Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:07:38
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:07:38
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
"Anh thật vất vả mới tìm được, tay cầm chưa nóng liền tới tìm em."
Hắn vòng qua đầu xe, cùng Phó Phiễm chen chúc ngồi bên trong xe chật chội.
Minh Thành Hữu ngồi vào chỗ của mình xong, bàn tay bắt đầu tháo thắt lưng đang đeo trên người ra. Sắc mặt Phó Nhiễm tối sầm lại, không khỏi cất giọng.
"Anh đang làm gì vậy?"
Hắn ngẩng đầu nhìn vẻ mặt thực sự nghiêm túc của Phó Nhiễm, động tác trong tay ngừng lại.
"Anh đổi thắt lưng thôi mà, em nghĩ anh biến thành người nào chứ?"
Sắc mặt Phó Nhiễm trở lại bình thường, Minh Thành Hữu cầm bàn tay cô.
"Lại làm gì đây?"
"Giúp anh mang vào."
Minh Thành Hữu đưa chiếc thắt lưng tìm về được nhét vào tay cô, kéo tay Phó Nhiễm đến bên hông. Cô đem chiếc thắt lưng vòng qua ngang lưng Minh Thành Hữu, cúi đầu tập trung đeo vào cho hắn.
Tiếng va chạm lạch cạch của kim loại truyền đến, Phó Nhiễm muốn thu tay về liền bị hắn giữ lại trong lòng bàn tay rất nhanh. Cô cho là Minh Thành Hữu lại muốn nói gì thêm, nên cũng không giãy giụa, thình lình bàn tay lại bị hắn kéo lại xuống dưới, chính xác là vị trí bên dưới chiếc dây lưng kia, có thể nghĩ…
Chỗ nhạy cảm cứng rắn như sắt và nóng bỏng như thiêu đốt, Phó Nhiễm cảm giác năm ngón tay bị căng ra. Ánh mắt cô che giấu vẻ khiếp sợ khó có thể tin nổi, sắc mặt đỏ bừng, hai bên tai và cổ cũng một mảng hồng hào. Lúc cô mang thắt lưng vào giúp hắn hoàn toàn không hề có suy nghĩ nào khác.
Người đàn ông này, tư tưởng tràn đầy nhục dục, động tác quá vô sỉ, trong mắt không lúc nào là không có. . . . .
Phó Nhiễm suy nghĩ một chút, hận không dùng hai chữ phóng đãng để hình dung hắn.
Cô vội vàng muốn rút tay, Minh Thành Hữu cầm cổ tay cô lại ra sức đè xuống dưới. Lúc này, ngay cả hắn cũng thiếu chút nữa là chịu không nổi, cảm giác lòng bàn tay va chạm vào chỗ đó gần như muốn nổ tung.
Phó Nhiễm giận đến nỗi cả khuôn mặt xanh mét.
"Buông tay!"
Minh Thành Hữu sợ tiếp tục thế này nữa, thật muốn thể hiện là chuyện cười hắn làm chuyện đó không tới 20 phút, vội vàng ngoan ngoãn buông tay ra.
"Phó Nhiễm, tối nay tới chỗ anh. . . . . ."
Còn chưa nói xong, Phó Phiễm rút gối đệm sau lưng, nhanh như chớp đánh lên mặt Minh Thành Hữu.
" Em cho anh giở trò lưu manh, cho anh không đứng đắn, cho anh ——"
Hơn hai năm qua, tính tình của cô một chút cũng không thay đổi, cũng không biết học được từ đâu kiểu ra tay đánh người.
Hai tay Minh Thành Hữu ngăn trước mặt, Phó Nhiễm thẹn quá hoá giận làm sao chịu dừng tay. Có mấy cái đánh xuống đúng là đau thật, đầu hắn khó tránh thoát bàn tay Phó Nhiễm. Hai tay ôm hông cô, đầu vùi vào cổ Phó Nhiễm không chịu ngẩng lên.
Cô đánh hắn, hắn liền hôn vào chỗ mẫn cảm của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-361.html.]
Phó Nhiễm bị nhột khó chịu, đành phải buông tay đầu hàng.
Minh Thành Hữu "ôn hương nhuyễn ngọc" trong n.g.ự.c không chịu buông tay nữa, ôm người cô rồi hai tay không chịu để yên, vừa lúc Phó Nhiễm đang mặc áo ngủ, động tác càng lúc càng không có chút kiêng kỵ.
"Mẹ em chưa thấy em về nhất định sẽ xuống. Anh còn như vậy có thể sẽ phá hủy hình tượng không dễ dàng xây dựng trong mắt cha mẹ em."
Minh Thành Hữu vừa nghe, cũng không phải có ý không vui. Hắn lui người ra, hai tay còn bá đạo vòng qua eo Phó Nhiễm.
"Lời này nghe thế nào cũng không được tự nhiên, hình tượng anh vẫn tốt vô cùng."
Phó Nhiễm vén tóc ra sau tai.
" Em vào nhà đây ."
"Đến Trung Cảnh Hào Đình cùng anh đi."
Minh Thành Hữu kéo tay cô lại nắm thật chặt, không khí mập mờ. Phó Nhiễm xoay mặt, bên trong kính chiếu hậu phản chiếu đáy mắt cô mang vẻ kiều diễm.
"Hôm nay không có tâm trạng."
Minh Thành Hữu nghe vậy, khóe miệng nâng lên nụ cười, giọng nói hơi khàn khàn vừa đúng hấp dẫn.
"Vậy ngày nào thì rảnh rỗ
"Nói sau đi."
Hắn tiến tới hôn môi cô.
"Không được giận nữa."
"Tái phạm lần nữa quyết sẽ không dễ dàng tha cho anh."
Minh Thành Hữu cười đáp ứng.
"Làm sao còn dám có lần nữa chứ."
Tần Mộ Mộ có thời gian nghỉ kết hôn, cộng thêm công ty Cố Lỗi bận hạng mục mới nên tuần trăng mật cũng không có. Cô gọi điện thoại hẹn Phó Nhiễm và Tống Chức ngày lễ mùng 1 tháng 5 gặp nhau ăn bữa cơm.
Phó Nhiễm lái xe đến một khách sạn, lúc dừng xe chờ đèn xanh đèn đỏ tình cờ thấy bóng dáng quen quen, đối phương ôm một phụ nữ trẻ tuổi xuống xe, hai người vừa nói vừa cười đi vào khách sạn.
Trong lúc người đàn ông quay lại, giống như xem là xe đã khóa chưa. Phó Nhiễm nhìn đến gương mặt hắn, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Sau lưng có xe không ngừng bấm còi vang, cô chỉ có thể khởi động xe rời đi.
Dọc đường đi, Phó Nhiễm không tập trung lái xe, đi tới chỗ hẹn với Tần Mộ Mộ. Phó Nhiễm gọi điện thoại, biết là các cô đã đến nơi lúc này mới đi tới.
Tống Chức ở trung tâm đi chọn đồ cho bảo bối sắp ra đời, Phó Nhiễm thấy cô đứng ở quầy hàng nhìn bình sữa, Tần Mộ Mộ ở bên cạnh tham gia náo nhiệt.
"Nam Bình thế nào lại không đi cùng với cậu?"
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.