Cô ta rất sợ sau khi tham gia xong chương trình này, hình tượng của mình sẽ sụp đổ một cách rối tinh rối mù.
Cố Ngôn Đình chú ý tới tâm tình của Hà Dao Chi biến hóa, chỉ có thể giữ vững tỉnh thần giải thích nói: "Mấy ngày hôm trước anh một mực ghi hình tiết mục với em, bên phía công ty tồn đọng rất nhiều chuyện, nhất định phải mau chóng xử lý mới được."
Hà Dao Chi giật giật môi: "Nhưng..."
Ngữ khí Cố Ngôn Đình mang theo trấn an: "Anh biết mấy ngày nay em chịu rất nhiều ủy khuất. chẳng qua em yên tâm, dựa theo an bài của tổ tiết mục, hai ngày sau không phải có một hồi yến hội sao? Anh sẽ lên kế hoạch tốt hết thảy."
Sau khi Hà Dao Chi nhận được lời hứa, lúc này mới thoáng thả lỏng hơn.
Như vậy xem ra, trong lòng Cố Ngôn Đình vẫn có tính toán. Nếu anh ta đã hứa hẹn anh sẽ làm cho cô ta bất ngờ trong yến hội, như vậy, cô ta tạm thời tin một lần đi.
Hà Dao Chi đi tới, rúc vào trong n.g.ự.c Cố Ngôn Đình, lại hoàn toàn không chú ý tới tâm tư của người đàn ông căn bản không ở trên người cô.
Cố Ngôn Đình hơi nhắm mắt lại, cũng không biết tại sao, gần đây trong đầu anh ta luôn thường xuyên hiện lên bóng dáng Lê Khinh Nhan.
Cô đã từng ngoan ngoãn nghe lời anh ta như vậy, chưa từng giống như bây giờ, lạnh lùng phân rõ giới hạn với mình, biểu hiện ra bộ dáng không hề để ý sống c.h.ế.t của anh ta.
Đây là lạt mềm buộc chặt sao? Cô cảm thấy thông qua thủ đoạn này, có thể khiến anh ta nảy sinh tình cảm với cô?
Hai tay Cố Ngôn Đình hơi nắm lại, trong lòng dâng lên phiền não mãnh liệt.
Lúc này đây, anh ta nhất định phải làm cho Hà Dao Chi nổi bật— Anh ta sẽ cho Lê Khinh Nhan nếm thử tư vị ghen tị cùng hối hận.
Vào ngày tổ chức tiệc, thời tiết rất đẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-thong-bao-toi-nguoc-tra-nam-truoc-khi-bi-nguoc/chuong-59.html.]
Đối với hoạt động chuẩn bị lần này của tổ tiết mục, mọi người xem như chờ mong đã lâu. Bởi vậy, phòng truyền hình trực tiếp vừa mở ra, khu bình luận đã nhanh chóng náo nhiệt.
[Oa, rốt cuộc cũng đến ngày này! Thật chờ mong các khách quý xuất hiện. ]
[Cũng không biết Chi Chi và Cố tổng có nghỉ ngơi tốt hay không... Chân bọn họ còn có thể đi lại sao?]
[Nghe nói sau khi yến hội kết thúc, khách mời sẽ tiến hành tặng quà cho nhau, đã bắt đầu chờ mong. ]
[Còn nhớ rõ tiết mục lần trước có một vị nam khách quý tặng cho nhà gái một sợi dây chuyền kim cương trị giá ngàn vạn, thật sự là lãng mạn đến vô biên. ]
[Lại nói kỳ này khách quý chỉ có bảy người đi? Lê Khinh Nhan chẳng phải lại muốn lạc đàn, cười c.h.ế.t tôi rồi. ]
[Ha ha, đến lúc đó toàn hội trường chỉ có cô ta không nhận được quà. Tôi mắc phải tật xấu xấu hổ thay người khác rồi. ]
Trước khi yến hội bắt đầu, đại bộ phận khách quý đều ăn mặc trang điểm tỉ mỉ, trông cậy có thể giành được hạng nhất ở phương diện hình tượng.
Lê Khinh Nhan lại không để ý những thứ này. Hôm nay cô chỉ trang điểm đơn giản, mặc một chiếc váy bình thường, rồi đi thẳng tới đại sảnh tiệc tùng.
Nhìn ra được, tổ tiết mục vì bữa tiệc này đã tốn rất nhiều tâm tư.
Toàn bộ ánh đèn trong đại sảnh có tông màu ấm áp, ánh nến lung linh, âm nhạc nhẹ nhàng và chậm rãi, và các món ăn tỉnh tế được đặt trên bàn. Có thể nói là xa hoa lại lãng mạn,
Lê Khinh Nhan cho là mình đã tới rất sớm, ai dè lúc đi vào trong phòng mới phát hiện đã có người đến. "Diệp tổng?" Cô có chút kinh ngạc.
Diệp Trì Tang là phó tổng công ty giải trí Thanh Duyệt, sở dĩ cô ấy tham gia chương trình này, chủ yếu là vì mở rộng danh tiếng cho công ty, thuận tiện quảng bá cho nghệ sĩ mới của công ty.