Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-04-09 04:32:27
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Vận Linh nâng tầm mắt lên nhìn, mặc dù là tư thế đang ngồi nhưng trong mắt trời sanh tài trí hơn người, tôn quý vẫn là thói quen có thể áp đảo bất cứ ai, bà tiện tay đem tạp chí ném về phía

 

"Tới rồi."

 

"Mẹ, trên đường có chút kẹt xe."

 

"Không có việc gì."

 

Lý Vận Linh đứng dậy.

 

"Chúng ta cũng mới không đến lâu."

 

Vưu Chiêu Phúc cùng Thẩm Tố Phân đi theo sau Vưu Ứng Nhụy, Vưu Chiêu Phúc vươn tay ra.

 

"Bà thông gia, ngài khỏe chứ."

 

Lý Vận Linh nhìn chằm chằm bàn tay đen thui của người đàn ông, một tiếng bà thông gia làm bà nhíu mày theo bản năng, mặc dù tiếng gọi này là không sai, Vưu Ứng Nhụy rất để ý nét mặt và lời nói, cô vội vàng kéo tay Vưu Chiêu Phúc.

 

"Cha mẹ mau ngồi đi, có chuyện gì trên bàn cơm nói."

 

Lý Vận Linh nhếch môi, ý bảo nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.

 

Vưu Ứng Nhụy nhẹ nhàng đi tới bên cửa sổ, nửa bên mặt của người đàn ồng bị ánh đèn phản chiếu nhìn không rõ vẻ hung ác.

 

"Thành Hữu, ngồi đi?"

 

Cô chú ý tới Minh Thành Hữu đang kẹp điếu thuốc trong tay, Vưu Ứng Nhụy tiến tới nhận lấy điếu thuốc ở trong tay hắn, Minh Thành Hữu xoay người đi về phía bàn cơm, Vưu Chiêu Phúc cùng Thẩm Tố Phân vội vàng đứng dậy.

 

"Thành Hữu."

 

Minh Thành Hữu nâng tầm mắt lên nhìn, hắn kéo cái ghế ra ngồi ở phía đối diện bọn họ, không nói tiếng nào, thái độ này làm cho không khí vốn không được coi là vui vẻ tăng thêm phần lúng túng, theo lý thuyết hai người họ đã có giấy hôn thú, nhìn thấy ợ chồng Vưu gia thì thế nào cũng phải gọi một tiếng cha mẹ.

 

Minh Thành Hữu lạnh nhạt như vậy là điều mà tất cả mọi người không dự kiến đến, nét vui vẻ ở trên mặt Vưu Chiêu Phúc giảm bớt, không vui chăm chú nhìn về phía Minh Thành Hữu cùng Lý Vận Linh. Thẩm Tố Phân thì khúm núm nên cũng không cảm thấy có nhiều tức giận, Vưu Ứng Nhụy cũng có chút uất ức, tránh hai người ngồi vào chỗ bên cạnh Thẩm Tố Phân.

 

Lý Vận Linh còn phải chú ý tới sĩ diện.

 

"Đứa nhỏ này, cũng kết hôn rồi, thế nào mà không biết gọi người đây?"

 

Minh Thành Hữu không kiên nhẫn cầm chiếc đũa lên, gẩy gẩy mấy món ăn đặt ở trước mặt, nhìn tư thế này nào có ý chịu mở miệng. Không khí cứng đờ, Vưu Ứng Nhụy chạm vào ánh mắt Lý Vận Linh, trong lòng có uất ức không thể thổ lộ, nhưng lại không thể không giảng hòa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-398.html.]

"Cha, mẹ mau ngồi đi, chớ đứng như vậy."

 

Thẩm Tố Phân kéo Vưu Chiêu Phúc xuống.

 

Sau khi vào bàn, Lý Vận Linh cùng vợ chồng Vưu gia bàn chuyện hôn lễ nên làm như thế nào, theo ý của bà, hai bên cùng xây dựng, Vưu Ứng Nhụy ở nhà cũng đề cập tới, mặc dù mới đầu Vưu Chiêu Phúc không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng không thể không gắng gượng mà tiếp nhận.

 

Phó Nhiễm đi theo Phó Tụng Đình đi tới bao sương, nhìn cả bàn toàn là cao lương mỹ vị nhưng cũng không muốn ăn.

 

Thẩm Tố Phân chưa từng đến nơi như vậy, trước khi đến Vưu Ứng Nhụy dặn dò bà cứ lo ăn đừng nói chuyện nhiều. Nhân viên phục vụ đem canh đặt ở cạnh tay bà, Lý Vận Linh đang nói chuyện hôn lễ cùng Vưu Chiêu Phúc, Thẩm Tố Phân cầm cái thìa múc đồ bên trong lên.

 

"Nhụy Nhụy, đây là trứng chim sao? Làm sao lại lớn như vậy?"

 

Vưu Ứng Nhụy lắng nghe hai người nói chuyện, thình lình bên cạnh chen vào một câu, cô cau mày nhìn Thẩm Tố Phân.

 

"Mẹ, ăn đi thôi."

 

"Cũng có thể là trứng ngỗng."

 

Vưu Ứng Nhụy ở dưới bàn dùng sức đẩy bà một cái.

 

Minh Thành Hữu ăn hai miếng sau đó để đũa xuống, lau sạch khóe miệng đứng dậy.

 

"Con đi ra ngoài hút điếu thuốc."

 

Vưu Ứng Nhụy há mồm muốn mở miệng, Minh Thành Hữu đã đẩy ghế ra đi ra ngoài.

 

Cô nghiêng đầu, ánh mắt hung hăng trừng Thẩm Tố Phân.

 

Minh Thành Hữu kéo cửa đi ra, bỗng đột nhiên dừng lại, Phó Nhiễm vốn là muốn đi ra ngoài, không nghĩ tới đi qua một phòng bao, đột nhiên cửa lại bị mở ra, đang suy nghĩ bỗng bị gián đoạn, cô sợ tới mức trái tim như muốn nhảy lên, ngẩng đầu nhìn lại, lại chạm vào ánh mắt của Minh Thành Hữu.

 

Tất nhiên là hắn cũng cảm thấy đó là ngoài ý muốn, đột nhiên trái tim Phó Nhiễm thắt chặt, ánh mắt lướt qua gương mặt hắn, tự nhiên lại thấy một cảnh tượng vui vẻ hòa thuận bên trong bao sương.

 

Vưu Ứng Nhụy lại gần Lý Vận Linh sau đó nói chuyện, ánh mắt nâng lên, xuyên qua bóng dáng cao lớn của Minh Thành Hữu nhìn thẳng vào Phó Nhiễm.

 

Cô bình tĩnh thu hồi tầm mắt, ánh mắt yên tĩnh như vũng nước.

 

Phó Nhiễm đi qua trước người Minh Thành Hữu, tiếp tục đi dọc theo hành lang đi tới hướng cách đó không xa.

 

Bóng lưng Minh Thành Hữu cứng nhắc đứng im ở cửa ra vào cũng chỉ là vài ba giây, hắn tiện tay đóng cửa phòng lại, Vưu Ứng Nhụy nhìn bóng dáng hắn nghiêng đi, đang muốn đi tới hướng Phó Nhiễm biến mất.

 

Cô đi ở phía trước hắn theo ở phía sau.

Loading...