Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:31:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:31:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
Lúc này rời đi, là thích hợp nhất cho cả cô và hắn .
Bước chân Phó Nhiễm nặng nề đến cực điểm, thế giới trong mắt đã sớm vỡ tan tành, cô khổ sở ói cũng không được phun cũng không ra, cảm giác choáng váng làm lồng n.g.ự.c khó chịu, cô ngẩng đầu nhìn về bầu trời, ra sức muốn đem nước mắt nín trở về
"Nhụy Nhụy, ném nhanh đi."
"Nhụy Nhụy, cậu ngàn vạn lần đừng vứt cho Nhứ Đình, để cho cô ấy thành gái lỡ thì. . . . . ."
Thật đúng là cực kỳ náo nhiệt.
Vưu Ứng Nhụy bước xuống bậc thềm, cô xoay người, tầm mắt chú ý tới bóng dáng Phó Nhiễm đang rời đi, cô cố hết sức đem bó hoa cưới trong tay ném về phía sau, Vương Nhứ Đình nhón chân lên kêu to.
"Nhụy Nhụy, cậu ném hướng nào đấy?"
Phịch.
Bước chân Phó Nhiễm ngừng lại, thấy bó hoa cưới rơi xuống bên chân của cô, bởi vì khoảng cách khá xa vả lại dùng lực, cánh hoa tươi dập nát thành chia năm xẻ bảy, tầm mắt mọi người nhìn theo bó hoa cưới nhìn sang.
Lý Vận Linh hoảng sợ, nhưng chỉ trong phút chốc, lại cố gắng nhẫn nhịn rất tốt. Lần này, giống như thu hút toàn bộ ánh mắt của giới truyền thông, hôn lễ tiến hành đến hiện tại, bọn họ đang lo không tìm được tin tức náo nhiệt hơn, Phó Nhiễm này vừa xuất hiện không khác nào làm cả hội trường nổ tung.
Cô nghe được tiếng bước chân dồn dập tới, Phó Nhiễm xoay người, từng ánh đèn flash hướng về phía cô, cô lùi lại về phía sau, lòng bàn chân dẫm lên bó hoa cưới thiếu chút nữa ngã nhào, Minh Thành Hữu như vị vương giả tôn quý đứng ở trên đài, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn dáng vẻ chật vật của cô.
Thời tiết tháng 7, ánh mặt trời chói chang rơi xuống, hôm nay rõ ràng là ngày trời đầy mây, nhưng không biết ánh mặt trời lại xuất hiện khi nào. Ánh mặt trời nóng rực làm toàn thân Phó Nhiễm nóng lên, mồ hôi lướt qua trán cùng nước mắt ấm áp, vải màu đen dán chặt sau lưng, cả người cô giống như là vớt từ dưới nước lên.
Các ký giả càng đuổi càng sát, Phó Nhiễm đi lui về phía sau, Minh Thành Hữu nhìn bóng dáng từ từ thu nhỏ lại của cô, đau khổ tột cùng của cô, cũng giống như bóng dáng mờ nhạt này, đẩy người đàn ôngày ra khỏi trái tim của cô từng chút một.
Hắn xuất hiện trong cuộc sống của cô quá mức mạnh mẽ, thế nên cô muốn quên đi, mới cần kiên quyết lột bỏ như vậy.
Hắn nhìn cô bị ký giả đuổi theo, lại thờ ơ lạnh nhạt.
Trái tim lạnh lùng không quan tâm tới.
Phó Nhiễm vốn cũng không nên có một chút hy vọng.
"Phó tiểu thư, xin hỏi cô cũng nhận được thiệp mời kết hôn rồi sao?"
"Phó tiểu thư, cô nghĩ như thế nào mà lại đến tham gia hôn lễ vậy?"
. . . . . .
"Không phải cô vẫn trốn tránh ở trong nhà không ra ngoài được sao?"
Phó Nhiễm xoay người, sải bước chạy về phía cửa.
Càng lúc càng có nhiều ký giả muốn chặn cô lại, Vương Nhứ Đình chạy đến bên cạnh Vưu Ứng Nhụy, hạ giọng nói.
"Sao cô ta lại tới đây ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-405.html.]
Vưu Ứng Nhụy nhún nhún vai.
"Tớ không biết?"
Minh Thành Hữu đứng ở sau lưng nhìn chiếc váy cưới của Vưu Ứng Nhụy chằm chằm, ánh mắt hắn hung tợn, liếc về Phó Nhiễm đã nhanh chóng đi tới cửa.
"Tiểu Nhiễm!"
Tống Chức cùng Tần Mộ Mộ bị chặn ở phía ngoài ra sức vẫy vẫy hướng Phó Nhiễm, thấy cô bị vây quanh đến nhếch nhác, Tống Chức đẩy người đàn ông ngăn cô lại đi tới gần, cô kéo tay Phó Nhiễm đưa cô ra tới bên ngoài, hướng Tần Mộ Mộ.
"Mau lên xe."
Tần Mộ Mộ vội che chở cho Phó Nhiễm, Tống Chức nhặt một hòn đá khoảng chừng bằng nắm đ.ấ.m bên trong bồn hoa ở cửa ra vào lên.
"Các người đuổi theo tới đây thử một chút?"
"Cô là bạn của Phó Nhiễm sao?"
Tống Chức siết chặt hòn đá trong tay, hướng đám người quát.
"Các người có phải là con người hay không hả, nhất định phải bức c.h.ế.t người khác mới vui lòng phải không? Mê muội kiếm tiền như vậy, đêm nằm ngủ không có cảm giác gì sao?"
"Xèo Xèo, mau lên xe."
Tần Mộ Mộ phát động động cơ nói với Tống Chức.
Cô xoay người đi về phía xe của Tần Mộ Mộ, thấy chiếc xe hoa dừng ở trước mặt, Tống Chức tức giận, ném hòn đá trong tay tới, không ngờ là rơi vào cửa sổ xe.
Xe phát ra tiếng còi báo động ầm ĩ, Tống Chức chen vào chỗ ngồi phía sau bên trong xe.
"Đi thôi."
Tần Mộ Mộ nhấn chân ga, bỏ rơi đám người phía sau thật xa.
Phó Nhiễm dán mặt vào cửa sổ xe, Tống Chức tới gần ôm sát bả vai của cô bắt đầu khóc lóc.
"Tiểu Nhiễm, hà tất cậu phải như vậy?"
Phó Nhiễm đem mặt tựa vào trên vai Tống Chức, cô nhắm mắt lại ra sức khóc, gương mặt Tần Mộ Mộ đã sớm rơi đầy nước mắt, Phó Nhiễm sao còn nói được lời nào, cô che miệng lại thút thít không ngừng, tay kia nắm cổ tay Tống Chức thật chặt.
Thẩm Tố Phân lo âu, từ cửa đi trở về bữa tiệc.
"Cũng không biết Tiểu Nhiễm ra sao."
Ánh mắt Vưu Chiêu Phúc trừng bà.
"Lo chuyện của bà đi, cũng gọi bà là dì, còn cần bà quan tâm sao?"
"Nhưng mà. . . . . ."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.