Đổi lại là trước kia, trợ lý Chu làm việc đều là mười phần ổn thỏa, tuyệt đối không có khả năng quên tới đón anh. Nhưng đoạn thời gian gần đây cũng không biết là nguyên nhân gì, cấp dưới mình vô cùng tín nhiệm, lại cũng trở nên càng ngày càng không đáng tin cậy.
Cố Ngôn Đình đè nén phiền não trong lòng, lấy di động ra gọi điện thoại cho trợ lý Chu.
“Tút, tút tút..."
“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau..."
Âm thanh điện tử bất ngờ vang lên, sắc mặt Cố Ngôn Đình trầm xuống.
Anh lại còn dám không nghe điện thoại?
Xem ra, mấy ngày hôm trước phạt anh nhiều lần như vậy, vẫn không để cho anh nhớ kỹ giáo huấn.
"Trợ lý Chu không nghe điện thoại sao", Hà Dao Chi lo lắng,"Có phải do quá bận không?"
Trong thời gian một ngày ngắn ngủi, bộ phận quan hệ xã hội phải liên hệ với phóng viên truyền thông, chuẩn bị tốt bản thảo, còn phải bố trí sân bãi, sắp xếp truyền hình trực tiếp, mua chuộc thủy quân và nhân vật tiếp thị... Đúng là công việc vô cùng bận rộn.
Cố Ngôn Đình quay đầu nhìn về phía bảo tiêu đi theo phía sau: "Các anh qua bên kia tìm xem, sau khi tìm được trợ lý Chu thì mang cậu ấy tới đây."
Trong lòng anh có chút lo âu.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, trợ lý Chu giao cho anh ta bản thảo do chuyên gia viết xong. Thời điểm phát sóng trực tiếp, anh ta nhìn máy nhắc từ dưới đài, dựa theo bản thảo bọn họ viết tốt trực tiếp đọc là được.
Mà ở phân đoạn phóng viên đặt câu hỏi, sẽ có thư ký nhắc nhở anh ta phóng viên truyền thông nào là nội ứng đã sắp xếp trước. Sau đó, anh ta chỉ cần kết thúc nghỉ ngơi là được rồi. Chuyện còn lại thì giao cho thủy quân, nhân viên marketing cùng với bộ phận quan hệ xã hội xử lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./he-thong-bao-toi-nguoc-tra-nam-truoc-khi-bi-nguoc/chuong-85.html.]
Mà nếu như không thể kịp thời liên lạc với nhân viên, cuộc họp báo này căn bản không thể thuận lợi triển khai.
Cố Ngôn Đình chậm rãi từ cửa hông ởi vào, nhíu mày nhìn phòng khách tối đen, sắc mặt càng ngày càng trầm.
Đám nhân viên kia rốt cuộc đang làm gì, như thế nào ngay cả sai lầm cấp thấp như vậy cũng phạm phải, thậm chí ngay cả đèn cũng quên bật.
Bốn phía yên tĩnh dị thường, không có nửa bóng người, hoàn toàn nhìn không ra nơi này nửa giờ đồng hồ nữa sẽ tổ chức họp báo.
Chỉ có cách vách tường xa xa truyền đến tiếng ồn ào, làm cho người ta hiểu được trên ghế phóng viên đã ngồi đầy người.
Cố Ngôn Đình hít sâu một hơi, nhấc chân vừa chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, thì có bảo tiêu từ đầu kia vội vã chạy tới.
"Cố tổng... tình huống có chút không đúng.", Vệ sĩ thở hồng hộc, Chúng tôi đi tìm một vòng, không tìm được trợ lý Chu."
Cố Ngôn Đình hơi sửng sốt, híp mắt nhìn đối phương: "Cậu nói cái gì?" Đều ở thời khắc mấu chốt này, trợ lý Chu không ở chỗ này xử lý công việc, chẳng lẽ còn có thể chạy đi nơi khác.
"Là thật", bảo tiêu khóc không ra nước mắt,"Đừng nói là trợ lý Chu, thậm chí ngay cả một nhân viên tập đoàn Cố thị chúng ta đều tìm không thấy..."
"Trước mắt còn ở đây, ngoại trừ những phóng viên và bên truyền thông đang khiêng máy quay thì một người sống đều không có!"
Ăn xong bữa tối, Lê Khinh Nhan không dừng lại ở đại sảnh, trực tiếp về biệt thự.
Lúc này, cách giờ tuyên bố trực tiếp của tập đoàn Cố thị chỉ còn năm phút. Lê Khinh Nhan đi tới trước gương, nhìn đếm ngược sinh mệnh "50 ngày" đỏ tươi trên đỉnh đầu, lâm vào trâm tư.
"Kế hoạch lần này của Cố Ngôn Đình hẳn là sẽ không thành công mới đúng... ' Cô khẽ nhíu mày.