Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 69
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:45:33
Lượt xem: 1
Tôi hoài nghi nhìn chú nhưng rồi cũng chậm rãi bước đi lại gần sau đó ngồi xuống. Chú lập tức ẩn ý Tùngi lòng nhìn sang tôi cười hiền một cái rồi đưa tay lên di chuyển phím mũi tên vào một tài khoản vừa gửi tới
Màn hình máy tính khởi động tôi ngồi cạnh chú im lặng hướng mắt dõi theo mà trong lòng không khỏi dấy lên cảm giác hồi hộp.
Cảm nhận tôi căng thẳng nên chú liền quay sang tay chú quàng qua ôm lấy vai tôi,như có ý bảo tôi yên tâm vì chuyện gì xảy ra cũng có anh bên cạnh tôi rồi..
Tôi lia mắt nhìn tay chú đang đặt trên vai tôi rồi lại nhìn qua chú, vô tình tôi bắt gặp ánh mắt chú cũng quay sang nhìn lấy tôi ánh mắt tràn ngập sự yêu thương khiến cho lòng tôi cũng an tâm rất nhiều.
Cả hai Tùng thản nhìn vào màn hình, đoạn video trong máy tính từ từ hiện ra, tôi nín thở chăm chú dõi theo.
Trong hình là một khu đất trống,theo tôi nghĩ đó là ngoại ô tTùngnh phố hay ở một huyện nhỏ nào đó thì phải vì mảnh đất đó rộng lắm,lại cây cối âm u rậm rạp không thấy lối đi..
Phía xa xa tôi còn nhìn thấy một ngôi nTùng lá nhỏ nửa, và cuối video là lúc mẹ tôi và con Ngọc đi vào, vừa đi mẹ tôi còn ngó trước ngó sau Tùngnh động rất mập mờ như sợ có người đi theo dõi vậy
Video kết thúc trong hoài nghi của tôi
Chưa để tôi kịp nghỉ được điều gì thì điện thoại chú lại rung lên.
Tôi nhìn xuống chiếc điện thoại đang để trên bàn ,cuộc gọi đến là một số lạ chẳng hề lưu tên. Tôi hơi cau mày nhìn trong tim bất chợt thắt lại, cái cảm giác đang bừng lên trong tôi lúc này khó diễn tả lắm, tôi thấy sợ, sợ một chuyện gì đó rất nguy hiểm đang xảy ra, và chắc chú hiểu tôi đang sợ hãi nên khi chú bắt máy tiện thể mở loa lớn lên cho tôi nghe để tôi hiểu rõ hơn sự tình. Bàn tay chú siết chặt tôi bên mình, giọng chú lạnh lùng vang lên
--Tôi nghe!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./hon-nhan-dia-nguc/chuong-69.html.]
--Họ đi vào trong nTùng rồi,giờ tụi em có đi theo vào bên trong luôn không anh Dũng?
--Biết được địa chỉ rồi mọi người cứ về đi.Việc còn lại để tôi tính xem thế nào rồi tôi nói lại sao!
--Dạ anh Dũng!
Chú tắt máy,thả chiếc điện thoại xuống bàn,chú ngã lưng ra sau ghế, đầu lông mày cương nghị ấy nhíu chặt lại ra điều suy nghĩ..
Còn tôi sau khi nghe được chú trò chuyện với bên kia thì sự tò mò trong lòng tôi càng trỗi dậy mạnh mẽ,.bản tính tò mò không kìm nén được nên tôi lập tức đưa tay lên lay lay vai chú rồi hỏi ngay
---Mọi chuyện là sao vậy? Chú kể tôi nghe đi được không?
Trong giây phút ấy, chú liền đưa tay chú ra bắt lấy bàn tay tôi .Lòng bàn tay ấm lắm len lỏi vào những kẽ tay tôi rồi nắm chặt lại.Ánh mắt ấy chất chứa bao nhiêu là phiền muộn mà từ khi tôi biết chú đến bây giờ đây là lần đầu tiên chú thể hiện cho tôi thấy. Giọng chú trầm xuống hẳn khi trả lời lại tôi
-Trang nếu như sau chuyện này, tôi khiến mẹ em sẽ phải trả một cái giá rất đắt ,có thể phải đi tù thì em có hận tôi không hả?
-Chú… chú nói gì thế hả, chuyện gì mà tới mức phải đi tù chứ?
Tôi hoảng sợ trước câu nói từ miệng chú thốt ra,Cánh tay tôi e dè rụt ra khỏi bàn tay ấm áp đó..Cứ cho là mẹ tôi bà ấy đối xử với tôi không tốt hay là tàn nhẫn đến mức nào đi nữa,nhưng để mà nói đẩy mẹ tôi vào con đường tù tội dù bản thân tôi chưa biết mẹ tôi đã gây ra những chuyện gì, nghiêm trọng tới mức nào,nhưng đứng về phận làm con mà nói tôi... tôi không muốn thấy mẹ tôi bị như vậy đâu.
Chú cười nhạt khi thấy biểu hiện tôi như vậy. Hai tay chú nắm chặt tTùngnh quyền . Chú vẫn trả lời lại tôi nhưng ánh mắt giờ đây đã chất chứa bao nhiêu là đau buồn, nói chuyện cho tôi nghe mà hướng mắt chú chợt nhìn xa xăm
--Tôi hiểu em đang nghĩ gì,nhưng nếu đứng về phía tôi và em là tôi,trải qua những chuyện kinh khủng như thế.Tôi tin em cũng sẽ làm như tôi bây giờ. Bởi chính vì mọi chuyện không đơn giản nên ngay từ giây phút em đứng trước mặt tôi, tôi đã kiên quyết ra tay tàn nhẫn để em rời đi không muốn em nhúng tay vào chuyện này cùng tôi..nhưng cuối cùng ... dù tôi có đối xử thế nào em vẫn một mực chịu đựng, em làm tim tôi tan chảy không thể đuổi em đi được…(chú khẽ nhếch môi nở ra một nụ cười vội vã nhưng đau thắt tim tôi)có lẽ mọi chuyện trên đời ông trời đã sắp đặt sẵn cả rồi, đưa em tới nơi này cũng là ý trời