Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-10-09 07:45:17
Lượt xem: 31
Quý Hành Tung nghe thấy tên Triệu Kiến Dân, anh có chút ấn tượng.
Từ ngày đến đây anh có nghe nói vài lần.
Người này tính tình xấu, nổi tiếng là "tra nam", đẹp trai tuấn tú, thành tích ngày thường cũng khá tốt.
"Tôi nghĩ anh ta lại bắt đầu làm bậy nữa rồi." Mã Hải tức giận nói.
Vẻ ngoài Triệu Kiến Dân còn rất thu hút những cô gái trẻ, nguyên nhân anh ở quân đội "Thanh danh truyền xa" không phải do mỗi thành tích, quan trọng hơn nữa là, giữa một đám hoà thượng, bên người anh chưa bao giờ thiếu bạn gái.
Mã Hải nhíu mày,Triệu Kiến Dân lúc nào cũng đùa bỡn tình cảm của các cô gái:" Vậy có được không? Quả thực là mang tiếng thanh danh của những người lính như chúng ta."
Quý Hành Tung không mở miệng:"Đừng gây chuyện bên ngoài, đi vào ăn cơm trước."
Không phải anh mặc kệ Chương Dạng, mà căn bản Quý Hành Tung không cảm thấy Chương Dạng sẽ coi trọng Triệu Kiến Dân.
Vị hôn thê này của anh nhìn như vậy nhưng không giống vẻ bên ngoài, là cái người ngoan ngoãn nghe lời.
Chương Dạng không nghĩ tới có người bắt chuyện với mình khi ăn sủi cảo.
Trước khi cô về nước, khi nói chuyện với Chương Ngũ cô cố ý tìm hiểu tình hình trong nước.
Nghĩ mọi người đều dè dặt, không ngờ gặp được một ca "không bình thường" ở đây.
Ngày thường, Triệu Kiến Dân rất không thích ăn cơm ở nhà ăn bộ đội, anh không thiếu tiền, mời bạn bè, chỉ cần có cơ hội là sẽ ra tiệm ăn ăn cơm.
Các quán ăn ở xung quanh đây, anh đều là khách quen.
Mà đối tượng khách chính ở các quán ăn quanh đây là bộ độ , cho nên mỗi lần đây ăn cơm đa số là gặp được những người lính mặc quân phục màu xanh.
Không ngờ rằng hôm nay ra ăn sủi cảo, Triệu Kiến Dân liên thấy Chương Dạng ngồi bên cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-84.html.]
Chương Dạng thật sự là quá bắt mắt, chiếc váy đen vốn đã mỏng, chưa kể phần eo chiếc sườn xám này cắt may vừa phải.
Ngay cả khi có mặt phần chiếc bàn gỗ che tâm nhìn, nhưng chiếc eo nhỏ kia thật sự làm người khác liếc mắt một cái là kinh ngạc cảm thán.
Tuy anh nhìn qua không thiếu các cô gái xinh đẹp, nhưng giống như Chương Dạng thì thật sự hiếm thấy.
Nga
Chỉ cần liếc mắt một cái, có thể làm ánh mắt mọi người dừng trên người cô.
Triệu Kiến Dân vừa đi vào, những người lính tới trước đang còn rất ngượng ngùng khi ngồi cùng bàn Chương Dạng, cho nên bên cạnh Chương Dạng và Liễu Viện còn trống hai vị trí.
Triệu Kiến Dân vừa vào cửa, đôi chân dài trực tiếp ngồi bên cạnh Chương Dạng, ngẩng mặt cười nói: "Mỹ nữ, chỗ này chưa có ai ngồi đi?"
Triệu Kiến Dân hiếm khi thất bại trước mặt các cô gái trẻ tuổi.
Lúc Chương Dạng nghe thấy từ "mỹ nữ" thì sắc mặt suýt cứng đờ, cô suýt phạm phải một vấn đề xấu hổ.
"Vâng."
Triệu Kiến Dân thấy Chương Dạng có chút lạnh lùng, cũng không nhụt chí, anh chủ động nói: "Sủi cảo ở quán này nổi tiếng ngon nhất khu này. Em thích ăn vị gì?"
Chương Dạng cuối cùng cũng chậm rãi ngẩng đầu, buông chiếc đũa xuống, nhìn người bên cạnh quen thuộc.
Có lẽ bởi vì người nhà nên cô đối với những người mặc quân phục có ấn tượng tốt.
Tuy nói vì hiện tại có cảm giác quen thuộc với Triệu Kiến Dân làm cô có chút không thích ứng, nhưng Chương Dạng như cũ duy trì lễ tiết cơ bản nhất, vừa lễ phép lại xa cách nói: "Xin lỗi, chúng ta không quen."
Liễu Viện nhìn ra điểm gì đó, cô liếc mắt với một thanh niên cùng bàn:"Đúng vậy, những người nhập ngũ đều nhiệt tình vậy sao? Gặp người xa lạ cũng có thể nói không ngừng?"
"Không phải, không phải tôi thấy có khách mới đến quán chị dâu sao, tôi đây là đang lôi kéo khách cho chị dâu không phải?" Triệu Kiến Dân tim lý do nghe không chê vào đâu được, như là anh chỉ là một người tốt bụng, không có ý khác.
Chương Dạng ăn uống rất ít, chưa kể nhà hàng này có rất nhiều thịt trong bánh bao, một phần sủi cảo nhỏ cô cũng ăn không hết.