Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược - Chương 114: Chẳng lẽ em ở bên anh... chỉ để anh giúp em học bổ túc
Cập nhật lúc: 2025-01-26 00:09:03
Lượt xem: 1,263
Anh ta luống cuống muốn tìm một lý do thích hợp để biện minh cho mình, nhưng thấy ánh mắt Giang Lê Thanh không d.a.o động, cô chỉ cười tủm tỉm, đưa túi quà trên tay cho anh ta: "Chúc anh sinh nhật vui vẻ trước nha."
Tô Húc lập tức ngẩn người, không chỉ Tô Húc, mà những người bạn đứng sau anh ta cũng ngẩn người.
Tất cả mọi người có mặt đều nghĩ rằng Giang Lê Thanh sau khi nghe được sự thật sẽ ngạc nhiên và tổn thương, hoặc là sẽ ầm ĩ lên, nếu không thì cũng phải khóc lóc bỏ đi, thế nhưng cô lại biểu hiện hoàn toàn trái ngược, thậm chí còn bình tĩnh hơn trước.
"Thanh Thanh..." Tô Húc cụp mắt, vẻ mặt bất lực, trông giống như một chú chó con vô tội bị bắt nạt.
Giang Lê Thanh lùi lại hai bước, nụ cười xa cách: "Nhưng tôi khá tò mò, là anh nói với họ rằng chúng ta đang hẹn hò sao?"
Câu hỏi ngược bất ngờ khiến Tô Húc lập tức ngẩn người.
Tầm mắt từ bốn phương tám hướng đổ dồn về, lộ ra vẻ kinh ngạc và nghi ngờ như nhau.
Tô Húc cũng kinh ngạc, câu này có ý gì? Cái gì gọi là... chúng ta đang hẹn hò sao? Chẳng lẽ bọn họ không phải vẫn luôn hẹn hò sao?
"Bởi vì tôi khá ngạc nhiên đấy." Giang Lê Thanh nói: “Có vẻ như các anh đã thật sự cá cược gì đó với nhau sau lưng tôi, đồng thời muốn anh dùng việc chia tay với tôi coi như trừng phạt tôi."
"Anh..."
Giang Lê Thanh chớp chớp mắt: "Nhưng Tô Húc, chúng ta đã từng hẹn hò lúc nào cơ?"
Như sét đánh ngang tai.
Không chỉ khiến những người đứng sau đang chờ xem kịch hay choáng váng, mà còn khiến cả Tô Húc choáng váng.
Đồng tử anh ta co lại, lẩm bẩm: "Chúng ta không phải... vẫn luôn hẹn hò sao? Em không phải đã sớm đồng ý với anh rồi sao?"
Giang Lê Thanh càng kinh ngạc hơn: "Khi nào? Chẳng lẽ là tôi đã nói gì đó khiến anh hiểu lầm, khiến anh tưởng rằng chúng ta có quan hệ gì đó? Nếu đúng như vậy thì tôi xin lỗi anh trước nhé."
Tô Húc vội vàng nói: "Lần đầu tiên gặp nhau vào năm ngoái, anh hỏi em thì em..."
Giang Lê Thanh kinh ngạc, nhìn anh ta như nhìn một đồ ngốc: "Không thể nào!" Cô lớn tiếng nói: "Anh cũng đã nói là lần đầu tiên gặp mặt, ai lại đồng ý với một người mà mình mới gặp lần đầu chứ?"
Tô Húc lập tức sốt ruột: "Nhưng em cũng không từ chối mà?!"
Giang Lê Thanh cau mày: "Ý anh là, chỉ cần cô gái đấy không từ chối lời cầu hôn của anh thì tức là chấp nhận?"
Câu hỏi ngược này khiến Tô Húc câm nín.
Cuối cùng anh ta cũng nhận ra vấn đề, không cam lòng nói: "Nếu em không chấp nhận lời theo đuổi của anh thì những bài tập anh giúp em sắp xếp, mỗi tuần giúp em trực nhật, còn có những bài tập sai, bù bài, những tài liệu anh sắp xếp cho em..."
Nói đến đây, Tô Húc cảm thấy không ổn.
Đúng vậy, tại sao Giang Lê Thanh lại... luôn để anh ta giúp cô ấy học bổ túc? Hoặc là giúp cô ấy sắp xếp bài tập, mỗi lần hẹn hò đều ở thư viện, nghĩ kỹ lại thì trong suốt một năm qua, ngoài thư viện ra thì bọn họ chẳng đi đâu cả!!
Nhìn đôi mắt tràn ngập ý cười cười tươi như hoa của Giang Lê Thanh, lòng Tô Húc lạnh đi một nửa.
"Chẳng lẽ em ở bên anh... chỉ để anh giúp em học bổ túc?"
Đồ ngốc.
