Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 359
Cập nhật lúc: 2025-04-04 12:08:48
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
Cập nhật lúc: 2025-04-04 12:08:48
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
Hàn Tuyển nghe được tin liền vội vã chạy tới, hắn bảo Minh Thành Hữu đừng tức giận.
" Trưởng phòng Sài, hiểu lầm, hiểu lầm."
Minh Thành Hữu ngồi xổm người xuống, nhặt từng tờ giấy lên thay Phó Nhiễm, hắn phủi qua, hướng tới Hàn Tuyển đang xin lỗi Sài tổng.
"Tôi thấy trưởng phòng Sài không phải nên làm việc cấp bách, mà nên tìm người đàn ông để dập lửa. Thời kì mãn kinh trước khi già rất dễ phát ra nhiều di chứng."
"Tôi mặc kệ."
Hàn Tuyển nhìn bóng người hung hăng quay về văn phòng lắc đầu, hắn bước đuổi theo Minh Thành Hữu đã đi tới cửa thang máy.
"Lvan, trưởng phòng Sài làm vậy tất nhiên là không đúng, nhưng anh quên ban đầu chúng ta tốn bao nhiêu tiền đưa ra lương cao mới mời được cô ấy tới làm việc sao?"
Phó Nhiễm đứng ở bên cạnh, không muốn nói xen vào.
"Người như vậy sớm muộn phải đuổi đi, không bằng làm sớm một chút."
Ánh mắt Hàn Tuyển tràn ngập thâm ý liếc về hướng Phó Nhiễm.
"Anh thật muốn nâng đỡ cô ấy lên tận trời sao?"
"Tôi nguyện ý."
Minh Thành Hữu mạnh mẽ kéo Phó Nhiễm vào trong thang máy, cũng không nói gì nữa. Hắn đưa trả lại tài liệu vào trong tay cô.
" Sau này, những việc như thế này em tự quyết định là được rồi, không cần mọi chuyện đều phải thông qua người khác."
Phó Nhiễm tiện tay nhận lấy, chờ cửa thang máy mở ra cô bước ra ngoài.
Minh Thành Hữu nhận được điện thoại của Vưu Ứng Nhuỵ, đã ba ngày trôi qua.
Mấy ngày nay cô nhắn tin cho hắn như đá chìm xuống biển, gọi điện thoại hắn cũng không nhận. Vưu Ứng Nhuỵ biết như thế không có lợi đối với mình. Minh Thành Hữu ngồi ở bên trong phòng làm việc, Vưu Ứng Nhuỵ nghĩ sẵn trong đầu một trăm lần. "Thành Hữu, thật xin lỗi."
"Nói đi."
Minh Thành Hữu đứng dậy đi tới trước cửa sổ sát đất, lúc đó trời chạng vạng gần tối, ánh nắng chiều hừng hực khí thế nung đỏ nửa bầu trời, như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp.
Vưu Ứng Nhụy ở bên đầu kia khóc sướt mướt.
"Là em đổi đi, lúc ấy em cũng muốn tặng món quà này cho anh. Nhưng lúc ở trên xe thấy Phó Nhiễm tặng cho anh chiếc thắt lưng, em nghĩ, đây nhất định là thứ anh sẽ mang trên người. Em không có ý khác, chỉ muốn cho anh. . . . . ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-359.html.]
"Đồ vật đó, bây giờ đang ở đâu?"
Ngón tay Minh Thành Hữu đặt nhẹ ở hai đầu lông mày, tựa như cũng không còn kiên nhẫn nghe cô nói chuyện.
"Thành Hữu, thật xin lỗi."
Lòng dạ con người thật sựeo thời gian mà có nhiều thay đổi.
Minh Thành Hữu nhìn chăm chú đám mây chuyển động ở phía ngoài cửa sổ đến mất hồn.
Vưu Ứng Nhụy thấy hắn không mở miệng.
" Em... Em nhét vào trong thùng rác ở khu nhà em rồi."
Hô hấp Minh Thành Hữu hơi chậm lại.
" Anh đã nói với em bao nhiêu lần, để em ở lại bên cạnh anh thì không nên học kiểu cư xử kiểu này. Ứng Nhuỵ, đã ngấm vào tận xương như vậy không sửa được sao?"
"Không phải vậy, Thành Hữu, anh hãy nghe em giải thích!"
Đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng tút tút kéo dài, Vưu Ứng Nhuỵ suy nghĩ mất hồn, vẫn giữ nguyên động tác cầm di động đặt ở bên tai. Một cử chỉ mà cô vô tâm, lại phá hủy nhiều năm tâm huyết của cô.
Vưu Ứng Nhuỵ đưa tay hung hăng đập bàn tay mình xuống, xuống tay rất nặng, thậm chí cổ họng còn ngửi được mùi tanh.
Đau nhức mãnh liệt khiến cô nhanh chóng tỉnh táo lại, Vưu Ứng Nhuỵ biết rõ mình đã làm quá nóng vội. Minh Thành Hữu cũng nói cô đừng làm chút gì mờ ám trước mặt hắn, nên bây giờ đối xử với cô vẫn tốt, ngón tay cô mơn trớn những cuốn sách chuyên ngành kia, cố nén tức giận này.
Vưu Ứng Nhuỵ khẽ cắn khóe miệng, đau khổ ngày hôm nay, thua thiệt liền thua thiệt cô còn chưa đủ thành thục, không hiểu được nhẫn nhịn chịu đựng!
Minh Thành Hữu cũng không tự mình ra mặt, hắn sai người đi tới Vưu gia, tìm chỗ lưu giữ những hình ảnh ở bên trong tiểu khu, xác định là bị một người thu dọn rác nhặt được trong lúc vô tình.
Đầu tiên người đó không chịu trả lại, còn định đánh nhau, Minh Thành Hữu không muốn làm lớn chuyện này, đưa ra một khoản tiền lớn mới lấy được đồ vật về từ trong tay người thu dọn rá
May mắn là đóng gói tốt nên không tổn hao gì, từ lúc Minh Thành Hữu quay kiếng xe xuống nhận lấy đồ trong tay người đó cho tới bây giờ, cả người hắn ẩn bên trong ánh trăng ở ngoài tiểu khu, người đi đường đi qua đi lại không thấy được thần sắc nét mặt người đàn ông này.
Ánh sáng mờ ảo càng làm nét mặt hắn thần bí hơn.
Hắn mở túi ra, lấy dây lưng từ bên trong ra, cảm giác chất lượng rất tốt, kim loại cao sang rất hiếm có, Minh Thành Hữu cẩn thận thả chiếc túi vào ghế lái phụ, ngón cái lướt theo mặt trong của dây lưng, quả nhiên có thể cảm thấy có vết lõm của hoa văn, mở ngọn đèn nhỏ bên trong xe ra, đưa lại gần nhìn kỹ, hai chữ MR hiển thị rõ ràng ngay trước mắt.
Theo cảm giác của ngón tay, trong lòng càng thêm rung động, Minh Thành Hữu đưa ngón tay vuốt qua vuốt lại.
Nơi nào đó trong lòng kết thành băng lại dần như xuân về hoa nở tan ra từng chút từng chút một, thậm chí Minh Thành Hữu có thể nghe được tiếng từng khối băng va chạm tan ra, cảm nhận được không phải là khó chịu, mà là cảnh đẹp ý vui.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.