Nhưng bây giờ xem ra, tình huống tựa hồ cũng không phải như vậy.
Nếu tập đoàn Cố thị thành tâm muốn đối phó với Lê Khinh Nhan, ai có thể chống lại được?
"Tập đoàn Cố thị cũng có lúc phạm sai lầm", Lê Khinh Nhan nói,"Cho dù là tập đoàn khổng lồ cũng sẽ có nhược điểm."
Tả Yên Nhiên lắc đầu: "Đâu có đơn giản như vậy? Trừ phi..."
Cô ấy nói tới đây dừng một chút, nhất thời cũng không nghĩ tới phát sinh cái gì mới có thể vượt qua nguy cơ lần này. Tiết Tri Niên rót cho mình một ly trà, nhàn nhã nói tiếp: "Trừ phi, tập đoàn Cố thị trong một đêm bị tê liệt."
Ai cũng biết tập đoàn Cố thị không có khả năng bị tê liệt trong một đêm, cho nên, đây căn bản là vấn đề khó giải quyết.
Lê Khinh Nhan: "..."
Ánh mắt Lê Khinh Nhan phức tạp nhìn Tiết Tri Niên.
Hệ thống nhịn không được nói: "Ký chủ, theo ý nào đó mà nói, người này coi như là nói trúng chân tướng một nửa."
Tiết Tri Niên lại không cảm thấy lời châm chọc vừa rồi của mình có vấn đề gì. Anh quay đầu nhìn về phía Lê Khinh Nhan, vẻ mặt phức tạp, trong lòng cười nhạo một tiếng, bình tĩnh câm lấy ly nhấp một ngụm.
Quả nhiên cô vẫn hoảng hốt đi?
Chờ đã...
Sau đêm nay, cô cũng chỉ có thể trở thành chó nhà có tang.
Đến lúc đó Cố Ngôn Đình chắc chắn sẽ không buông tha cô, cô ngoại trừ tới câu xin anh che chở bên ngoài, không có lựa chọn thứ hai.
Tám giờ tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-thong-bao-toi-nguoc-tra-nam-truoc-khi-bi-nguoc/chuong-84.html.]
Tập đoàn Cố thị còn chưa chính thức khởi động, phòng truyền hình đã chật ních người.
Cả ngày nay, hot search về tập đoàn Cố thị và Lê Khinh Nhan không hề gián đoạn, bất luận là người qua đường, fan hay là quần chúng ăn dưa, đều ôm mười hai phần tò mò đối với lần thanh minh này.
[Cố Ngôn Đình đừng làm rùa đen rụt đầu, đi ra xin lỗi. ]
[Xin lỗi có ích lợi gì? Tổn thương đã tạo thành rồi. Hình tượng tập đoàn Cố thị trong lòng tôi đã rơi xuống đáy vực. ]
[Mọi người đừng vội kết luận, Cố Ngôn Đình rốt cuộc có vấn đề hay không, chuyện này vẫn phải xem bọn họ rốt cuộc giải thích như thế nào. ] [Kỳ thật thư đính hôn kia đã là đồ cổ từ mười năm trước, nói không chừng hai người bọn họ đã sớm không có quan hệ. ]
[Chờ kết quả đi, rốt cuộc là tình huống gì, tối nay sẽ thấy kết quả. ]
Trong khu bình luận của phòng phát sóng trực tiếp vô cùng náo nhiệt, không khí hiện trường cũng không kém.
Trình diện không chỉ có phóng viên được mời, cũng có một ít phóng viên truyền thông, truyền thông nhỏ nổi tiếng trên mạng, chó sẵn, mọi người tụ tập ở xung quanh, chờ đợi nhân vật chính của sự kiện lần này đến.
Vì tránh cho việc bị phóng viên ngăn cản đường đi, Cố Ngôn Đình cố ý để cho tài xế đi đường vòng tới cửa hông, tránh được tụ tập ở cửa chính truyền thông.
"Anh Cố... anh không giận em nữa chứ?” Hà Dao Chi kéo cánh tay Cố Ngôn Đình, thấp giọng.
"Em thật sự không phải cố ý tặng bộ quần áo đó. Thứ đó giống như giấy đính hôn đột nhiên xuất hiện, bị người ta ác ý thay đổi."
Cố Ngôn Đình hít sâu một hơi, không muốn nhớ lại hình ảnh bị cắm sừng, vỗ vỗ tay Hà Dao Chỉ: "Tôi biết, tôi không trách em."
Hiện tại trong đầu suy nghĩ của anh ta đều là kế tiếp phát sóng trực tiếp nên thanh minh thế nào, cùng với những chuyện về Lê Khinh Nhan, cũng không có thời gian lại để ý tới Hà Dao Chi.
Cũng không biết đám người phái đi tìm Lê Khinh Nhan kia thế nào, có đưa cô về biệt thự hay không.
Ô tô vững vàng dừng ở cửa hông, bảo tiêu đi tới mở cửa xe, hai người cùng xuống xe.
Cố Ngôn Đình quét mắt một vòng, không thấy trợ lý và thư ký tới nghênh đón mình, mày hơi nhíu lại.