Giang Lê Thanh cười lạnh trong lòng nhưng mặt không đổi sắc: "Tô Húc, chúng ta chưa từng hẹn hò, anh đừng nói những lời khiến người khác hiểu lầm nữa." Cô nghiêm mặt, đầy vẻ nghiêm trang: "Chẳng trách các bạn học luôn hỏi về mối quan hệ của tôi và anh, hóa ra là anh đã đi rêu rao tin đồn."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./he-thong-bat-toi-lam-ca-uop-muoi-trong-truyen-nguoc/chuong-114-chang-le-em-o-ben-anh-chi-de-anh-giup-em-hoc-bo-tuc.html.]
Tô Húc đứng sững tại chỗ một lúc lâu không nhúc nhích.
Có người đứng ngoài nhìn không vừa mắt, đứng ra nói: "Giang Lê Thanh, cô nói không đúng rồi? Cô rõ ràng là đang câu kéo Húc Tử để moi lợi từ nó mà."
"Moi lợi?" Giang Lê Thanh cười, cô mở app ngân hàng trên điện thoại, mở phần lãi suất hàng tháng ra: "Xin hỏi tôi cần không?"
Tiền lãi mỗi tháng của cô lên đến hàng chục vạn, chưa kể đến tiền cổ tức lớn nhỏ của các công ty.
"Nếu như hai người học bổ túc ở thư viện mà các người cho là câu kéo thì tôi không còn gì để nói nữa." Giang Lê Thanh nhún vai: "Dù sao tôi cũng chỉ nghĩ chúng ta là bạn học cùng nhau nhưng có vẻ như đã khiến Tô Húc hiểu lầm."
Giang Lê Thanh cười như không cười: "Hay là anh quy tiền học bổ túc ra đi, tôi chuyển cho anh, để khỏi có người nói tôi moi lợi của anh."
Tô Húc câm nín.
Sự xấu hổ và bối rối đan xen trong lòng anh ta.
Gia đình anh ta khá giả, không bao giờ thiếu tiền, luôn hào phóng với người yêu và bạn bè, cho dù có thực sự chia tay với bạn gái thì cũng không bao giờ đòi lại những thứ đã cho, như vậy thì ra thể thống gì.
Những lời Giang Lê Thanh nói lúc này chẳng khác gì sỉ nhục anh ta.
Thấy anh ta không nói gì, Giang Lê Thanh xóa luôn phương thức liên lạc của hai người trước mặt Tô Húc, rồi lấy lại món quà trên tay anh ta: "Cái này tôi lấy lại, lỡ có người nói anh moi lợi thì sao."
Nói xong, Giang Lê Thanh bỏ đi.
Nhìn theo bóng lưng cô rời đi, ánh mắt của tất cả mọi người có mặt đều đổ dồn vào Tô Húc, có dò xét, đánh giá, còn có cả dè chừng.
Cuối cùng, người bạn cùng phòng thân thiết nhất với cậu ta cũng lấy hết can đảm lên tiếng: "Húc, Giang Lê Thanh... thực sự chưa từng ở bên cậu sao?"
Tô Húc im lặng.
Suy nghĩ của anh ta cũng có chút mơ hồ.
Thực ra ngay từ lần đầu gặp Giang Lê Thanh, anh ta đã nhận ra cô, việc tỏ tình cũng chỉ là để chọc tức Hoắc Bạch, nhưng nghĩ kỹ lại thì lúc đó Giang Lê Thanh chỉ cho phương thức liên lạc, chứ không trực tiếp đồng ý, kể cả những lần tiếp xúc sau đó cô cũng luôn giữ lễ độ.
Như cô đã nói.
Dù là học bổ túc hay bài tập, đều là anh ta chủ động đề nghị sau khi nghe cô than thở, cho dù Giang Lê Thanh lúc đó tỏ ý từ chối, Tô Húc vẫn ngoan ngoãn sắp xếp rồi gửi cho cô, lần nào cũng vậy.
Tô Húc không phải là đồ ngốc.
Giờ nghĩ lại, dấu hiệu nào cũng cho thấy anh ta bị Giang Lê Thanh lừa.
Nhưng so với tức giận, anh ta càng hoảng sợ hơn.
Nói cách khác, anh ta không muốn chia tay với Giang Lê Thanh chút nào.
Cô thông minh, xinh đẹp, hiểu chuyện, gia cảnh tốt, không làm mấy trò õng ẹo như các bạn gái trước đây, nói cách khác, mỗi giây ở bên cô đều khiến Tô Húc cảm thấy thoải mái, thậm chí còn nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp đại học thì cưới cô cũng không tệ.
Tô Húc không khỏi căm hận những người gọi là "bạn bè" sau lưng mình.
Nếu không phải bọn họ xen vào, anh ta và Giang Lê Thanh sẽ không đến mức này.
Tô Húc bực bội kéo cổ áo sơ mi, chạy theo ra ngoài.
Dù thế nào thì cũng phải giải thích rõ ràng chuyện này.