Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 23 Truyện - Linh Dị - Chương 91: Bảo Tàng Xác Ướp Ai Cập 1

Cập nhật lúc: 2025-04-03 06:06:42
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5pucxrInI7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạn tôi làm việc tại Bảo tàng Xác ướp Ai Cập, nói rằng trong viện có chuyện lạ, nhờ tôi đến xem.

Vì tò mò, tôi đã tháo lớp băng quấn xác ướp.

Bên dưới lớp băng quấn chồng chất, lại là khuôn mặt của bạn tôi.

"Lục Linh Châu——"

***

Tôi tên là Kiều Mặc Vũ, sinh viên năm ba của Đại học Nam Giang, cũng là truyền nhân duy nhất còn lại của địa sư thời nay.

Địa sư, ban đầu trong thời cổ đại chỉ chung các thầy phong thủy, về sau trở thành danh xưng dành riêng cho những đại sư có thể quan sát thiên văn.

Có câu: "Nhất đẳng Địa sư xem tinh tú, nhị đẳng phong sư tìm long mạch, tam đẳng tiên sinh đi khắp chốn." Ngày nay, những người hành nghề ngoài xã hội hầu hết chỉ là thầy phong thủy bình thường. Người có thể nắm vững thuật quan tinh vọng khí, thời xưa đều được làm quan trong Khâm Thiên Giám, phục vụ hoàng gia.

Tổ tiên nhà họ Kiều tôi chính là Giám Chính của Khâm Thiên Giám, cũng là chưởng môn truyền đời của Phong Môn.

Lần này, tôi nhận lời mời của một người bạn, vượt ngàn dặm đến Ai Cập, đặt chân tới một thành phố cổ kính xinh đẹp ở phương Nam – Luxor.

"Xin chào, cô là Kiều Đại sư mà chú tôi giới thiệu phải không? Tôi tên là Mike, nhân viên của bảo tàng này."

Dưới ánh nắng gay gắt, một chàng trai trẻ đeo kính râm nắm tay tôi lắc mạnh đầy nhiệt tình.

"Cuối cùng cô cũng đến, nếu không thì mọi người trong bảo tàng này đều phát điên mất."

Mike là cháu trai của Đại Lưu, người giàu nhất Hồng Kông, một tên phú nhị đại chính hiệu. Tiểu từ này không thích công ty gia đình mà lại mê xác ướp, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ liền chạy đến Ai Cập nghiên cứu chúng.

Anh ta đang làm việc tại Bảo tàng Xác ướp Luxor, một bảo tàng không quá lớn.

Luxor nằm bên bờ sông Nile, con sông chảy qua thành phố, chia nó thành hai nửa, bờ Đông là nơi có những đền thờ hùng vĩ và khu dân cư, còn bờ Tây là nơi an táng các Pharaoh và quý tộc.

Bảo tàng Xác ướp nằm ở Bờ Đông, chỉ có một tầng hầm, tổng cộng chưa đến một trăm hiện vật, chủ yếu là xác ướp động vật và con người.

Tôi tò mò ghé sát vào tủ trưng bày bằng kính, bên trong có một xác ướp cá sấu dài khoảng ba mét.

"Hoá ra cá sấu cũng có thể được làm xác ướp nhỉ?"

"Ừ, Sobek, vị thần sông của Ai Cập, có hình dáng của một con cá sấu và được xem là thần bảo hộ sông Nile. Người ta thường làm xác ướp cá sấu để hiến tế cho thần linh."

Mike cười khổ.

"Vấn đề chính là ở con cá sấu xác ướp này."

Mike kể rằng mỗi xác ướp trong bảo tàng đều được đặt trong hộp kính. Nhân viên dọn dẹp sẽ lau chùi kính sau khi bảo tàng đóng cửa vào buổi tối.

Nhưng khoảng một tháng trước, một nhân viên dọn dẹp tên Thoth, như thường lệ, cầm khăn lau đi làm sạch kính. Nhưng điều kỳ lạ là— tay anh ta xuyên thẳng qua lớp kính.

Đúng vậy, tấm kính đó bỗng dưng biến mất.

Thoth c.h.ế.t lặng, đứng đơ người hồi lâu.

Mãi một lúc sau, anh ta mới hoàn hồn, nghĩ rằng có lẽ nhân viên bảo tàng đã tháo kính ra mà không thông báo.

Vì tò mò, Thoth đứng trước tủ trưng bày, nhìn chằm chằm vào xác ướp cá sấu một hồi lâu, sau đó cẩn thận đưa tay ra.

