Sư rất nổi tiếng ở Nhật, tôi dẫn 2 người đi xem."
Mắt Hoa Vũ Linh sáng lên:
"Biểu diễn ảo thuật à? Tôi thích xem nhất đó! Kiều Mặc Vũ, đi thôi!"
"Phụt— Ảo thuật? Họ từ vùng quê nào đến thế?"
Những người bên cạnh cười to hơn, tôi và Hoa Vũ Linh đặt khay cơm xuống, nhanh chóng chạy đến phía trước sân khấu để chiếm chỗ.
Trên du thuyền có ban nhạc và đoàn ca múa chuyên nghiệp, mỗi tối đều có biểu diễn, thậm chí còn có những nhạc trưởng nổi tiếng đích thân chỉ huy. Chỉ tiếc, hai con lợn rừng như chúng tôi chẳng biết thưởng thức nghệ thuật cao cấp, ngược lại, ảo thuật thì vừa nghe đã thấy hứng thú.
Khi tôi và Hoa Vũ Linh đến trước sân khấu, hàng ghế đầu tiên đã chật kín người.
Giữa sân khấu, Yamada Tarou đang mở một bức tranh cuộn ra cho mọi người xem:
"Đây là Âm Ma La Quỷ, là một lão nhân c.h.ế.t trong oán hận, đôi mắt có thể phát sáng, miệng ông ta—"
"…có thể phun ra lửa màu lan!"
Lời vừa dứt, một đám lửa xanh khổng lồ phun ra từ bức tranh, suýt nữa thiêu trúng hàng ghế đầu.
Khán giả lập tức vỗ tay nồng nhiệt.
Thương Thái đứng bên cạnh chúng tôi, cười đắc ý:
"Lợi hại chứ? Tôi xem tất cả các buổi biểu diễn của Yamada đại sư rồi, không tìm ra chút sơ hở nào."
Nhưng tôi và Hoa Vũ Linh lại không cười nổi.
Bởi vì trên bức tranh, hắc khí đang cuồn cuộn dâng lên, con quỷ kia… thật sự là thật.
Yamada Tarou lại tiếp tục biểu diễn thêm mấy tiết mục với vài con quỷ, rồi mời khán giả lên sân khấu tương tác. Thương Thái lập tức hào hứng giơ tay:
"Yamada-kun! Cho tôi! Cho tôi lên nào——"
"Được, vậy xin mời vị tiên sinh này."
Yamada Tarou thu bức tranh lại, sau đó lấy ra một chiếc bầu hồ lô từ bên cạnh:
"Vị tiên sinh đây đã từng nghe qua Bách Mục Quỷ chưa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-liet-dia-su-thieu-nu-full-23-truyen-linh-di/chuong-86-dai-chien-am-duong-su-1.html.]
Thương Thái gật đầu:
"Tôi biết! Bách Mục Quỷ trên người mọc đầy mắt, thích trộm đồ."
"Ồ? Anh nói là mọc đầy mắt, có phải thế này không?"
Vừa nói, Yamada Tarou vừa chậm rãi lướt tay qua cánh tay của Thương Thái.
Giây tiếp theo, trên cánh tay nhỏ của Thương Thái bỗng nhiên mọc ra bảy tám con mắt, mỗi con mắt đều đang xoay tròn một cách linh hoạt.
Dưới khán đài vang lên một loạt tiếng hít khí lạnh, Thương Thái phấn khích hét lên:
"Trời ạ! Trông giống thật y như đúc! Yamada-kun, anh lợi hại quá!"
Tôi và Hoa Vũ Linh đều lộ ra vẻ mặt hết nói nổi:
"Haizz, ngu ngốc, xem anh ta vui chưa kìa."
"Đúng vậy, bị Bách Mục Quỷ nhập thân rồi, thằng nhóc này trong vòng một năm tới sẽ có thói quen trộm đồ, cứ chờ bị bắt đi."
Hoa Vũ Linh nhìn Yamada trên sân khấu đang ra sức biểu diễn, thở dài đầy ngưỡng mộ:
"Kiều Mặc Vũ, sau này nếu cậu hết tiền, kiếm sống không nổi, có thể đi diễn Chưởng Tâm Lôi, tay không đốt bùa giấy."
"Cũng không đến mức ấy, tôi tùy tiện trừ tà, làm vài trận pháp, cũng kiếm được nhiều hơn thế này mà. Không ngờ Âm Dương Sư ở Nhật lại sa sút đến mức này."
Tôi thuận miệng cảm thán, nghĩ rằng Yamada chỉ đơn giản muốn dựa vào những con quỷ này để biểu diễn kiếm tiền, nhưng rõ ràng tôi quá ngây thơ rồi.
Sau khi Thương Thái bước xuống sân khấu, Yamada bỗng nhiên nhìn về phía Hoa Vũ Linh:
"Vị tiểu thư xinh đẹp này, có thể mời cô lên sân khấu tham gia tiết mục của tôi không?"
