Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 360
Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:07:23
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:07:23
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Xe thật nhanh chạy qua hàng cây, trên đoạn đường bóng cây lần lượt thay đổi, như một máy cỗ máy thời gian, khó có thể đảo ngược. Minh Thành Hữu đạp chân ga, tiếng gầm rú đặc biệt của xe thể thao khiến người đi đường phải liếc nhìn, đi nhanh như muốn đi đầu thai sao?
Lúc này đã gần 10h đêm, một nửa toà nhà ở Nghênh An Thị đã ngủ say, nhưng cũng là lúc cuộc sống về đêm bắt đầu. Tất cả bắt đầu hoạt động, ánh đèn hai bên đường chiếu sáng một hộp đêm tấp nập, mà con người lúc này không chút kiêng kỵ mà nảy s.i.n.h d.ụ.c vọng
Xe thể thao màu đen như một lưỡi d.a.o sắc bén, lướt như gió, trong chớp mắt đã tới trước cửa Phó gia.
Phó Nhiễm đeo kính chống bức xạ màu đen ngồi ở trước máy tính. Minh Thành Hữu gọi điện thoại đến, hai tay cô đang bận rộn gõ chữ trên bàn phím. Phó Nhiễm cầm di động lên nhìn, lại đặt về chỗ cũ.
Minh Thành Hữu nhoài người ra nhìn Phó gia, bên trong phòng khách không mở đèn, chung quanh tối đen im ắng yên tĩnh. Hắn thấy Phó Nhiễm không chịu nghe điện thoại của hắn, đành gởi một tin nhắn.
"Xuống dưới đi, anh tìm lại được quà em tặng rồi."
Phó Nhiễm liếc mắt nhìn.
Điện thoại vang lên âm báo có tin nhắn, Minh Thành Hữu mở ra thấy tin hồi âm của Phó Nhiễm: Ừ, đặt ở cửa đi.
Đầu chân mày hắn nhíu chặt lại: Đồ tặng cho anh chính là của anh. Tại sao anh phải đặt trước cửa?
Trầm mặc thật lâu, di động nằm trong lòng bàn tay động một cái cũng cảm thấy lười.
Đầu ngón tay Minh Thành Hữu khẽ gõ vào tay lái, ánh mắt nhìn từng giây từng phút thời gian trôi qua, lúc chạy tới tâm tình rất tốt cũng bị thay đổi thành gấp gáp. Hắn tiếp tục bấm số di động, Phó Nhiễm chuyển di động sang chế độ im lặng.
Minh Thành Hữu chưa từng đi dỗ dành người khác như vậy bao giờ, những người bên cạnh hắn không phải là lúc nào cũng xum xoe xu nịnh hắn sao? Đừng nói là nét mặt cau có, ngay cả lớn tiếng cũng không dám, thế nào mà đến lượt Phó Nhiễm cái gì cũng không được?
Ngón tay trắng ngần của Phó Nhiễm đang tra tài liệu, đột nhiên nghe được tiếng còi xe chói tai, cô nhảy dựng lên, hơn nửa đêm đến quấy phá người khác thật là không có ý thức ở nơi công cộng.
Liên tục bấm còi, sợ rằng khiến nhiều người tức giận
Phó Nhiễm bỏ qua tài liệu trong tay đứng dậy đi vào thư phòng, đẩy cửa sổ ra thấy xe của Minh Thành Hữu đang đậu nghênh ngang ở ngay cửa chính, không phải chính là hắn gây ra ầm ĩ sao?
Phó Nhiễm cầm di động chuẩn bị xuống lầu, Phạm Nhàn từ trong phòng ra ngoài, trên mặt còn đắp mặt nạ, nói chuyện giọng điệu có chút nghiêm túc.
"Tiểu Nhiễm, ai vậy?"
Phó Nhiễm nghe thấy, thình lình ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt trắng toát, làm cô sợ tới mức không ngừng vỗ ngực, bình tĩnh lại mới nói.
"Là Minh Thành Hữu."
"Thành Hữu à, trễ như thế có việc gấp sao? Mau bảo nó vào nhà."
"Không có. "
Phó Nhiễm vội vàng nói.
"Con nói mấy câu rồi lập tức trở về."
Phạm Nhàn vỗ nhẹ hai bên mặt.
"Cũng được, con mau đi đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-360.html.]
Gần tháng năm thời tiết buổi tối vẫn còn hơi se lạnh, lúc Phó Nhiễm ra ngoài đang mặc đồ ngủ, quên mặc chiếc áo khoác bên ngoài. Hai chân thon dài cân xứng làm Minh Thành Hữu nhìn thấy bỗng có suy nghĩ lung tung, hắn thuận tay cầm túi trong ghế ngồi xuống xe.
"Phó Nhiễm."
Mặc bộ đồ ngủ, hai tay Phó Nhiễm cắm vào trong túi quần, đứng dưới bóng đèn đường ở cửa chính nhìn hắn chằm chằm.
Minh Thành Hữu lấy chiếc thắt lưng đi tới.
"Anh tìm lại được rồi, em xem..."
Hắn mở ra kí hiệu MR bên trong đưa cho Phó Nhiễm nhìn.
"Xem như tốn công tốn sức, nhưng dù gì cũng đã trở lại trong tay anh. Phó Nhiễm, đừng giận nữa."
Minh Thành Hữu ăn nói khép nép, hoàn toàn hạ thấp thái độ. Phó Nhiễm liếc mắt nhìn, nhưng cũng không có chút vui sướng.
"Nếu anh thật sự có tâm, cũng sẽ không đi mua một cái giống y như đúc đến để lừa mình dối người. Lúc này tốn công tốn sức mới có thể tìm trở về, như vậy lúc ấy thì sao?"
Lúc ấy! Hắn không biết mà thôi.
Minh Thành Hữu hận không thể cắn vào đầu lưỡi của mình.
Phó Nhiễm chìa tay.
"Quà tặng này cũng mất đi ý nghĩa ban đầu."
Minh Thành Hữu đem túi giấu ra sau lưng.
" Phó Nhiễm, rốt cuộc em muốn giận dỗi đến khi nào?"
Cô ngẩng đầu lên, nhìn hắn không hề chớp mắt, trong lòng có khúc mắc không vui, cũng không phải vài ba lời là có thể xua tan. Nhưng dù sao cũng không phải là chuyện gì lớn. Trong lòng Phó Nhiễm vẫn có cách nghĩ riêng, thần sắc trên mặt cũng dịu đi không ít.
Minh Thành Hữu bước tới gần, dắt tay Phó Nhiễm kéo cô đến bên cạnh xe, hắn mở cửa xe ý bảo Phó Nhiễm ngồi vào trong.
"Bên ngoài rất lạnh."
Phó Nhiễm
"Em vào nhà đây, có chuyện gì hôm nào lại nói."
Cô xoay người rời đi, cánh tay Minh Thành Hữu vòng qua bên eo cô, ôm Phó Nhiễm thật chặt trước ngực, đôi môi mỏng tiến tới bên lỗ tai, hắn thấp giọng nói.
"Đừng tức giận nữa."
Hai chân Phó Nhiễm run run.
"Quên đi, anh nhanh về đi."
Minh Thành Hữu lui người ra, dắt tay Phó Nhiễm kéo cô ngồi vào ghế phụ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.