Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 366

Cập nhật lúc: 2025-04-05 12:00:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đây là lỗi của anh, để xem gặp mặt em sẽ xử lí anh thế nào."

 

Trong lời nói Minh Thành Hữu chứa ý cười.

 

"Anh biết rõ đây là lỗi của anh, tùy em trừng phạt."

 

Xe chạy thẳng đưa Phó Nhiễm đến bến tàu, ngồi lên du thuyền, ước chừng hai giờ sau mới cập bến.

 

Cô nóng vội sốt ruột, thật may không cảm thấy choáng váng, người phụ nữ đi cùng ra khỏi du thuyền.

 

Lúc này Phó Nhiễm mới phát hiện ra nơi này hẳn là một hòn đảo nhỏ, cây cối um tùm, gió nhẹ lướt qua mặt biển mang tới mùi tanh mặn làm tinh thần người ta phấn chấn. Cô gái kia đỡ Phó Nhiễm, để cho cô bước đi.

 

Đợi đứng vững, Phó Nhiễm thuận miệng hỏi.

 

"Này, đảo này có tên không?"

 

"Đảo Hữu Nhiễm."

 

"À?"

 

gười phụ nữ đối mặt với bộ mặt khó có thể tin của Phó Nhiễm liền lên tiếng hừ lạnh.

 

"Chuyện này có gì mà phải gạt cô?"

 

"Ý tôi không phải vậy."

 

Trên đảo không hề hoang tàn vắng vẻ giống như trong tưởng tượng của Phó Nhiễm, thật ra lại giống như một thành thị bé nhỏ, yên bình mà an tĩnh, ba lần thay đổi xe, các cô vừa đi vừa ngắm cảnh đi thẳng lên phía trước, đường xa đổ nhựa đường, quán cà phê, khách sạn quán bar, cái gì cần cũng có.

 

"Đây là nơi lúc trước Tam Thiếu mua, hiện tại phát triển thành nơi thắng cảnh du lịch, đặc biệt là vào Chủ nhật và ngày nghỉ có không ít người tới ngh dưỡng. Tự giúp mình giải trí, cùng bạn ra biển đều là chọn lựa không tồi."

 

Người phụ nữ đưa ngón tay chỉ toà kiến trúc cao vút cách đó hơn trăm mét.

 

"Đó là giáo đường, cũng có người tới chụp ảnh cưới, thậm chí còn cử hành hôn lễ ở đây."

 

Phó Nhiễm cẩn thận lắng nghe, hai bên hàng rào có trồng dàn hoa nhỏ, chiếc xe du lịch dừng ở trước một biệt thự, người phụ nữ mời Phó Nhiễm xuống xe.

 

"Tam Thiếu ở bên trong, cô vào đi."

 

Phó Nhiễm nhìn cánh cửa chính bị khóa chặt.

 

"Nhưng tôi phải vào thế nào?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-366.html.]

Người phụ nữ xòe hai tay ra, lên xe du lịch rời đi.

 

Phó Nhiễm đứng ở cửa, lấy di động ra gọi cho Minh Thành Hữu, nhưng vẫn không ai nghe máy.

 

Cô ở ngoài cửa sắt nhìn quanh một lát, tầm mắt chú ý tới hộp thư, dường như trong hộp thư có vật gì bay bay theo gió trong đó. Cô đến gần nhìn kỹ, hóa ra là một tờ giấy dán.

 

Phía trên là dòng chữ màu đen được viết lên nhìn vô cùng mạnh mẽ có lực: Nếu muốn vào cửa, đứng ở trước cửa kêu bốn chữ Phó Nhiễm là người ngu.

 

Phì..

 

Phó Nhiễm liền kéo tờ giấy hướng dẫn ra, nghe được tiếng leng keng, một chiếc chìa khóa lăn xuống bên chân cô.

 

Phó NHiễm nhặt lên đi về phía cửa chính, mở ra đi vào.

 

Một mảnh sân cỏ rộng rãi ngay trước mắt, tràn đầy màu xanh, như bừng lên hơi thở tràn đầy sức sống. Phó Nhiễm men theo lối nhỏ ở chính giữa đi tới cửa chính biệt thự, cánh cửa gỗ nặng nề bị đóng chặt, cô đưa tay sờ bên má, mồ hôi rịn ra chóp mũi.

 

"Minh Thành Hữu! Nếu anh không ra em sẽ đi!"

 

Cô ngẩng đầu lên lầu hét lên một câu.

 

Dường như còn có thể nghe được tiếng vang, cô đứng chần chừ tại chỗ, định bước đi, nghĩ đến Minh Thành Hữu nhất định là đang ở nơi nào đó mà cô không biết, chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của mình.

 

"Anh thật là nhàm chán, em đi thật đấy."

 

Cô xoay người rời đi, nhưng cũng chỉ ba bước, rốt cuộc là trong lòng có ràng buộc, lại vội vàng muốn gặp mặt. Phó Nhiễm không thể không dậm chân một cái rồi lại đi tới trước cửa.

 

Đứng bên cạnh trụ cột La Mã lại phát hiện thêm một tờ giấy dán, vẫn viết như tờ giấy trước: Nếu muốn vào cửa, đứng ở trước kêu ba tiếng yêu.

 

"Minh Thành Hữu, em thấy anh đúng là trây lì ngứa ngáy."

 

Phó Nhiễm khom lưng tìm một vòng, bàn tay vạch một cành lá ra, thấy chiếc chìa khóa giắt trên nhánh cây. Cô cầm lên, tới mở cửa chính đi vào. Ở trước cửa, một đôi dép kiểu dáng của phụ nữ có hình con ngựa được đặt gọn gàng. Trong lòng Phó Nhiễm nóng lên, thay xong dép liền tiến vào phòng khách.

 

Trên cầu thang có dán giấy hướng dẫn, ý bảo cô lên lầu.

 

Phó Nhiễm đi theo vòng tròn cầu thang lên trên, một bên vách tường treo mấy bức tranh của danh họa thế giới. Cô càng bước đi càng cảm giác vui sướng, đi qua hành lang, sàn nhà bằng gỗ màu đỏ sậm càng làm chiếc bóng kéo dài. Phó Nhiễm đi qua một cửa phòng lớn, ở khúc quanh thấy có tờ giấy hướng dẫn được dán trên cửa.

 

Phó Nhiễm lấy tay gõ cửa.

 

"Thành Hữu."

 

Bên trong không thấy có động tĩnh, Phó Nhiễm nhìn nội dung trên tờ giấy dán, sắc mặt khẽ chuyển hồng.

 

"Anh không mở cửa em sẽ đi thật đấy."

Loading...