Hoa Vũ Linh vội vã xua tay từ chối. Cô ấy là Thánh nữ của Cổ tộc Miêu Cương, trong cơ thể nuôi dưỡng Kim Thiền Cổ, những con quỷ bình thường hoàn toàn không thể nhập vào người cô ấy. Nếu cô ấy lên đó, rồi phá vỡ màn trình diễn của người ta, thì không hay lắm.
Nhưng Yamada không chịu bỏ qua, còn sai trợ lý xuống sân khấu mời cô ấy lên.
Trong hàng ghế khán giả vang lên những tiếng huýt sáo chế giễu:
"Cô gái này làm sao vậy, chẳng nể mặt gì cả."
"Chắc là bỏ tiền ra mua vé lên tàu thôi, nhát gan quá, chẳng ra dáng gì cả."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Mọi người nhao nhao bàn tán, Yamada thậm chí còn tự mình bước xuống sân khấu. Hoa Vũ Linh hết cách, đành phải đi theo hắn.
Yamada cầm một bộ tóc giả từ bàn đạo cụ bên cạnh lên:
"Tại Tứ Xuyên, Trung Quốc, có một tuyệt kỹ rất lợi hại, gọi là Biến Diện.
"Chỉ cần đội bộ tóc giả này lên, ai cũng có thể học được Biến Diện——"
Hắn cầm bộ tóc giả, định đội lên đầu Hoa Vũ Linh, nhưng ngay giây tiếp theo, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Từ trong b.í.m tóc của Hoa Vũ Linh, bỗng có một con bọ cạp nhảy ra, nó vung hai chiếc càng lớn, kẹp chặt lấy bộ tóc giả.
Ngay sau đó, bên dưới bộ tóc giả xuất hiện một khuôn mặt phụ nữ trẻ tái nhợt, miệng há to như chậu m//áu, thè ra chiếc lưỡi đỏ thẫm quấn lấy con bọ cạp.
Bọ cạp nhảy sang một bên, bò lên mũi của người phụ nữ.
Chiếc lưỡi tiếp tục tấn công con bọ cạp, hai bên kẻ công người thủ, đánh nhau náo nhiệt. Khán giả dưới sân khấu không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn nhiệt tình vỗ tay hoan nghênh:
"Tuyệt vời, ảo thuật quá đỉnh!"
Tôi chăm chú nhìn lên sân khấu, lông mày nhíu chặt.
Tên Âm Dương Sư này thật độc ác, dám nuôi một con Phát Quỷ!
Phát Quỷ không có cơ thể, chỉ có một bộ tóc dài, hễ nhìn thấy cô gái xinh đẹp là sẽ tìm cách đoạt lấy khuôn mặt của người đó. Vì vậy, bên dưới lớp tóc dài đó ẩn giấu vô số gương mặt thiếu nữ.
Thông thường, nó trông giống như một bộ tóc giả tinh xảo, nhưng khi một cô gái đội lên, cô ấy sẽ bị lột da mặt sống, ch//ết trong cảnh tượng cực kỳ thê thảm.
Bây giờ Phát Quỷ đã nhắm vào Hoa Vũ Linh, ra hiệu cho Yamada gọi cô ấy lên sân khấu. Nếu Hoa Vũ Linh chỉ là một người bình thường, e rằng đã mất mạng rồi.
Tôi siết chặt nắm đấm, nghiến răng tức giận.
Thật đáng giận! Tại sao nó lại không chọn tôi?
Cặp mắt này, không thể tha thứ!
Trên sân khấu, bọ cạp và Phát Quỷ đánh ngang ngửa. Bên cạnh khuôn mặt ban đầu của nó, đột nhiên xuất hiện thêm một khuôn mặt trang điểm đậm.
Gương mặt mới thè lưỡi dài, sắp nuốt trọn con bọ cạp. Nhưng ngay lúc đó, Hoa Vũ Linh nhanh như chớp túm lấy chiếc lưỡi đỏ thẫm, giật con bọ cạp lại:
"Yamada tiên sinh, đúng là một màn ảo thuật xuất sắc."
Không đợi Yamada kịp phản ứng, Hoa Vũ Linh liền nhảy xuống sân khấu. Cả khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Yamada đứng trên sân khấu, nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy ẩn ý.
Hoa Vũ Linh xòe tay ra trước mặt tôi. Do đã nắm vào lưỡi của Phát Quỷ, lòng bàn tay trắng nõn của cô ấy giờ đây xuất hiện một vết đen nhạt:
"Kiều Mặc Vũ, bộ tóc giả đó sát khí rất nặng!"
"Tôi biết, đó là một con Phát Quỷ.
"Thứ này là kẻ thu thập gương mặt người, càng gi//ết nhiều người thì càng lợi hại. Khi thu thập đủ một trăm lớp da mặt, nó sẽ tiến hóa. Đêm nay, chúng ta phải tìm cách tiêu diệt nó."