Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-10-09 22:31:14
Lượt xem: 26
Tạ Du Diễm vừa nghe như vậy liền vui tươi hớn hở nói: "Ai nha, không cần lãng phí đi tiệm ăn đâu, cân gì phiền toái như vậy cơ chứ? Chương Dạng cháu ở nhà làm, đều là người một nhà, chúng ta cứ tùy ý là được." Tuy rằng ngoài miệng nói không cần, nhưng cả người đều đã đứng dậy sẵn sàng ra cửa.
Chương Dạng nghe những lời này:"Chuyện này làm sao được chứ? Đi thôi, dì cả, dượng, nếu hai người muốn ăn thịt dê luộc, vậy thì đi thôi."
Ban đầu Tạ Du Diễm cũng chỉ giả vờ khách sáo hai câu thôi:"Ai nha, nếu Chương Dạng đã kiên trì thì chúng ta cũng nên đi thôi, bọn dì nghe hai người các cháu sắp xếp vậy." Vừa nói xong, bước chân của bà ta vững vàng mà đi lướt qua phía trước Chương Dạng, dẫn đầu đi tới cửa.
Bộ dáng này không khỏi làm Chương Ngũ giật mình trong giây lát.
Khi mới vừa ngồi trên xe, anh phải nghe dì cả lải nhải cằn nhằn cả quãng đường đi, đơn giản chỉ là phàn nàn rằng anh đến quá muộn, bà ta chờ đợi ở bến xe rất mệt mỏi, sức cùng lực kiệt, nhưng xét theo tình hình hiện tại, anh cảm thấy cho dù dì cả đi vác nặng chạy hai km cũng không có vấn đề gì.
Ngụy Quốc Hoa cũng nhanh chóng đi ra ngoài cùng vợ của mình, chị em Chương Dạng đi ở cuối cùng, cô nhìn đống hành lý ở cửa, chỉ chỉ vào chúng rồi nói:"Mang theo."
Chương Ngũ yên lặng giơ ngón tay cái với cô.
Nga
"Chị đi cùng với em." Chương Dạng vừa nói vừa cởi tạp dề trên người xuống, sau đó đi ra ngoài cùng với Chương Ngũ.
"A?"
Chương Dạng ngẩng đầu liếc mắt một cái:"A cái gì mà a?" Cô liền biết họ ngoại ra cực phẩm.
Mấy năm gần đây, nhà bọn họ quả thực là đối xử với dì cả Tạ gia quá hiền lành, người ta thường nói, ngựa hiền bị người cưỡi, người hiền thì bị người ta khinh, cô lo lắng Chương Ngũ đối phó với người đàn bà đanh đá như Tạ Du Diễm sẽ có hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-91.html.]
Tuy rằng cô không có quá tinh thông tinh hoa văn hóa dân tộc, nhưng mà bản lĩnh chặn họng người khác, làm người ta tức c.h.ế.t thì cô vẫn phải có:"Đi thôi."
Chương Ngũ chọn một nhà hàng địa phương tương đối nổi tiếng về thịt dê luộc để ăn, đây đúng là thời gian ăn cơm, mọi người tới ăn cũng không ít.
Sau khi hai người Tạ Du Diễm và Ngụy Quốc Hoa xuống xe liền đi vào trong tiệm cơm.
Có người phục vụ đứng chờ ở cửa, sau khi thấy hai người đi vào liền đi đến tươi cười chào đón:"Xin hỏi các vị đi mấy người?"
Tạ Du Diễm còn chưa có trả lời, thì âm thanh lạnh lùng của Chương Dạng từ phía sau truyền đến: "Hai người."
"Sao lại là hai người? Ai da, Chương Dạng Chương Ngũ, hai người các cháu không ăn cùng sao? Như vậy thì ngại quá." Tạ Du Diễm quay đầu lại nói.
Chương Dạng không thay đổi sắc mặt, trước khi xuống xe, cô đã bảo Chương Ngũ đứng ở phía sau dọn dẹp hành lý của hai vợ chồng đưa đến trước mặt bọn họ, cũng coi như là bọn họ đã hoàn thành nghĩa vụ của tiểu bối rồi
"Không được, cháu cùng với Chương Ngũ về nhà ăn cơm. Nếu dì cả muốn ăn thịt dê luộc, mà Chương Ngũ đã quá quen thuộc với thành phố Bắc Kinh, chắc chắn đưa dì cả đến đây ăn thử sẽ không ủy khuất dì cả, chẳng qua chỉ là đi nhờ xe một chuyến mà thôi, đều là người một nhà, dì không cần quá khách khí." Chương Dạng mỉm cười nói.
Khi Chương Dạng nói xong mấy lời đó thì đúng lúc này Chương Ngũ xách theo bao lớn bao nhỏ từ bên ngoài tiến vào, đem đống hành lý đặt ở trên mặt đất.
Chương Dạng tưởng tượng đến trước kia khi ở ga tàu hỏa, em trai của cô cũng bị người một nhà Tạ Du Diễm sai khiến như thế này, làm cho nụ cười thương nghiệp trên mặt cô cũng giảm đi hai phần.
Trong đôi mắt giống lưu ly kia chứa đầy sự thờ ơ.