Nhưng mà rất nhanh, câu nói tiếp theo của Phó Nhạc Cảnh đã được gửi tới.
Phó Nhạc Cảnh: [Nhưng mà, tổng giám đốc của đối phương đưa ra điều kiện rất kỳ quái, tôi thậm chí hoài nghi anh ta là đang mộng du. ]
Lê Khinh Nhan: "..."
Có thể lắm.
Dù sao cô đã sửa đổi tình tiết trong tiểu thuyết, dù ít hay nhiều cũng sẽ khiến nó trở nên không bình thường.
Dựa theo những gì sau khi cô thay đổi nội dung của tiểu thuyết, tổng giám đốc của tập đoàn Ngải Tư sẽ chọn lựa một phần văn kiện ở trên bàn làm việc của anh ta, mà điều khoản yêu cầu trong phần văn kiện này, đúng lúc là những gì mà tập đoàn Phó thị có thể đáp ứng được.
Còn việc... Trên bàn của vị tổng giám đốc này rốt cuộc sẽ để văn kiện gì, Lê Khinh Nhan cũng không biết được.
"Bọn họ đưa ra yêu cầu gì?" Lê Khinh Nhan tò mò hỏi.
Phó Nhạc Cảnh khóc không ra nước mắt: "Đừng nói nữa, bọn họ muốn anh trai tôi đi tham gia làm khách quý cho chương trình tình yêu!”
À, thì ra là làm khách mời cho chương trình tình yêu. Chờ một chút, khách quý?
Lê Khinh Nhan giật mình, suýt nữa làm rơi chiếc điện thoại.
Cô không thể tin được và lặp lại một lần nữa: "Ý của anh là, Phó tổng cũng sẽ tới tham gia ?"
"Đúng vậy," Phó Nhạc Cảnh gật đầu,"Hơn nữa tôi đã hỏi tổ tiết mục, anh trai tôi có khả năng cao sẽ hợp tác với chị."
Cho nên, bởi vì việc sửa từ mà tạo ra hiệu ứng cánh bướm, vị họa sĩ đáng thương bình thường hợp tác với cô, còn chưa kịp lên sân khấu đã bị xóa bỏ cảnh diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-thong-bao-toi-nguoc-tra-nam-truoc-khi-bi-nguoc/chuong-125.html.]
Mà chuyện làm người ta cảm thấy buồn râu hơn, chính là chuyện này còn không trách được người khác, muốn trách cũng chỉ có thể trách chính bản thân cô.
Lê Khinh Nhan không khỏi rơi vào trầm mặc.
Lúc trước khi sửa đổi nguyên tác tiểu thuyết, cô chỉ là dựa vào nguyên tắc giúp người làm niềm vui, tùy tiện sửa lại một vài chữ.
Sao cái boomerang này bay một vòng, cuối cùng trở lại trên đầu cô?
Cái boomerang quay về đập vào người mình, chuyện này thật sự làm cho người ta bất ngờ.
Nhưng Lê Khinh Nhan thật sự không nghĩ ra, đang yên đang lành, tổng giám đốc tập đoàn Ngải Tư sao có thể lấy ra một phần hợp đồng tham gia chương trình tình yêu chứ?
Theo lý thuyết, trên bàn làm việc của tổng giám đốc đều đặt văn kiện có liên quan đến công việc mới đúng.
Đột nhiên xuất hiện một bản hợp đồng chương trình tình yêu, thật là không hợp logic.
Lê Khinh Nhan mang theo cảm giác nghi hoặc, mở lại bản gốc của tiểu thuyết một lần nữa.
Khi cô cẩn thận đọc lại chương đó một lần nữa, rốt cuộc cô mới phát hiện ra có chỗ nào không thích hợp.
"Trách không được mình lại cảm thấy cái tên Frederick này rất quen tai..." Lê Khinh Nhan không biết nên nói gì nữa.
Đây không phải là tên tiếng Anh của Lâm Huyên Trạch sao?
Lâm Huyên Trạch, vốn dĩ xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng vào năm anh ta năm tuổi, cha mẹ đều qua đời bởi vì tai nạn ngoài ý muốn.
Cha mẹ của nguyên chủ và cha mẹ của Lâm Huyên Trạch có mối quan hệ thân thiết, nhìn thấy tình huống này, bọn họ đã nhận Lâm Huyên Trạch làm con nuôi, xem như con ruột của mình để dạy dỗ.
Đáng tiếc chính là, Lâm Huyên Trạch không hề biết ơn, ngược lại đối với cuộc sống "ăn nhờ ở đậu" này tràn ngập bài xích và bất mãn. Mà loại cảm xúc tiêu cực này đạt đến đỉnh điểm khi nhân vật nữ chính và Cố Ngôn Đình đính hôn, do Lâm Huyên Trạch thích nguyên thân, tự nhiên không thể chấp nhận cô ở cùng một chỗ với người đàn ông khác. Anh ta cho rằng cha mẹ sở dĩ muốn gả Lê Khinh Nhan vào nhà họ Cố là vì ham phú quý.