"Kỳ thực phản ứng của anh ta cũng rất bình thường, con người ai chẳng tò mò với những xác ướp cổ đại đầy bí ẩn? Thoth nói rằng anh ta chỉ muốn chạm thử vào nó, xem cảm giác ra sao."

"Rồi sao nữa?"

Giang Hạo Ngôn bên cạnh tò mò chen lời.

Mike thở dài, nhíu chặt cặp chân mày rậm, tạo thành một nếp nhăn hình chữ Xuyên sâu hoắm.

"Rồi thì chuyện xảy ra. Con cá sấu c//ắn mất nửa cánh tay của Thoth."

"Ồ, vậy là nó sống lại rồi sao? Nhưng sao giờ nó vẫn nằm yên ở đây?"

Xuyên qua tủ kính, xác ướp cá sấu vẫn lặng yên nằm trên bệ trưng bày, bất động. Xung quanh không hề có chút tà khí nào.

Tôi gõ nhẹ lên lớp kính.

"Mấy người không bổ sung thêm lớp bảo vệ à?"

Mike lắc đầu.

"Tôi còn chưa nói hết. Bảo tàng có bảo vệ trực đêm, khi Thoth la hét, anh ta đã đánh thức họ.

"Khi bảo vệ chạy đến, Thoth đau đớn lăn lộn dưới đất, m//áu văng tung tóe khắp nơi. Anh ta gào lên rằng cá sấu đã c//ắn đứt tay anh ấy. Bảo vệ hoảng hốt, vội đến kiểm tra vết thương.

"Nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên, mới nhận ra rằng lớp kính vẫn còn nguyên vẹn.

"Bảo vệ đưa Thoth đến bệnh viện. Ngày hôm sau, tất cả nhân viên trong bảo tàng đều đến thăm anh ta.

"Cô cũng biết rồi đấy, Thoth mới ngoài ba mươi, là một người Ai Cập trẻ tuổi, thích uống rượu. Chúng tôi đều nghĩ rằng anh ta bị ảo giác do say xỉn. Ở đây gần sông Nile, cũng không phải không có khả năng cá sấu hoang dã bò lên bờ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-liet-dia-su-thieu-nu-full-23-truyen-linh-di/chuong-91-bao-tang-xac-uop-ai-cap-1.html.]

Tôi gật đầu.

"Phân tích của anh rất hợp lý, có thể thật sự là do anh ta uống say."

Mike cười khổ, trong đôi mắt đen láy tràn đầy hoang mang và nghi hoặc.

"Giá mà mọi chuyện đơn giản như vậy thì tốt rồi."

Anh ta đưa tay chỉ vào một ổ khóa nhỏ dưới tủ kính, ra hiệu tôi cúi xuống xem.

"Các tủ kính này đều có thể mở được, chìa khóa đang ở trên người tôi.

"Ngày hôm sau sau vụ việc của Thoth, tôi… tôi cũng không biết tại sao mình lại làm vậy, nhưng tôi đã mở chiếc tủ này ra.

"Và rồi—"

Mike nuốt khan, giọng nói trở nên run rẩy.

"Tôi nhìn thấy trong miệng con cá sấu… có nửa cánh tay của Thoth."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Thời tiết ở Ai Cập rất nóng, trong bảo tàng, điều hòa bật hết công suất.

Luồng gió lạnh mạnh mẽ thổi ra từ lỗ thông hơi, khiến cánh tay tôi nổi đầy da gà.

"Chuyện này chỉ có vài người quản lý cấp cao của chúng tôi biết, tôi không dám làm lớn chuyện. Vài ngày sau, bảo tàng thuê một nhân viên dọn dẹp mới.

"Nhưng mọi chuyện còn tệ hơn, chàng trai trẻ mới đến ấy… bị c//ắn mất một mảng thịt lớn ở đùi, sau đó hoảng loạn đến mức tinh thần rối loạn, miệng không ngừng lẩm bẩm 'Cá sấu… có cá sấu…'

"Chúng tôi kiểm tra camera giám sát, nhưng điều kỳ lạ là, không có bất kỳ dấu hiệu nào xuất hiện trên đó. Trong video, Thoth chỉ đang lau kính, sau đó đột nhiên ôm lấy cánh tay, ngã lăn ra đất. Chàng trai trẻ kia cũng vậy, tự dưng ôm lấy chân rồi gục xuống.

"Nhưng đã hai lần xảy ra chuyện này, không ai dám lấy mạng người ra mạo hiểm nữa. Kể từ hôm đó, bảo tàng chính thức đóng cửa, chờ Kiều Đại sư đến giải quyết."

