Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:50:07
Lượt xem: 1
Sau khi Dũng nói dứt lời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cánh cửa tôi thấy anh Phúc nháy mắt như ra hiệu người bên ngoài đi vào khiến cả một phòng khách ngập tràn không khí căng thẳng.
Bên ngoài một phụ nữ ăn mặc Tùng thường, gương mặt khắc khổ dù chưa lớn tuổi là bao nhiêu nhưng nếp nhăn đã hằn sâu trên mặt rất nhiều
nhưng có một điều làm tôi bất ngờ hơn là bà ta rất ,rất giống với con Ngọc ,hai gương mặt chẳng sai đi một nét chỉ có khác là người đàn bà ấy đã lớn tuổi còn con Ngọc thì là gái mới lớn
Chợt tôi dấy lên một suy nghĩ...chẳng lẽ bà ấy lại là là là ...trong lòng tôi suy nghĩ tới đó thôi đã khiến tôi phải hốt hoảng đứng bật dậy và khi nhìn bà ấy đi vào tôi thấy hai tay bà đan vào nhau run rẩy, mặt như căng thẳng tột độ
Lúc này Dũng lại nhìn về phía con Ngọc mà hỏi nó một lần nữa
-Em thấy bà ấy quen không ?
Khoảnh khắc này con Ngọc không trả lời lại anh nữa, mắt nó rưng rưng đong đầy nước, nó chạy nhanh lại lấy người đàn bà ấy mà ôm chầm lấy ,dường như giây phút này nó đã thấy được tình hình mẹ con nó Tùng an rồi nên nó vừa ôm mẹ nó vừa mừng rỡ rồi lắp bắp khuôn miệng khóc nức nở
--Mẹ... Mẹ sao mẹ lại ra khỏi được vậy ?ai đã cứu mẹ vậy hả mẹ?
Người đàn bà ấy cũng ôm vội lấy con Ngọc. Hai Tùngng nước mắt lăn dài hai bên má gây, đôi tay vỗ vỗ lưng nó mà thấy thương
Giọng bà cũng nghèn nghẹn rồi chỉ tay về phía Dũng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./hon-nhan-dia-nguc/chuong-87.html.]
---Là người của cậu Dũng ---là người của cậu Dũng đấy con
Bà nói xong rồi đẩy con Ngọc ra sau đó nhìn về hướng anh Phúc và con Trang như cảm thấy biết ơn họ .Tôi nhìn theo mà tự nhiên không hiểu sao cũng khóc theo luôn .
Bây giờ mọi chuyện đã dần lộ ra, Dũng chầm chậm quay sang nhìn đối diện bà Vân gương mặt anh cau mày giận dữ lên tiếng
--Bây giờ bà còn gì để nói ?
Từ giây phút người đàn bà lạ đó xuất hiện bà Vân đã không còn những vẽ mặt hống hách hay dáng vẻ sang trọng tự cao nữa ,trong khoảnh khắc Bà Vân như con mèo nhỏ bị ướt mưa chẳng còn xù lông bảo vệ lấy mình
Bà ta ngồi thụp xuống ánh mắt tỏ vẻ bất lực nhưng lời nói vẫn còn hơi mạnh mẽ lắm
---Tụi bây âm mưu lại hại tao có đúng không ?Con Ngọc mày là thứ phản chủ uổng công tao cho mày từ li từ tí tại sao mày vẫn theo phe thằng ch.ó đó hả ?? Mày nói đi.
Con Ngọc bây giờ nó đã gặp lại mẹ nó nên dường như cũng chẳng nể bà ta nữa. Nó nhìn bà Vân lên tiếng như muốn kể hết những tội lỗi của bà gây ra trong sự ấm ức
--Bà nói cái gì ?bà lo cho tôi cái gì ?xin lỗi bà nhé bà nói vậy mà nghe được à,? Bà chẳng lo cho ai cả, bà chỉ lo cho bản thân bà thôi bà sống ích kỷ, tham của ,bà đừng có ở đó mà dở giọng kể tình kể nghĩa ra nữa tôi kinh tởm bà rồi.
Nói đoạn nó chua xót nhìn qua Dũng và chung7 tôi nó lên tiếng kể
--Có lẽ sẽ có một số chuyện cậu chưa biết rõ được đâu? Sẵn đây em nói luôn cho cậu hiểu có một đoạn ghi âm em lén lút ghi âm được lúc bà ta thuê người hại cậu và bà chủ, dàn xếp một vụ tai nạn giao thông, đoạn ghi âm đó em giấu ở trong phòng bà chủ sau bức tranh, lúc sau bà Vân biết được em biết bí mật của bà ấy nên bà ta ra tay bắt mẹ em nhốt ở ngoại ô tTùngnh phố để khống chế em. Bà ta nói nếu em ngoan và nghe lời bà ấy đến lúc cậu có con bà ấy lấy được tài sản sẽ thả mẹ con em ra .Em em vì lỡ Thương cậu nên cũng ngu dại nghe theo sự sắp đặt của bà ấy I để được ngày ngày có thể ở bên cạnh cậu và mẹ em được an toàn, nhưng trớ trêu bà ta biết em thương cậu nên không cho em được chăm sóc cậu nữa vì sợ em biết bí mật của bà ta em sẽ về phe Cậu nên từ đó bà ấy lúc nào cũng ngăn cản không cho em lén phán lên phòng cậu. Rồi bà ta tìm mọi cách thuê người khác và lo cho cậu để nhằm quyến rũ cậu, cho cậu có con để bà ta đạt được mục đích. Cậu...em.. em cũng xin lỗi vì em ghen tị với chị Trang nên từ hôm chị Trang lên bà Vân bảo em cho chị Trang uống thuốc bổ Nhưng em đã đánh tráo thành thuốc tránh thai rồi....em .Em xin lỗi