Nghe xong lời kể của Mike, tôi cũng cảm thấy rất tò mò.

Tôi từng gặp nhiều chuyện kỳ lạ, nhưng chưa có vụ nào như thế này, lớp kính tự nhiên biến mất, cá sấu cắn người rồi lại nằm im bất động.

Quy trình tạo ra một xác ướp rất phức tạp: phải lấy hết n//ội t//ạng ra, sau đó rửa sạch cơ thể bằng dầu cọ, tiếp theo nhét natron (muối khô) và nhựa đường vào để hút nước. Sau khi hoàn thành quá trình hút nước, người ta sẽ cho hương liệu chống phân hủy vào khoang bụng, cuối cùng bọc kín bằng nhựa thông và vải lanh.

Xác ướp động vật cũng có quy trình tương tự. Với quá trình này, cơ thể của xác ướp sẽ hoàn toàn sạch sẽ, gần như không có khả năng xảy ra quá trình thi biến.

Vậy nên, nếu con cá sấu này thực sự sống lại, thì nó phải bị một vật tà ác nào đó nhập vào.

Nhưng loại tà vật này thường mang sát khí rất nặng, nếu đã chạm m.á.u thì càng mạnh hơn, không thể nào cắn người xong lại ngoan ngoãn nằm yên như vậy.

Mike dẫn tôi đi một vòng quanh bảo tàng, chỉ cho tôi vị trí của nhà vệ sinh và các bảng điều khiển. Trời nhanh chóng tối dần, Mike siết c.h.ặ.t t.a.y tôi mấy lần.

"Kiều Đại sư, tất cả phải trông cậy vào cô rồi."

Nói xong anh ta liền chạy mất.

Nhìn anh ta quý trọng mạng sống thế này, đúng là dáng vẻ của một công tử nhà giàu.

Tôi và Giang Hạo Ngôn đi vòng quanh bảo tàng, ở đây có đủ loại xác ướp: cừu, mèo, cá sấu, thậm chí còn có vài con khỉ đầu chó.

Chúng tôi đang đứng trước một xác ướp khỉ đầu chó, thì bỗng nghe thấy một tiếng kêu "Aiyo" từ góc Đông Bắc.

Bảo tàng rất yên tĩnh, bảo vệ tuần tra bên ngoài, ngoài chúng tôi thì bên trong không còn ai khác. Trong bóng đêm tĩnh mịch, tiếng kêu ấy vang lên vô cùng rõ ràng.

Tôi và Giang Hạo Ngôn nhìn nhau, rồi cùng bước đến nơi phát ra âm thanh.

Tôi đi trước, Giang Hạo Ngôn gương mặt căng thẳng theo sát phía sau.

Góc Đông Bắc là nơi trưng bày xác ướp hình người. Các kệ trưng bày được thiết kế giống như giường tầng trên tàu hỏa, mỗi tầng đặt một xác ướp.

Tôi nhìn về phía xác ướp vừa phát ra tiếng động, bên cạnh có một tấm bảng ghi tên.

"Mes—— Thôi, tên gì không quan trọng.

Xác ướp này nằm ở tầng dưới cùng, có chiều cao gần bằng tôi, bên ngoài được bao bọc bởi một lớp kính trong suốt.

Tôi tò mò tiến lại gần, nhưng ngay khoảnh khắc ấy, tim tôi chợt thắt lại.

Tôi đã đến rất sát, nhưng không hề cảm nhận được sự tồn tại của lớp kính.

Lớp kính này… biến mất rồi. Giống như những lần trước!

Tôi giật mình, theo bản năng lùi nhanh về phía sau, nhưng đúng lúc ấy, xác ướp đột ngột vươn tay ra như tia chớp, nắm chặt lấy cổ tay tôi!

Một mùi hương liệu chống phân hủy xộc thẳng vào mũi. Xác ướp theo đà kéo của tôi, thế mà lại ngồi bật dậy.

Tôi vặn cổ tay, phát hiện lực của nó mạnh như trâu, không thể nào gỡ ra được. Không còn cách nào khác, tôi đành siết c.h.ặ.t t.a.y nó, rồi dùng tay phải móc trong túi quần, rút ra một lá Thiên Thủy Phù.

Thiên Thủy Phù có thể trừ tà bách quỷ, có thể đẩy linh hồn tà ác ra khỏi xác ướp này. Quả nhiên, vừa dán lên trán xác ướp, nó lập tức bất động.

Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm, thì chuyện không tưởng xảy ra. Xác ướp lại cử động!

Loading...